Hoàng Thương Gả Đến - Chương 52: Lần nữa ra tay cứu giúp
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:21:22
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe ngựa của Mộc phủ chầm chậm dọc theo con đường nhỏ hẹp giữa chợ. Vân phủ ở ngoại ô, để về Mộc phủ còn qua một vùng dân cư đông đúc. Diệp Ngọc Châu dặn dò Vệ Đông khi đ.á.n.h xe cẩn thận một chút, đừng đ.â.m những qua phố.
Trong xe ngựa, Hồng Tiêu đặt một chiếc bình ủ nóng tay Diệp Ngọc Châu, : "Mấy ngày lạnh nhất mùa đông sắp qua , đợi đến xuân thì sẽ đỡ hơn, Đại tiểu thư cứ giữ ấm nhé. Mấy hôm mới ngã xuống nước, khó khăn lắm mới dưỡng thể hơn một chút, đừng để mắc bệnh khác."
"Ừm! Biết ," Diệp Ngọc Châu trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp. Mặc dù nha đầu năng mấy dễ nhưng thật lòng với nàng.
Lúc , bên ngoài truyền đến một trận tiếng ồn ào, Diệp Ngọc Châu vén rèm xe , khỏi khẽ nhíu mày.
Chỉ thấy ở góc phố, vài tên công tử bột đang trêu chọc một thiếu niên mặc áo vải xanh thô, bọn họ đổ những thứ dơ bẩn lên , thiếu niên quỳ mặt đất lạnh lẽo, sắc mặt tái nhợt, thể cứng đờ hề tránh né.
Lúc , dường như cảm nhận ánh mắt của Diệp Ngọc Châu, ngẩng đầu sang, đó thể càng cứng đờ thể cử động, đôi mắt như sơn thủy họa thủy lập tức tràn đầy hổ cùng một nỗi tuyệt vọng tan nát cõi lòng.
"Mộ Dung An?" Diệp Ngọc Châu khi thấy khuôn mặt thiếu niên lập tức kinh ngạc tột độ.
"Vệ Đông! Dừng xe!"
"Tỷ! Lại nữa?" Vệ Đông vội vàng ghì chặt dây cương, thấy Diệp Ngọc Châu nhảy xuống xe ngựa, bước nhanh đến mặt mấy thiếu niên .
Tên công tử béo phì mặc gấm vóc hoa lệ đầu chính là Mộ Dung Phục từng Diệp Ngọc Châu xử lý cực kỳ t.h.ả.m hại . Lúc , thấy Diệp Ngọc Châu che mặt đến, vô thức lùi một bước.
"Hắc! Đây là quái vật xí tiểu góa phụ ?" Mộ Dung Phục khẩy, thần sắc vẻ kiêng dè.
Diệp Ngọc Châu lạnh lùng Mộ Dung Phục, : "Tiểu tử, hôm nay cho ngươi , giữa tiểu quả phụ và quái vật xí mối kỳ mối liên hệ nào, ? Hử?" Diệp Ngọc Châu cả đời căm ghét nhất loại đồ khốn nạn bắt nạt kẻ yếu, ỷ mạnh h.i.ế.p yếu , lời dứt nàng giơ chân liền đá tới.
Mấy tên công tử bột xung quanh đều là những kẻ càn quấy cùng Mộ Dung Phục, tuy ngày thường quen thói bắt nạt khác nhưng từng thấy nữ nhân nào hung dữ đến . Vị tiểu quả phụ giơ chân nhằm thẳng bộ phận quan trọng của tiểu công tử Mộ Dung Phục mà tấn công, thôi thấy đau c.h.ế.t .
"Ngươi... ngươi dám đ.á.n.h tiểu gia... a!" Mộ Dung Phục rên rỉ liên hồi, đúng là gặp vận rủi tám đời, nữ nhân chèn ép khắp nơi.
"Buông tiểu gia , nếu tiểu gia sẽ khách khí với ngươi !"
"Oa! Đau quá!"
"Không khách khí? Ta xem ngươi khách khí thế nào?"
Mấy tên xem đang ngây hiện mới tỉnh táo , vội vàng định xông lên đ.á.n.h hội đồng nữ nhân điên , ngờ Hồng Tiêu rút đoản kiếm ở thắt lưng , ngay lập tức khiến mấy tên công tử bột sợ hãi tột độ!
"Đều đừng đến đây!" Vệ Đông cũng nổi m.á.u ngang ngược, chỉ mũi mấy , lạnh lùng : "Ai đến đây thì c.h.ế.t với !!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoang-thuong-ga-den/chuong-52-lan-nua-ra-tay-cuu-giup.html.]
"Đừng đ.á.n.h nữa! Cô nương đừng đ.á.n.h nữa!" Mộ Dung Phục nữ nhân chính là một kẻ thần kinh! So đo với kẻ thần kinh là việc nam nhi nên , vội vàng dập đầu cầu xin.
ngờ Diệp Ngọc Châu lúc dùng bộ chiêu thức Taekwondo với tên , Mộ Dung Phục ngoài khuôn mặt lành lặn thì gần như chỗ nào đánh.
"Vệ Đông! Chỉnh trang cho !" Diệp Ngọc Châu dừng thở hổn hển, duỗi duỗi gân cốt, cái bao cát quả thực tệ.
Vệ Đông từ lấy một chiếc lược gỗ đào, xổm xuống chải tóc cho Mộ Dung Phục rối bời, : "Xem cái dáng vẻ , đúng là khá đường hoàng!"
Hồng Tiêu đưa khăn tay, Diệp Ngọc Châu khẽ lau tay ném sang một bên, nâng đôi mắt lạnh lẽo như sương về phía mấy tên công tử bột ngớ , lạnh lùng : "Chuyện hôm nay, các ngươi thấy gì hết đúng ? Ai mà dám hé nửa lời, danh tiếng của Diệp Ngọc Châu ở kinh thành lắm , ?"
"Vâng! Vâng! Không thấy gì, thấy gì," Mấy nào ai sự ghê gớm của Diệp Ngọc Châu, ngay cả Trưởng công tử Vân gia cũng đối thủ của nữ nhân , huống hồ là bọn họ?
Diệp Ngọc Châu lạnh lùng một tiếng, sai Hồng Tiêu dẫn Mộ Dung An đang lấm lem dơ bẩn, run rẩy đến sân của một quán gần đó để tắm rửa sạch sẽ, đó giúp bộ áo mới mà Vệ Đông mua, đưa nhã gian của quán .
"Chuyện gì xảy ?" Diệp Ngọc Châu Mộ Dung An mặt, một vốn ôn hòa nho nhã như sơn thủy họa thủy mỗi đều khác lăng mạ đến mức ?
"Đa tạ Diệp cô nương tay cứu giúp!" Mộ Dung An cúi , cung kính hành lễ với Diệp Ngọc Châu, sắc mặt ửng đỏ, chỉ cảm thấy xuất hiện mặt nàng với vẻ ngoài dơ bẩn như là một sự báng bổ.
Diệp Ngọc Châu trong lòng mềm nhũn, thở dài : "Ta ngươi , nhưng nếu ngươi chê, xem như nhận ngươi . Sau nếu gì khó khăn vượt qua , cứ việc tìm . Tên nhóc Mộ Dung Phục đó nếu còn bắt nạt ngươi, gặp một đ.á.n.h một !"
Thần sắc Mộ Dung An khẽ khựng , trong đôi mắt đen láy lóe lên một tia ấm áp. Nhớ vẻ dữ dằn của Diệp Ngọc Châu khi đ.á.n.h đập Mộ Dung Phục đó, cảm thấy nữ nhân đặc biệt đáng yêu.
"Đa tạ Diệp cô nương! Tại hạ ngoài cũng khá lâu , xin phép về!" Mộ Dung An cúi hành lễ lui khỏi nhã gian.
"Này! Ta thằng nhóc điều ?" Vệ Đông khỏi tức nghẹn, "Tỷ! Thằng nhóc tính tình cũng quá khó ưa , chúng bụng cứu , thản nhiên bỏ như ?"
Diệp Ngọc Châu khóe môi khẽ cong lên, bóng lưng thanh tuyệt quật cường đó, khổ : "Tiểu An đứa trẻ tệ!"
"Không tệ ở chỗ nào?" Ngay cả Hồng Tiêu cũng bĩu môi : "Chắc là chỉ vẻ ngoài tệ thôi, trông mềm yếu như tiểu nha đầu !"
"Hừ! Các ngươi hiểu ! Tiểu An tiềm chất nhẫn nhục chịu đựng, chẳng lẽ các ngươi phát hiện ?" Diệp Ngọc Châu nhướn mày, lẽ là do duyên phận, thiếu niên lạnh lùng luôn khiến nàng dâng lên một cảm giác thiết kỳ lạ.
Nàng đột nhiên nhớ hồi nhỏ cũng cô đơn kiêu ngạo như trong những ngày tháng đen tối khi cha nàng gặp t.a.i n.ạ.n máy bay, nàng vượt qua như thế nào? Giống như Mộ Dung An, tất cả hy vọng, lý tưởng, sở thích, buồn vui, tất cả những cảm xúc mà một nên đều chôn giấu sâu sắc.
Có lẽ nàng thấy bóng dáng của chính trong quá khứ ở Mộ Dung An, thiếu niên quật cường đáng ngưỡng mộ, nhưng mong manh đến mức khiến đau lòng.
"Tỷ? tỷ!" Vệ Đông giơ tay vẫy vẫy mặt nàng, "Nghĩ gì ? Chúng bàn bạc kỹ lưỡng một chút, bước tiếp theo nên gì? Vị Thúy Lâu Vân gia biến thành lâu, chúng cũng cần trang hoàng chứ!"