Hôm Nay Lại Lại Lại Không Có Ly Hôn - Chương 28: Kích thích nữ phụ 【 Canh một 】
Cập nhật lúc: 2025-12-09 09:01:03
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây chính là kiểu dáng cô chọn dựa theo tính cách nam chủ, đảm bảo đơn giản mà vẫn giữ nội hàm. Hay là thích kiểu dáng phức tạp hơn?
Khi chiếc xe xuyên qua giao lộ, đàn ông thẳng về phía , vẻ mặt bình tĩnh, “ một chiếc .”
“……”
Khi bầu khí hổ tràn ngập trong xe, Thẩm Huyên chớp chớp mắt, khỏi đầu sang một bên. Tâm trạng cô đột nhiên buồn bực hẳn lên. Lục Tố Tố đó là phiên bản giới hạn, nam chủ thể một chiếc chứ? là sự nghèo khó hạn chế trí tưởng tượng của cô mà!
Tuy rằng tiếc 8 triệu tệ , nhưng cô cũng chẳng thể gì . Thẩm Huyên chỉ thể tự nhủ với rằng hào phóng một chút, để tinh thần cũng giàu theo. Chẳng chỉ là 8 triệu tệ thôi , cô tiền.
Khi chiếc xe cuối cùng dừng bên ngoài một cửa hàng, Thẩm Huyên phát hiện đây là một nhà hàng mang đậm phong cách thế kỷ . Bên ngoài là siêu xe đậu, nữ phục vụ ở cửa cũng nở nụ tiêu chuẩn, thấy khách đến liền lập tức tiến lên đón.
“Mời lối .”
Thẩm Huyên đột nhiên chút chua xót. Sự khác biệt giữa giàu và kẻ nhà giàu mới nổi là rõ ràng. Người một đêm phất nhanh như cô cũng chỉ quán nướng, tiệm lẩu, hoặc nếu trí tưởng tượng phong phú hơn thì cũng chỉ là nhà hàng năm . nơi lui tới luôn kín đáo mà xa hoa như thế .
Sảnh lớn chỉ thỉnh thoảng phục vụ ngang qua, vẫn là phong cách cổ điển của thế kỷ . Xuyên qua hành lang, đối diện một nhóm bước tới. Có lẽ là thấy họ, họ lập tức tới.
“Mục tổng thật trùng hợp! Thế mà gặp ở đây. hẹn bao nhiêu , đều bận, hóa là để cùng vợ cơ đấy!”
Người bước tới là một đàn ông trung niên bụng bia phệ, nồng nặc mùi rượu. Vài bên cạnh cũng hùa theo. Trong giới kinh doanh, họ ít nhiều đều từng gặp mặt hoặc hợp tác, nhưng họ đều Mục tổng ít khi tham gia tiệc tùng, nên chỉ gặp trong một hoạt động kinh tế thương mại mà thôi.
“Người thế nào nhỉ, cầm sắt hòa minh ha ha ha! Nghe Mục tổng sắp cường cường liên thủ với Thẩm thị, chúc mừng, chúc mừng!”
Giọng điệu của đám đều mang theo sự nịnh nọt. Chuyện Thẩm lão gia t.ử giao công ty cho cháu gái và cháu rể lan truyền khắp nơi. Nhìn Thẩm thị đang đà suy thoái, giờ đây họ mới tìm lối thoát.
“Các vị quá lời , chỉ là sức khỏe lão gia t.ử mà thôi.” Mục Đình nhạt, giọng lạnh nhạt, “Có thời gian sẽ chuyện với các vị .”
“ định đấy nhé!” Mọi tránh đường.
Thẩm Huyên cũng luôn giữ nụ , ngay đó theo một phòng riêng. Cô mở cửa sổ, ngoài những hàng cây xanh tươi. Trời thu se lạnh, cái nóng mùa hè cũng đang dần tan biến.
“Thưa , dùng loại rượu nào ạ?” Người phục vụ vẫn giữ nụ chuẩn mực.
Nghe , Thẩm Huyên lập tức trả lời : “Không cần, hai ly nước chanh là .”
Lái xe uống rượu, uống rượu lái xe!
Vừa lật xem thực đơn, cô phát hiện tên món ăn cũng mang phong cách của thế kỷ . Mấy ngày nay ở bệnh viện, cô chỉ ăn đồ ăn thanh đạm, nên Thẩm Huyên cố ý gọi món chân dê nướng. Thế nhưng, tên món ăn đặt theo kiểu thơ mộng, hoa mỹ, nào là “Cỏ đồng xanh mơn mởn” (Ly ly nguyên thượng thảo), chẳng liên quan gì đến chân dê nướng .
Sau khi gọi món, cô xuống nhà vệ sinh. Ăn cơm cùng nam chủ chẳng chút thú vị nào, lợi ích duy nhất là cô cần trả tiền.
khi cô phòng, cô thấy trong phòng thế mà còn thêm một phụ nữ nữa!
“Huyên Huyên, lâu gặp, em gặp t.a.i n.ạ.n xe, chứ?”
Người phụ nữ mặc một chiếc váy đuôi cá màu trắng, hình quyến rũ, đường cong rõ nét. Tuy khuôn mặt nghiêng về vẻ diễm lệ, nhưng cô hề mang cảm giác khó gần, ngược khí chất vô cùng dịu dàng, hào phóng. Khi Thẩm Huyên thấy cô , ánh mắt cô lập tức đổi.
Nếu nguyên chủ chỉ vài thủ đoạn hãm hại khác đơn giản và thô thiển, thì Phương Hạm cao tay hơn nguyên chủ nhiều. Là em gái của nam phụ, khi thấy trai và nam chủ thế mà đều thích cùng một phụ nữ, cô đương nhiên cam lòng, đồng thời cũng hận nguyên chủ thể gả cho nam chủ. Vì , cô thường xuyên xúi giục nguyên chủ hãm hại nữ chủ, cuối cùng khiến nguyên chủ nam phụ đưa tù, còn bản cô thì chẳng hề hấn gì. Sau đó, phản diện thích nguyên chủ, cô cố ý tiết lộ thông tin cho , chỉ hại c.h.ế.t nguyên chủ là nữ chủ, mà đó là trai . Do đó, cuối cùng phản diện chân tướng, mới đặt b.o.m gầm xe của nam chủ, hòng g.i.ế.c c.h.ế.t nam chủ và nữ chủ.
Đương nhiên, cuối cùng âm mưu của cô chắc chắn nam chủ thấu. Lúc định chạy trốn, cô còn định kéo nữ chủ lá chắn, nhưng cuối cùng cảnh sát b.ắ.n c.h.ế.t.
Lúc truyện, Thẩm Huyên cực kỳ ghét nữ phụ . Cho dù nữ chủ bạch liên hoa, nhưng ít tâm địa cô , còn nữ phụ thì lúc nào cũng rình rập đ.â.m lén lưng khác!
“Chị xem em vẫn đây thôi. Chị Hạm cũng tới đây ăn cơm ?” Thẩm Huyên xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hom-nay-lai-lai-lai-khong-co-ly-hon/chuong-28-kich-thich-nu-phu-canh-mot.html.]
Nghe , Phương Hạm chỉ gật đầu, ánh mắt lơ đãng lướt qua Mục Đình: “ cùng bạn bè, hai ở đây nên ghé qua chào hỏi một tiếng.”
“Vậy ?” Thẩm Huyên cô với vẻ mặt nghiêm túc: “ cũng lâu gặp chị, là xuống ăn cùng luôn ? còn hỏi chị về bộ mỹ phẩm trang điểm chị giới thiệu đây nữa.”
Dứt lời, đáy mắt Phương Hạm lóe lên một tia vui sướng gần như thể nhận . mặt cô tỏ vẻ do dự suy nghĩ một chút, cuối cùng ngập ngừng về phía Mục Đình: “Liệu phiền hai ?”
Anh khẽ nhíu mày, Thẩm Huyên đối diện lập tức : “Chị Hạm gì ? Sao phiền chứ!”
Không rõ vì hôm nay cô nhiệt tình đến thế, nhưng điều Phương Hạm ngờ tới hơn là Mục Đình ăn cơm cùng Thẩm Huyên. Đương nhiên cô tin, nên cố ý đến đây để xem xét. Không ngờ con ngốc thế mà vẫn ngu ngốc như . Chắc chắn là vì tiếp quản Thẩm thị, nên Mục Đình mới cái công phu bề mặt với con ngốc thôi.
Thẩm Huyên đối diện, còn Phương Hạm thì cố tình cạnh Mục Đình. Cô luôn chuyện ăn với , lúc lúc . Tuy nhiên, ít đáp lời, nhưng cô vẫn hề nhụt chí. Bởi vì chẳng hề câu nào với Thẩm Huyên, thể thấy rõ chán ghét cô đến mức nào.
Sau khi đồ ăn dọn lên, thấy Phương Hạm vẫn chuyên chú chuyện ăn gần đây, Thẩm Huyên chen , mà gắp một miếng rau xanh đặt đĩa của nam chủ, : “Ông xã ăn cơm .”
“Khụ khụ ——” Phương Hạm tức khắc sặc một ngụm nước chanh.
Mục Đình liếc đối diện, gì, như thấy tâm tư nhỏ nhen của cô .
Thấy nam chủ vạch trần , Thẩm Huyên cũng thở phào nhẹ nhõm. , cô cố ý đấy. Coi như là trả thù cho nguyên chủ . Cô chính là tức c.h.ế.t nữ phụ mà!
--------------------
Thấy đàn ông hề lộ vẻ chán ghét, ngược còn thật sự ăn món đó, Phương Hạm khỏi siết chặt lòng bàn tay. mặt, cô vẫn giữ vẻ bình thản, thầm nghĩ đối phương chắc chắn là vì nể mặt nhà họ Thẩm.
“ Nam Thị phát triển dự án, khi nào thì bắt đầu đấu thầu mảnh đất ?” Cô nhắc đến chuyện ăn.
“Anh thử món xem, thấy mặn đấy,” Thẩm Huyên gắp một viên đồ chay sang cho .
Phương Hạm mặt vẫn gì cảm xúc, chỉ là tay bàn đang siết chặt chiếc túi xách. Cô tin rằng, chờ khi cô chính thức tiếp quản Thẩm Thị, Mục Đình chắc chắn sẽ còn giả vờ chiều chuộng kẻ ngu ngốc nữa.
Phát hiện nữ phụ thật sự nhẫn nhịn giỏi, Thẩm Huyên cũng chỉ tiếp tục chuyện phiếm linh tinh. Cũng may nam chủ còn đáp đôi ba câu, nếu thì khí sẽ hổ.
Ăn cơm xong, lúc ngoài, Thẩm Huyên tiến đến khoác tay nam chủ, vẻ mật. Phương Hạm đợi bạn bè nên theo .
Vừa khỏi quán ăn, Thẩm Huyên liền nhanh chóng buông tay , giữ cách và về phía .
Lên xe, cô thắt dây an , định khen đồ ăn ở đây hương vị tệ, thì cánh tay bỗng nhiên nắm lấy. Cô thấy đàn ông đang chằm chằm với ánh mắt sâu thẳm: “Không sự đồng ý của , cô dám động tay động chân ?”
Thẩm Huyên: “……”
“—” Mặt cô đỏ bừng, cô chỉ thể giả vờ bình tĩnh, trừng mắt: “Anh thiệt thòi gì!”
“Làm cô thiệt thòi?” Hắn khẽ nhướng mày.
Không khí trong xe đột nhiên chút quỷ dị. Thẩm Huyên từng thấy ai chơi như , nãy thấy cự tuyệt cô cơ chứ.
“ chạm thì nữa, kiện tội khiếm nhã ?” Cô đầu hừ nhẹ một tiếng, cũng bắt đầu giở trò vô .
Một đàn ông mà cứ như đóa hoa , đụng một chút cũng , thế còn...
Không nghĩ đến điều gì, cô khỏi đỏ mặt nghiêng . ngay đó, cả cô ấn xuống ghế xe. Cô sợ đến mức nhanh chóng nhắm mắt : “ bao giờ chạm nữa là !”
Đôi tay chống chặt lên vai , Thẩm Huyên dám mở mắt. Bên tai cô bỗng nhiên vang lên một giọng nam trầm thấp: “Vừa nãy còn gọi là ông xã ?”