Hoàng Thương Gả Đến - Chương 63: Chiến Thần hạ phàm

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:39:00
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Diệp cô nương! Ngoan ngoãn theo một chuyến!" Giọng nữ tử áo xanh lạnh lùng như chết.

 

Mộ Dung An che chắn Diệp Ngọc Châu ở phía , dù lúc cũng run rẩy thôi, ngay cả Diệp Ngọc Châu thấy Mộ Dung An như cũng sinh vài phần đành lòng. "Tiểu An! Đa tạ ngươi! Ngươi ! Chuyện hôm nay liên quan đến ngươi, cần kéo ngươi !" Diệp Ngọc Châu động thanh sắc rút tay khỏi tay Mộ Dung An.

 

Mộ Dung An lúc mới nhận trong lúc vội vàng gì, khuôn mặt tái nhợt lập tức đỏ bừng, dù nam nữ thụ thụ bất , đối phương là một tiểu quả phụ. Môi nhạt màu khẽ hé gì đó nhưng Diệp Ngọc Châu kéo mạnh , chỉ cảm thấy một luồng kiếm khí lạnh lẽo ép tới.

 

"Mau !"

 

"Diệp cô nương?" Mộ Dung An nào từng thấy cảnh chiến đấu như thế , Diệp Ngọc Châu miễn cưỡng giao đấu với nữ tử áo xanh , khỏi run rẩy.

 

"Cút!" Diệp Ngọc Châu nữ tử áo xanh là một kẻ liều mạng, cần thiết kéo thêm vô tội chỗ chết, khỏi nghiêm khắc quát Mộ Dung An.

 

Mộ Dung An mím môi, cúi đầu xung quanh tìm kiếm vũ khí mà thể điều khiển , cuối cùng phát hiện ngoài những mảnh ngói vỡ ở góc tường thì tìm thấy gì cả. Đôi mắt long lanh như nước của khẽ nhắm , túm lấy một mảnh ngói ném về phía nữ tử áo xanh. Sự tàn độc trong mắt nữ tử áo xanh chợt lóe qua. Nàng cũng là một sát thủ nổi danh giang hồ bấy lâu. Giờ đây hai tên khờ khạo trêu đùa sớm mất kiên nhẫn. Thiếu chủ đặc biệt dặn dò, Diệp Ngọc Châu thể giết, còn thiếu niên điều nên c.h.ế.t kiếm của nàng để nàng trút giận.

 

Nàng vung kiếm, múa một vòng hoa, đ.â.m về phía Mộ Dung An rõ ràng vẻ cản trở. "Cẩn thận!" Diệp Ngọc Châu vội vàng chắn Mộ Dung An, thấy mũi kiếm đ.â.m thẳng mắt , nàng còn sức để tránh né, phía là Mộ Dung An, nàng cũng thể tránh, đành nhắm mắt . Má nó! Chết thật là t.h.ả.m hại!

 

Chờ đợi một hồi lâu mà cơn đau đến, Diệp Ngọc Châu lập tức mở to mắt . Chỉ thấy mũi kiếm gần ngay mắt một bàn tay khớp xương rõ ràng kẹp chặt, thể động đậy chút nào. Nương theo bàn tay , Diệp Ngọc Châu kinh hãi lên, một nam tử mặc áo gấm màu vàng sẫm thêu hình ly văn thẳng tắp bên cạnh nàng. Mái tóc đen như lụa dài buộc gọn gàng gáy bằng một dải lụa, khuôn mặt gầy gò cương nghị, sống mũi thẳng, môi mỏng góc cạnh rõ ràng, lông mày rậm rạp cao thẳng, đôi mắt đen như mực, bộ ngũ quan cân đối tinh xảo và ưa .

 

Bóng hình cao lớn của từ từ bước một bước, chắn Diệp Ngọc Châu và Mộ Dung An. Tấm lưng thẳng tắp như cây tùng khiến Diệp Ngọc Châu trong khoảnh khắc đó nảy sinh vài phần an bình. Đây là một nam nhân đáng tin cậy như núi!

 

"Ha! Thượng Kinh khi nào hỗn loạn đến mức ? Lại dám ngang nhiên ban ngày ban mặt g.i.ế.c ?" Giọng của đó như dòng suối chảy trong núi, trong trẻo du dương mà rành rọt, còn mang theo vài phần từ tính dễ như ma lực cuốn hút tâm thần khác.

 

Nữ tử áo xanh hiển nhiên cũng giật , thể một chiêu kẹp chặt mũi kiếm của nàng, võ công đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực. Lúc , đám đuổi theo Diệp Ngọc Châu và Mộ Dung An cũng khó khăn lắm mới chen khỏi con hẻm. Tên đại hán cầm đầu đang tức giận hổ thẹn lao tới, một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang vọng trời xanh.

 

Nam tử cao lớn Diệp Ngọc Châu giơ tay đoạt lấy bảo kiếm trong tay nữ tử áo xanh, vung ngược một cái c.h.é.m mạnh vai áo đen phía . Những còn nào dám càn nữa, khỏi dừng bước về phía nữ tử áo xanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoang-thuong-ga-den/chuong-63-chien-than-ha-pham.html.]

 

"Đi!" Nữ tử áo xanh nhiệm vụ hôm nay thất bại. Lúc , nam tử rõ ràng võ công cao cường, hơn nữa vẻ quản chuyện bao đồng , nàng đành dẫn thuộc hạ rút lui.

 

Diệp Ngọc Châu cảm thấy bộ sức lực trong như rút cạn trong khoảnh khắc đó, gần như đổ sụp xuống đất, mạnh dạn chắp tay chào nam tử: "Huynh đài xưng danh gì, ơn cứu mạng ngày hôm nay Diệp Ngọc Châu nhất định sẽ báo đáp!"

 

Nam tử hứng thú Diệp Ngọc Châu cùng Mộ Dung An đều ngã đất, một tuyệt sắc thanh nhã, một che mặt, nửa khuôn mặt lộ đỏ bừng như tôm luộc. Nữ tử càng thú vị, y phục và cách ăn mặc là nữ tử quý tộc Thượng Kinh, nhưng cử chỉ hành động mang vài phần hào sảng của nữ tử giang hồ, khỏi khóe môi khẽ cong lên.

 

Hắn dường như mang vài phần trêu chọc, từ từ chắp tay đáp : "Tại hạ Mộ Dung Tĩnh! Cô nương và tiểu thương nhẹ, vẫn nên sớm về nghỉ ngơi ! Tiêu Nam! Ngươi đ.á.n.h xe ngựa đưa hai họ về!"

 

Diệp Ngọc Châu ngờ nam nhân tuấn tú ân cần đến , gần như hết những lời trong lòng nàng. Dù nàng thấy Vệ Đông dẫn chạy tới xa, nhưng nàng vẫn trừng mắt Vệ Đông một cái, hiệu cho im lặng sang một bên. Nàng đám đó rốt cuộc là gì, nhưng dựa xe ngựa của vị nam nhân tuấn tú để về phủ thì mức độ an vẫn cao hơn.

 

Vệ Đông vẻ si mê của tỷ tỷ nhà khỏi thầm than, uổng công liều mạng chạy trốn cầu cứu, ngờ tỷ tỷ vận đào hoa như . Hắn thấy ánh mắt của Diệp Ngọc Châu đó lập tức hiểu ý, dẫn những mang đến chờ một bên.

 

"Diệp cô nương, cùng đường với cô, xin cáo từ!" Mộ Dung An cẩn thận dậy hành lễ với Diệp Ngọc Châu, gật đầu với Mộ Dung Tĩnh rời .

 

Mộ Dung Tĩnh cũng rộng lượng bận tâm đến sự xa cách và lạnh nhạt khó hiểu của Mộ Dung An. Diệp Ngọc Châu trong lòng khẽ động, tên là Mộ Dung Tĩnh, chẳng lẽ cũng là con cháu Phúc Vương phủ? Nên mới khiến Tiểu An vui? khí độ của so với đám cặn bã của Phúc Vương phủ hơn bao nhiêu .

 

"Vương gia! Vương gia!" Ngay khi Diệp Ngọc Châu đang đoán mò về phận thật sự của Mộ Dung Tĩnh thì ngờ Kinh Triệu Doãn Trịnh đại nhân, cùng một đám bổ khoái bước nhanh tới. Nghe Tĩnh Vương đại danh đỉnh đỉnh phố Sùng Minh đ.á.n.h với khác, ông còn thể yên?

 

"Vương gia?" Diệp Ngọc Châu khỏi thốt lên, trong đầu lập tức tìm kiếm một thông tin: Mộ Dung Tĩnh? Vương gia? Chẳng lẽ là Tĩnh Vương, nhất chiến thần của Đại Tấn triều? Cũng là em trai cùng với đương kim Hoàng thượng, là Thập Tứ hoàng thúc tính tình cương trực nhưng vì đắc tội mà thường xuyên điều biên cương chống địch?

 

"Sao? Cô nương dường như kinh ngạc?" Mộ Dung Tĩnh hề để ý đến Trịnh đại nhân đang run sợ, đầu Diệp Ngọc Châu hỏi.

 

"Không... kinh ngạc... Tĩnh Vương... đại danh như sấm bên tai! Tiểu nữ vô cùng khâm phục!" Diệp Ngọc Châu lắp bắp , nãy chạy trốn đến mức đầu óc cũng chạy mất ? Lại nhớ Mộ Dung Tĩnh chính là Tĩnh Vương, Thập Tứ hoàng thúc, chỉ cần ông quát một tiếng là cả Đại Tấn cũng run rẩy.

 

Loading...