Hoàng Thương Gả Đến - Chương 50: Công phu sư tử ngoạm

Cập nhật lúc: 2025-09-27 10:36:10
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Thần Hoàng bước chính sảnh, lập tức thấy Diệp Ngọc Châu đang vững vàng ở ghế khách, ung dung tự tại thưởng , khăn che mặt mặt tháo xuống, vết đỏ quỷ dị đó thực sự khiến thích nổi.

 

"Mộc thiếu phu nhân, hôm nay đến đây là diễn màn nào ?" Vân Thần Hoàng vén vạt áo xuống ghế chủ vị, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng khóa chặt cử động của Diệp Ngọc Châu.

 

Từ khi nữ nhân chơi một vố tại đại hội giám bảo, coi như thấm thía, lời tuy mang vài phần kiêu ngạo nhưng mang theo mười hai phần cảnh giác.

 

Diệp Ngọc Châu từ từ đặt chén xuống, nàng xưa nay là quyết đoán nhanh gọn. Những khúc mắc trong thương trường tùy thuộc đối tượng mà dùng, đối phó với thông minh và kẻ ngốc đều một cách chung là đánh thẳng vấn đề.

 

Rõ ràng Vân Thần Hoàng thuộc loại , thể độc lập một trong một gia tộc lớn như Vân gia Giang Nam cũng chỉ dựa phận đích trưởng tử.

 

Diệp Ngọc Châu lấy khối đá nhỏ mà Hoàng đế Diên Hi ban cho, khẽ : "Trưởng công tử, tục ngữ câu quân bảo thần chết, thần thể chết, cái gọi là hoàng mệnh khó cãi! Ngài cũng , đương kim Thánh thượng nhân ái lập quốc, thương xót tiểu nữ là một góa phụ. Hoàng thượng ban cho tiểu nữ ân huệ lớn đến , cho phép cầm chưởng trung chí bảo thắng cược đến Vân gia thu lãi, hôm nay chúng tính toán khoản nợ thế nào?"

 

Trong mắt Vân Thần Hoàng lóe lên một tia sáng lạnh, bàn tay thon dài nắm chặt chén , mặt nở nụ nhạt: "Mộc thiếu phu nhân lời nào , là nguyện đánh cược thì nguyện chịu thua, nhờ hồng phúc của Hoàng thượng, vẹn ân nghĩa của hai nhà chúng . Được thôi, Mộc thiếu phu nhân như , nào lý do gì để đồng ý. Người !"

 

Hắn dậy lệnh quản gia mang hai chiếc rương , đầy ắp hai rương bạc nén, ít nhất cũng mười vạn lượng bạc.

 

"Mộc thiếu phu nhân mời! Cứ coi như tại hạ mua chút đồ ăn vặt cho tiểu chất nhi đời !"

 

Diệp Ngọc Châu liếc những chiếc rương, khẽ : "Đa tạ Trưởng công tử còn nhớ đến đứa con trong bụng , nhưng ngài đây là đang bố thí cho kẻ ăn xin ?"

 

Diệp Ngọc Châu đột nhiên sắc mặt trầm xuống, điều ngoài dự liệu của Vân Thần Hoàng.

 

Vân Thần Hoàng cũng tay mơ, hôm nay nữ nhân dám đánh cửa đến gây sự, xem nàng còn thể giở trò gì nữa?

 

"Mộc thiếu phu nhân! Chuyện hôm nay ngươi thật sự điều lắm, sáng mắt đều trong đại hội giám bảo , thiếu phu nhân ngươi đoạt ngôi đầu như thế nào. Vô liêm sỉ cũng giới hạn chứ? Sao? Theo ý thiếu phu nhân, mười vạn lượng bạc đổi lấy một khối đá nhỏ ngươi nhặt từ đất lên thì cũng là nâng đỡ thiếu phu nhân !"

 

"Vô liêm sỉ?" Diệp Ngọc Châu khóe môi khẽ cong lên, "Trưởng công tử hà tất tổn thương như ? Nếu bàn về vô liêm sỉ thì hai kẻ tám lạng nửa cân thôi nhỉ?"

 

Vân Thần Hoàng chỉ một chiếc rương bên cạnh : "Ta khua môi múa mép với thiếu phu nhân ở đây, đá con để , bạc ngươi mang , nước giếng phạm nước sông! Bản công tử rảnh rỗi mà qua với kẻ ti tiện!"

 

Diệp Ngọc Châu trong lòng lạnh, đúng là một bông sen xanh mọc từ bùn mà nhiễm bùn. Vị Trưởng công tử Vân gia chuyện gì dơ bẩn mà từng , mà còn dám dùng cái trò đạo đức giả ?

 

"Ti tiện ?" Diệp Ngọc Châu cho là đúng, : "Trưởng công tử ở Tô Nam lừa gạt Tam thúc một trăm bảy mươi vạn lượng bạc cùng cửa hàng trang sức của Mộc gia kinh thành bằng một khối đá vứt đáng một đồng. Cái thủ đoạn tay trắng bắt cướp Ngọc Châu đều là học từ Trưởng công tử một cách bài bản đó."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoang-thuong-ga-den/chuong-50-cong-phu-su-tu-ngoam.html.]

 

Sắc mặt Vân Thần Hoàng khẽ khựng , đáy mắt tự nhiên lóe lên vụt tắt.

 

"Mộc gia trưởng công tử nhất nhì nghỉ, sai đường đến Minh Nguyệt Sơn Trang đẩy xe ngựa của Mộc gia xuống vách đá. Thủ đoạn g.i.ế.c cướp của quả nhiên là động tác lớn của Vân gia," Diệp Ngọc Châu chăm chú chằm chằm mắt Vân Thần Hoàng.

 

Vân Thần Hoàng thầm nghĩ, cái ngươi đoán sai , g.i.ế.c ngươi thế lớn hơn Vân gia nhiều.

 

Diệp Ngọc Châu thở dài : "Trưởng công tử, ngài suýt nữa lấy mạng Diệp Ngọc Châu, thu chút lãi nhỏ e rằng quá đáng chứ?"

 

Vân Thần Hoàng từ từ đến gần Diệp Ngọc Châu, lạnh : "Ngươi tống tiền ?"

 

Diệp Ngọc Châu đôi mắt hạnh khẽ lóe lên, : "Trưởng công tử tính tình thẳng thắn đây lòng lắm , nhưng bổn cô nương hôm nay thực sự đến để tống tiền ngài đấy, ngài ? Khẩu dụ của Hoàng thượng mười vạn lượng bạc là thể đánh đuổi . Trưởng công tử nếu trí nhớ , bằng giúp Trưởng công tử ôn một chút. Hoàng thượng thể cầm khối đá nhỏ đến Vân gia đổi lấy thứ , nhưng thứ chỉ đáng giá mười vạn lượng bạc !"

 

Sắc mặt Vân Thần Hoàng đột nhiên lạnh xuống, nữ nhân sẽ dễ dàng bỏ qua, ngay đó trong mắt lóe lên một tia tà mị khó mà nhận .

 

"Vậy ngươi cái gì?" Vân Thần Hoàng dựa lưng ghế.

 

Diệp Ngọc Châu giơ khối đá trong tay đến mặt Vân Thần Hoàng : "Ta Vị Thúy Lâu của ngài."

 

Vân Thần Hoàng nhíu mày: "Ngươi khẩu khí thật lớn, một khối đá nhỏ mà nuốt chửng Vị Thúy Lâu của ? Tửu lâu đó ở kinh thành chỉ Túy Tiên Lâu, ngươi nữ nhân mặt dày đến thế..."

 

Hắn đột nhiên dậy, lạnh lùng chằm chằm Diệp Ngọc Châu, lúc Diệp Ngọc Châu sớm rụt bàn tay cầm khối đá nhỏ về, khi đưa thì trong tay thêm một thứ khác.

 

"Ngươi..." Vân Thần Hoàng chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh xộc lên dọc xương sống nhưng vẫn cố gắng đè nén xuống, từ từ xuống, ánh mắt miễn cưỡng rút khỏi ngọc quyết trong tay Diệp Ngọc Châu.

 

Diệp Ngọc Châu trong lòng cũng kinh ngạc một trận, những tử Cái Bang trướng Thảo Hương cũng tay mơ. Vân Thần Hoàng lén lút gặp chưởng quầy Giang Dư của Túy Tiên Lâu, chuyện nàng sớm . Vài nữ nhân xinh trướng Giang Dư cũng đặc biệt thu hút sự chú ý.

 

Diệp Ngọc Châu rằng ở một nơi như Túy Tiên Lâu mà xuất hiện một hai mỹ nhân tuyệt đối là chuyện bình thường như cơm bữa, nhưng nếu là mỹ nhân võ công thì là chuyện khác. Đặc biệt là mỗi mỹ nhân đó cổ tay đều dấu vết hoa sen chín cánh, chuyện nàng tính toán kỹ lưỡng .

 

Bởi vì ngọc quyết mà mẫu để cũng khắc hoa văn chín cánh sen, chẳng lẽ thế giới sản sinh nhiều Bạch Liên Hoa ? Hôm nay nàng chỉ cầm ngọc quyết đặc biệt mà nàng để để thăm dò vị trưởng công tử Vân gia , ngờ đối phương phản ứng mạnh đến ? Điều khiến nàng chút hiểu rõ tình hình.

 

"Trưởng công tử kích động như gì?" Diệp Ngọc Châu hờ hững cất ngọc quyết , khi cúi đầu vẫn thể cảm nhận ánh mắt nóng bỏng của đang đặt ... ngọc quyết của nàng.

 

Vân Thần Hoàng thầm hối hận tại thiếu kiên định đến . Đại ca tìm kiếm ngọc quyết gần mười năm, hôm nay đột nhiên xuất hiện Diệp Ngọc Châu, cũng quá kinh ngạc nên mới thất thố như .

Loading...