Hôm Nay Lại Lại Lại Không Có Ly Hôn - Chương 10: Không kiêng nể gì
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:59:24
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Huyên là lời thật lòng. Nam chính chính là "Thần Tài" của cô, cô chỉ cung phụng suốt ngày thôi.
"Nhớ khám bác sĩ." Anh đột ngột lên tiếng.
Nghe , mặt Thẩm Huyên cứng đờ. Cái ông bác sĩ tâm lý chỉ giỏi hươu vượn để kiếm tiền, cô trông giống tâm thần lắm ?!
Chợt nhớ điều gì, cô tò mò hỏi: "Gần đây... gặp phụ nữ nào thú vị ?"
Thời điểm nam chính đáng lẽ gặp nữ chính mới đúng!
Mục Đình nhíu mày. Người bên cạnh vội cầm bản vẽ lặng lẽ chuồn khỏi phòng. Cô thấy đúng là ngây thơ, dù nam chính hứng thú với nữ chính thì thể kể cho cô chứ, còn đang đề phòng cô mưu đồ gì khác.
Sau khi cô khỏi, thư phòng rơi tĩnh lặng. Người đàn ông bàn việc bỗng lấy một tập hồ sơ ở bên cạnh qua, lật mở, ánh mắt tối tăm lướt qua thông tin đó.
Giờ mới , thì em họ cái tâm tư đó.
Trở về phòng, Thẩm Huyên sửa bản vẽ nhưng gửi cho Lục Tố Tố xem ngay. Cô nỗ lực tiến bộ hơn nữa, nếu thực sự chỉ thể dựa khoản phí ly hôn để sống qua ngày.
Cuối tuần, bác sĩ tâm lý họ Trịnh tới. Đã thu tiền thì dù bệnh cũng chấp nhận "điều trị". Đơn giản chỉ là mấy câu hỏi kỳ lạ và tư vấn tâm lý, ông còn bảo sẽ thực hiện thôi miên.
Thẩm Huyên đương nhiên đồng ý. Nhỡ lúc thôi miên cô khai chuyện nguyên chủ thì chắc chắn đưa nghiên cứu như quái vật mất. May mà bác sĩ Trịnh kiên trì, dựa theo ý của cô.
Trò chuyện một hồi, Thẩm Huyên cũng nhận tâm lý vấn đề, cô đang quá căng thẳng. Dù đây cũng là thế giới thực, cốt truyện sẽ đổi thì .
chuyện diễn tiến theo đúng sách , chỉ thể xem ở lễ kỷ niệm .
Nam chính bận họp nên sẽ về muộn. Thẩm Huyên một nên đợi ở nhà. Cô mới mua một bộ lễ phục tiêu tốn tận 10 tỷ đồng, lòng đau như cắt, tự nhủ bớt tham gia mấy buổi tiệc tùng , là cháy túi mất.
Tầm 7 giờ tối nam chính mới về. Lần trợ lý Chung lái xe. Cảnh đêm thành phố lung linh ánh đèn, xe cộ tấp nập cao tốc. Thẩm Huyên ghế chơi game, nhưng mạng ở đây chập chờn quá.
"Hôm qua thăm ông nội, bệnh tình của ông dường như chuyển biến ."
Tiếng nhỏ nhẹ vang lên trong xe tĩnh lặng. Người đang gõ máy tính chỉ rũ mi, đáp .
Lại thua một ván game, Thẩm Huyên bực bội vì cái mạng chậm rì, đúng lúc đó xe phanh gấp cô lao về phía , đầu đập bả vai cứng ngắc của , đau đến hít hà.
"Xin , phía giao lộ vẻ xảy tai nạn." Trợ lý Chung vội đầu , sắc mặt biến đổi khi thấy gì đó.
Điện thoại rơi đó trong góc, Thẩm Huyên xoa trán ngẩng đầu lên thì chạm ngay ánh mắt thâm thúy của Mục Đình, cô vội lùi : "... cố ý."
Dù thương là nhưng vì cuộc sống ép buộc, cô thể đắc tội Thần Tài.
Cô mặc một chiếc váy voan xanh nhạt chiết eo, ánh đèn mờ ảo, làn da trắng nõn như phát sáng. Mục Đình liếc một cái màn hình máy tính, nhưng mùi hương thanh khiết thoang thoảng của cô vẫn quẩn quanh nơi cánh mũi khiến khẽ mím môi, nới lỏng chiếc cà vạt chật.
Trán vẫn còn đau, Thẩm Huyên chỉ thể xoa liên tục. May là t.a.i n.ạ.n phía xử lý nhanh, vài phút xe dừng một khách sạn sang trọng. Trợ lý Chung đỗ xe, còn cô cùng Mục Đình trong.
Khách sạn nườm nượp . Vừa thấy hai đến, mấy đang đợi ở sảnh lập tức vây quanh báo cáo công việc.
"Ngô tổng đến xong, ngài lánh mặt ông một tháng , hôm nay e là tránh . tối nay ngài còn buổi tiệc với ông Tưởng, giữa giờ chỉ 15 phút rảnh, để hẹn Ngô tổng lúc khác?"
Người là thư ký Lý, cô cầm tay lịch trình đầy bận rộn. Thẩm Huyên theo Mục Đình thang máy, chỉ còn 10 phút nữa là bắt đầu buổi lễ.
"Hẹn chiều lúc 3 giờ. Ngoài , hủy bỏ lịch trình chiều mai của , bệnh viện." Giọng trầm xuống.
Thư ký Lý gật đầu, liếc trộm Thẩm Huyên một cái.
Đến tầng 5, sảnh tiệc vẫn tấp nập qua . Các cặp đôi cùng đều khoác tay, Thẩm Huyên Mục Đình, định thôi nhưng bỗng khẽ động cánh tay, cô thoáng ngẩn chậm rãi khoác tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hom-nay-lai-lai-lai-khong-co-ly-hon/chuong-10-khong-kieng-ne-gi.html.]
Với cô, chỉ khi ngoài nam chính mới cư xử giống vợ chồng một chút.
Mấy đưa mắt . Họ đều đồn quan hệ giữa tổng giám đốc và phu nhân , nhưng thế thì vẻ .
Vừa bước khỏi thang máy, nhiều vây quanh Mục Đình.
"Nghe sức khỏe Mục chủ tịch , thời gian qua bận quá thăm hỏi , mong Mục tổng đừng trách." Một đàn ông trung niên hói đầu lên tiếng, những khác cũng phụ họa theo.
Mấy bảo vệ bắt đầu mở đường, Mục Đình chỉ mỉm nhạt: "Các vị tâm là ."
Thẩm Huyên bám sát theo , cảm nhận vô ánh mắt đổ dồn về . Cô cẩn thận nhấc làn váy, nhưng khi bước xuống bậc thang vẫn suýt giẫm , may mà đang vịn tay nên vững .
lúc xuống bậc thang cuối cùng, làn váy của cô bỗng ai đó khẽ nhấc lên buông ngay, nhanh đến mức cô tưởng là ảo giác.
Thư ký Lý kinh ngạc, ngờ cả đời cô còn thấy cảnh Mục tổng nhấc váy cho . Vậy còn tờ giấy thỏa thuận ly hôn mà sếp bảo cô soạn là thế nào?
Coi như là ảo giác, Thẩm Huyên vị trí chính giữa hàng đầu tiên. Chưa bao giờ vị trí trung tâm thế nên cô cố tỏ bình tĩnh, thầm mong chờ sự xuất hiện của nữ chính.
Vì đến muộn nên buổi lễ bắt đầu ngay đó. Sau phần giới thiệu của MC là tiết mục của một ca sĩ nổi tiếng.
Thẩm Huyên định hỏi Mục Đình xem thể về sớm thì bỗng một bóng dáng quen thuộc phắt xuống chiếc ghế trống bên trái cô!
"Lần về vội quá quên đưa quà cho chị dâu."
Mục Dịch mỉm , lấy một chiếc hộp nhỏ từ túi áo. Thẩm Huyên biến sắc, lén Mục Đình.
Mục Đình liếc qua, ánh mắt lạnh lùng vẫn khiến Mục Dịch chùn bước. Ngược , chằm chằm Thẩm Huyên, ánh mắt đầy vẻ tham lam định vị cô, mùi hương thanh khiết kích thích thần kinh đến mức rùng .
Bị ánh mắt đó cho sợ hãi, Thẩm Huyên khẽ nép về phía Mục Đình, giọng lạnh lùng: "Cảm ơn ý của em, ghi nhận ."
Dường như quen với sự lạnh lùng của cô, Mục Dịch vẫn mỉm mở hộp , bên trong là một chiếc vòng ngọc tinh xảo: "Không , chị dâu thử chút ."
Hàng ghế đầu là nhà họ Mục, thấy hành động của Mục Dịch mà ai nấy đều nhíu mày kinh ngạc. Họ nghĩ điên mới tranh vợ trai trắng trợn như thế.
" bảo là cần!" Thẩm Huyên gằn giọng.
"Vậy chị dâu thích gì nào?" Ánh mắt tham lam của vẫn rời khỏi da thịt lộ của cô.
Chỉ đến khi chạm ánh mắt lạnh như băng của Mục Đình, Mục Dịch mới thu hồi , cất hộp quà rời . Lúc , tia tàn nhẫn thoáng hiện qua mắt . Thì ông cả cũng để tâm đến sĩ diện ?
Kẻ đó , Thẩm Huyên mới thở phào. Cô tin nổi đời loại nhân cách phản xã hội như . Nhìn ánh mắt , cô tin thể hủy diệt cả thế giới.
Cô cảm thấy cần thuê thêm bảo vệ, nhỡ phát điên bắt cóc cô thì ?!
Càng nghĩ càng sợ, cô thấy lạnh run , đúng lúc đó một chiếc khăn quàng nhẹ choàng lên vai. Cô sang thấy thư ký Lý liền mỉm gật đầu cảm ơn.
Ghé đầu sang phía Mục Đình, cô nhỏ: "Anh thấy đấy nhé, chuyện chẳng liên quan gì đến , đừng trách ."
Trên sân khấu là một nam ca sĩ đang hát tiếng Anh, phía bàn tán xôn xao, chỉ hàng đầu là im lặng quan sát phản ứng của Mục Đình. Vở kịch em họ tranh vợ trai đúng là hiếm thấy.
" sẽ bảo Chung Lâm sắp xếp cho cô vài vệ sĩ." Ánh mắt thoáng qua một tia trầm mặc.
Được cử vệ sĩ mà tự bỏ tiền túi, Thẩm Huyên gật đầu lia lịa tán đồng.
Như sực nhớ điều gì, cô sáp gần hạ thấp giọng hỏi: "Anh đói ? Lúc kịp ăn gì cả, lát nữa thể về sớm một chút ?"
Mùi hương thanh khiết thoang thoảng quẩn quanh nơi cánh mũi, đàn ông khẽ mặt , ánh mắt lướt qua gương mặt tinh xảo của cô, thầm nhớ lúc sắp cửa cô mới chỉ uống một bát canh.