Hoàng Thương Gả Đến - Chương 59: Bí mật của Hồng Tiêu

Cập nhật lúc: 2025-09-29 09:59:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồng Tiêu khẽ nhíu chặt mày, tự ngàn phương vạn kế che giấu nhưng ngờ ánh mắt sắc lạnh của Đại tiểu thư chỗ nào để trốn. Nàng mím chặt môi, im lặng . Một bên, Thư Họa và Thảo Hương thì lo lắng đến sốt ruột.

 

"Đại thiếu phu nhân xin nguôi giận!" Thảo Hương và Thư Họa vội vàng quỳ xuống, Hồng Tiêu cầu xin: "Tuy Hồng Tiêu tỷ tỷ trái ý Đại thiếu phu nhân, nhưng tấm lòng trung thành của Hồng Tiêu tỷ tỷ đối với Đại thiếu phu nhân là trời đất chứng giám!"

 

"Đại thiếu phu nhân, Hồng Tiêu tỷ tỷ tuyệt đối ... tuyệt đối ..." Thư Họa ăn vụng về nên thể lời nào khiến Diệp Ngọc Châu nguôi giận.

 

"Hai ngươi lui !" Diệp Ngọc Châu trầm giọng . Nàng ba nha đầu gần đây thiết, nhưng hôm nay nàng nhất định chân tướng.

 

Thư Họa và Thảo Hương mím môi lui ngoài. Trong ấm các chỉ còn Hồng Tiêu và Diệp Ngọc Châu.

 

Diệp Ngọc Châu , đỡ Hồng Tiêu từ đất dậy, thở dài : "Ta ngươi ác ý gì với , nếu cũng sẽ giữ ngươi bên cạnh. Mắt đây dung cát bụi, coi trọng ngươi, dựa dẫm ngươi nhưng thể dung túng ngươi. Cái tổ chức lưng ngươi rốt cuộc là dạng gì mà thả ngươi bên cạnh suốt mười năm qua, thật sự tò mò. Nếu ngươi trả lời cũng , tình tỷ của chúng vẫn còn đó, bạc lớn đủ để ngươi sống một cuộc đời phong lưu sung túc ở bất kỳ nơi nào Đại Tấn."

 

"Không..." Hồng Tiêu vội vàng đẩy ngân phiếu Diệp Ngọc Châu đưa tới, như thể lửa bỏng .

 

"Vậy ngươi hãy cho một lý do để ngươi ," Diệp Ngọc Châu lạnh lùng : "Bên cạnh nuôi dưỡng thâm sâu khó lường như ngươi! Nếu ngươi chủ tử khác, ngươi cũng đạo lý một nô thờ hai chủ."

 

"Đại tiểu thư," Hồng Tiêu rằng bại lộ thì còn cách nào che giấu nữa. Đại tiểu thư bây giờ khác xưa khi còn ở Diệp gia, nàng thể che giấu nữa.

 

"Đại tiểu thư, nô tỳ sẽ ," Hồng Tiêu thoáng hiện vẻ đau đớn mặt: "Thực bí mật liên quan đến tiên phu nhân, cho nên nô tỳ cũng tính là một tớ thờ hai chủ."

 

"Mẫu ?" Diệp Ngọc Châu càng kinh ngạc hơn. Mẫu của nàng rốt cuộc che giấu bao nhiêu điều mà nàng ?

 

Hồng Tiêu khựng , dường như hạ quyết tâm lớn : "Ngày mai, Đại tiểu thư theo nô tỳ đến một nơi thì sẽ rõ tất cả."

 

Diệp Ngọc Châu khẽ nhíu mày, trực giác mách bảo nàng vẫn nên tin Hồng Tiêu sẽ hại , liền gật đầu : "Được! Hy vọng ngươi thể cho một câu trả lời thỏa đáng!"

 

Khi đêm buông xuống, sự phồn hoa của Túy Tiên Lâu càng nổi bật vẻ nghiêm chỉnh, thanh lãnh của gian phòng riêng tầng cùng.

 

"Đại ca! Tìm !" Vân Thần Hoàng lấy miếng ngọc khuyết sen văn mà đổi từ tay Diệp Ngọc Châu. Gần đây Đại ca , khó khăn lắm mới đợi , liền đích cưỡi ngựa đến Túy Tiên Lâu.

 

"Tìm cái gì? Sao mà vui ?" Giang Dư nhướng đôi mắt đào hoa khẽ . Hắn cùng Tả Phi Trần và Vân Thần Hoàng kết thành dị họ từ mười năm , giữa họ hề câu nệ.

 

"Nhị ca, hàng đấy!" Vân Thần Hoàng đưa miếng ngọc khuyết bọc trong gấm lụa từ trong lòng , đặt tay Tả Phi Trần : "Đại ca chẳng tìm miếng ngọc khuyết hoa sen lâu , xem thử ."

 

"Ha! Thật sự để tiểu tử ngươi tìm thấy !" Giang Dư đột nhiên thẳng dậy, vẻ trêu chọc trong đôi mắt đào hoa biến mất . Bọn họ đều Đại ca vì miếng ngọc khuyết mà gần như lục tung cả Đại Tấn.

 

Tả Phi Trần khẽ sững sờ, nhận lấy ngọc khuyết, đăm chiêu kỹ, sắc mặt đột nhiên cứng , bàn tay nâng ngọc khuyết khẽ run lên. Tả Phi Trần vốn luôn điềm đạm, trầm như mây gió thoảng, rõ ràng miếng ngọc khuyết trong tay thu hút. Hắn vội vàng lật miếng ngọc khuyết lớn bằng nửa bàn tay mặt , thần sắc dần trở nên lạnh lùng cương nghị hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoang-thuong-ga-den/chuong-59-bi-mat-cua-hong-tieu.html.]

 

"Đại ca, thế nào ?" Vân Thần Hoàng như một chú ch.ó nhỏ , từ cái năm sống c.h.ế.t , mấy bọn họ sớm thể vài suy nghĩ trong lòng Đại ca từ biểu cảm của . Về hoa văn của miếng ngọc khuyết , ngay cả khi nhắm mắt cũng thể vẽ .

 

Hắn trong giới châu báu cũng coi là một tay chuyên nghiệp. Để giúp Đại ca tìm miếng ngọc khuyết , sớm luyện hỏa nhãn kim tinh. Đại ca nhíu chặt mày, trong lòng bỗng chút chột .

 

"Miếng ngọc khuyết ngươi lấy từ ?" Tả Phi Trần khẽ vuốt ve hoa văn ngọc khuyết, nhàn nhạt hỏi.

 

Vân Thần Hoàng : "Chẳng là tiện nhân Diệp Ngọc Châu đó ! Dám đích đến Vân gia dùng viên đá vỡ do hoàng thượng ban thưởng để tống tiền , ngờ lộ miếng ngọc khuyết ."

 

"Giá để đổi lấy miếng ngọc khuyết lớn ?" Giọng Tả Phi Trần mang theo vài phần âm tình bất định.

 

Vân Thần Hoàng khinh thường một tiếng : "Đại ca, trông vẻ như dùng Thúy Vi Lâu của để đổi lấy một miếng ngọc của nàng thì thiệt, nhưng nàng ngờ ý nghĩa quan trọng của miếng ngọc khuyết đối với Đại ca, tính thì vẫn là chúng chiếm tiện nghi hơn."

 

"Ngươi sập bẫy của nữ nhân đó !" Khuôn mặt tuấn mỹ của Tả Phi Trần lướt qua một tia u ám, chậm rãi : "Miếng ngọc khuyết là giả."

 

"Cái gì?!!" Vân Thần Hoàng nhảy dựng lên: "Đại ca, đôi mắt của theo lý mà vẫn mù chứ? Miếng ngọc khuyết thấy thật sự là hàng chính phẩm mà!"

 

"Chính phẩm?" Tả Phi Trần nhạt, đôi mắt phượng khẽ nheo : "Chẳng qua chỉ là đồ giả mô phỏng điêu khắc bằng thủ pháp đặc biệt mà thôi! Hơn nữa, kỹ thuật điêu khắc cực kỳ tinh xảo, thường căn bản . Ngươi chỗ ."

 

Tả Phi Trần đưa ngọc khuyết đến mắt Vân Thần Hoàng, chỉ một đóa sen nhỏ như hạt gạo: "Nhìn kỹ hơn xem đóa sen gì kỳ lạ?"

 

Vân Thần Hoàng vội vàng cúi sát đèn cung đình, lông mày càng nhíu chặt: "Cái ... ..."

 

"Đổi góc , di chuyển miếng ngọc!" Tả Phi Trần khẽ nhấp một ngụm nhắc nhở.

 

Vân Thần Hoàng vội vàng cẩn thận đặt miếng ngọc khuyết hứng lấy ánh sáng đỏ chiếu từ đèn cung đình, ngưng thần kỹ đột nhiên kêu lên: "Chỗ một... chữ 'Diệp'? Diệp Ngọc Châu! Hay cho ngươi!!"

 

Vân Thần Hoàng tức thì nghiến răng nghiến lợi. Giang Dư bên cạnh cũng vội vàng chạy đến, cúi sát đèn cung đình xem xét kỹ lưỡng, khỏi khinh thường một tiếng: "Diệp Ngọc Châu cũng thật bản lĩnh! Không chỉ khiến Tam ăn quả đắng nên lời, cho các ngươi , tin tức mới ngóng đây . Cái quả phụ nhỏ dám ở Bắc Viện của đ.á.n.h Tam gia Mộc một trận, dùng vôi sống suýt nữa mù đôi mắt của Mộc Tam gia, còn dùng d.a.o găm tẩm Thực Cốt Tán rạch thương Mộc Tam gia. Các ngươi tàn nhẫn ?"

 

"Thực Cốt Tán?" Tả Phi Trần nhướng mày: "Nàng là một nữ nhân ở nội trạch thì lấy Thực Cốt Tán? Người thể thương Mộc Tam gia thì võ công hẳn cũng yếu, chẳng lẽ nữ nhân võ?"

 

"Đại ca, cần ?" Giang Dư ghé sát Tả Phi Trần, vẻ tàn nhẫn hoành hành trong đôi mắt đào hoa lóe lên vụt tắt.

 

Tả Phi Trần khẽ nhíu mày, trong đầu hiện lên đôi mắt hạnh linh động ranh mãnh tột độ của Diệp Ngọc Châu, ngón tay thon dài khẽ chạm miếng ngọc khuyết ném bàn.

 

"Nữ nhân quả thực ! Đổi một miếng ngọc giả lấy một tòa Tùy Thúy Lâu, nàng nuốt trôi ?"

 

Loading...