Hồi Kí Tu Tiên Của Gián Tinh. - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-05-01 04:39:48
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

8.

 

Hệ thống lập tức chửi ầm lên:

"Mẹ nó, lão tử đã sớm chán ngán con nhỏ não ngắn tim đen đó rồi! Lão tử là hệ thống tu tiên nghiêm túc, nàng ta mà chăm tu luyện thì ta mới có điểm kinh nghiệm.”

"Thế mà suốt ngày không bày trò hãm hại thì cũng lượn lờ tán tỉnh sư tôn."

 

Ta:

"À, thế vừa rồi ngươi cứu ta, không phải rất  tốn điểm kinh nghiệm à?"

 

Hệ thống hả hê:

"Ha ha ha, không sao cả, ta vừa rồi dùng điểm tích lũy của nó để đổi ra cái khiên cứu ngươi đấy! Giờ nó hết điểm rồi, ta cũng cắt đứt liên kết luôn.”

"Này tiểu thư, hay là chúng ta kết hợp đi? Ta biết ngươi tuy ban ngày toàn lười biếng, nhưng ban đêm lén lút tu luyện rất chăm nhé! Hệ thống tu tiên như ta, cần chính là nhân tài như ngươi!"

 

Ôi chao, hệ thống này… biết nói chuyện thật đấy, làm ta có chút ngượng rồi.

 

"Thế thì… hợp tác vậy."

 

Vậy là, hệ thống của Vân Thiển Thiển chính thức chuyển sang ta.

 

Để tránh bị phát hiện ta đã "cướp" hệ thống của nàng ta, hệ thống còn đổi luôn hình dạng, biến thành một chiếc vòng tay đeo nơi cổ tay ta.

 

Vì bị bản thể của ta hù cho vỡ mật, Hỏa Kỳ Lân không dám động vào ta nữa. Nhưng nơi này là hậu sơn cấm địa, không chỉ trấn áp vô số yêu thú, mà còn là nơi chôn cất các tiền bối đã ngã xuống của Thiên Kiếm Tông.

 

Ta bị nhốt trong đây, không có cách nào ra ngoài.

 

【Ký chủ, cấm chế nơi này cấp bậc rất cao, chỉ có tu sĩ Nguyên Anh trở lên mới có thể mở. Với cảnh giới Luyện Khí tầng bảy hiện tại của người, e là tạm thời chưa thể rời đi.】

 

Ta sốt ruột:

"Vậy phải làm sao đây? Sư tôn nếu không tìm thấy ta, nhất định sẽ rất đau lòng…"

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

Hệ thống an ủi:

 

"Ký chủ chớ vội. Tuy cấm chế kín kẽ không ra được, nhưng nơi đây linh khí nồng đậm, thiên tài địa bảo khắp nơi.”

“Chỉ cần ký chủ tu luyện theo chỉ dẫn của hệ thống, tích lũy điểm thật nhiều, đổi lấy đan dược nâng cảnh giới, thì tốc độ tu luyện sẽ cực kỳ nhanh. Kẻ thường phải mất năm trăm năm mới tu đến Nguyên Anh, còn ngươi chỉ cần… một trăm năm!"

 

Ta hét lên:

"Cái gì?! Nhốt ta ở đây một trăm năm? Ta đói c.h.ế.t mất!"

 

Vì không muốn c.h.ế.t đói trong cấm địa, ta lập tức bắt tay tu luyện.

 

Hừ… đột phá ấy à? Dễ như trở bàn tay.

 

Hệ thống không lừa ta, nó thật sự là một hệ thống tu tiên chính quy.

 

Nhiệm vụ giao cho ta đều là: hái thuốc, đào mỏ, đánh quái, thu thập tài liệu.

Mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống lại luyện chế đan dược tăng tu vi cho ta.

Tu vi ta càng tăng, cấp bậc hệ thống và điểm tích lũy cũng tăng theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoi-ki-tu-tien-cua-gian-tinh/chuong-8.html.]

 

Sau khi giải khóa được đan phương mới, lại tiếp tục thu thập tài liệu, luyện chế tu vi đan.

 

Ta đánh quái, luyện đan, tăng cấp; đánh quái, luyện đan, tăng cấp.

 

Đói thì nướng yêu thú ăn.

 

Địa mạch nơi này linh khí hừng hực, lại có Hỏa Kỳ Lân trấn giữ, đúng là vùng đất bảo mệnh dành riêng cho người mang linh căn hỏa thượng phẩm như ta.

 

Nói không quá lời chứ  tốt đến mức khiến người ta rưng rưng!

 

Để đẩy nhanh tốc độ tu luyện, ta thậm chí còn đào mộ tổ tông của Thiên Kiếm Tông, cướp sạch công pháp, pháp khí và tài liệu trong mộ của họ.

 

Ngay cả linh lực còn sót lại trên hài cốt, ta cũng hút khô ráo.

 

Cả đám tổ sư gia bị ta hút đến mức sạch sẽ như mới, không còn chút linh khí nào.

Tu vi của ta một đường thẳng tiến, từ Luyện Khí thẳng đến cận kề Kim Đan.

Hệ thống kích động:

"Ký chủ! Ngươi quả là Thiên sinh tu tiên thánh thể!"

"Giá như từ đầu ta liên kết với ngươi, chắc giờ đã phi thăng rồi!"

 

Ta cảm khái:

"Pháp bảo nhiều, tài liệu nhiều, linh khí nhiều… giống như chuột rơi vào chum gạo vậy, ta thật sự chẳng biết phải thương xót ai."

 

Ta lao sâu vào cấm địa, phá từng tầng từng tầng, không bỏ sót bất cứ tài nguyên tu luyện nào, ngày đêm quên ăn quên ngủ, chẳng biết là sớm hay khuya.

 

Lúc ta hoàn hồn lại, thì đã đột phá cảnh giới Kim Đan.

 

Để luyện chế bản mệnh pháp bảo cho mình, ta đánh cho Hỏa Kỳ Lân một trận tơi bời, bẻ luôn sừng nó làm nguyên liệu.

 

Tự tay rèn ra một thanh hỏa hệ thần binh — Phần Hồn.

 

Kẻ nào bị kiếm này chạm vào, sẽ bị linh lực trong kiếm thiêu đốt, giống như Vân Thiển Thiển lúc trước, bị hỏa độc nhập tâm mà phát điên.

 

Khi chiến đấu, còn có thể triệu hồi thú hồn của Hỏa Kỳ Lân xuất chiến, vượt cấp đánh quái chỉ là chuyện thường.

 

Còn nội đan của Hỏa Kỳ Lân, ta luyện thành một viên Kỳ Lân Đan — nuốt một cái, tu vi từ Kim Đan sơ kỳ vọt thẳng đến Kim Đan hậu kỳ.

 

Dĩ nhiên, vảy và móng của Hỏa Kỳ Lân ta cũng không hề lãng phí. Tất cả luyện thành pháp bảo công kích và phòng ngự.

 

Ta hỏi hệ thống:

"Chúng ta đã ở trong cấm địa này bao lâu rồi? Với tu vi hiện giờ của ta, có thể phá được cấm chế mà ra ngoài không?"

 

Hệ thống đáp:

"Ký chủ, nói ra sợ ngươi không tin — ta và ngươi đã ở đây… hai mươi năm rồi! Với tu vi Kim Đan hậu kỳ hiện giờ, lại còn nửa bước Nguyên Anh, ngươi đã có tư cách thử phá cấm chế rồi."

 

Hai mươi năm không gặp, không biết vị sư tôn luôn mạnh mẽ kia… hiện giờ thế nào rồi.

 

Nhưng không sao — đến lúc ta ra tay rồi!

 

Ta: "Được! Vậy thì phá!"

Loading...