"Cái gì mà khó hiểu chứ? Phần lớn yêu quái đều là động vật hoặc thực vật thành tinh, là thức ăn của con thì còn là cái gì? Đương nhiên, nếu nghĩ con mới là đồ ăn của chúng thì cũng đúng."
Tam quan của Vân Gia Thụ nát vụn.
Ông cho rằng hơn ba trăm năm dân trong thôn Vân đồng lòng đánh c.h.ế.t Bạch Sương, là bởi vì bọn họ quá lo lắng và sợ hãi khi chung sống cùng một yêu quái lớn mạnh, nhưng hoá một phần nguyên nhân trong chuyện là vì yêu quái thể ăn thịt ?
"Làm thế nào để xác định là loại yêu quái nào?"
Người đàn ông nọ: "Có thể dựa thói quen sinh hoạt hằng ngày của , cho dù yêu quái thể hoá thành hình nhưng chúng thể từ bỏ tập tính sinh hoạt của giống loài chúng . Thỏ yêu thì thích ăn rau dưa củ cải, thực vật thành tinh thì phần lớn thích ăn thịt, chỉ cần dựa hình vi của đó xem giống với thứ gì là thể đoán ."
Vân Gia Thụ vốn tưởng rằng đó sẽ là một biện pháp khó khăn nào đó, lẽ đàn ông còn cho ông một món đồ nào đó để phân biệt các loại yêu quái, nào ngờ chỉ dựa quan sát để đoán, điều khiến ông thất vọng.
Dường như đàn ông nọ suy nghĩ của Vân Gia Thụ, đối phương thành tiếng: " là ít bùa chú và trận bàn thể giúp phân biệt các loại yêu quái, nhưng trong Huyền môn chúng , thể dùng nổi."
Vân Gia Thụ hổ mà , khi trở về thôn Vân, ông thường xuyên tìm cách xuất hiện mặt Vu Diệu và Ngân Dực.
Vì để bảo vệ Vu Diệu, Ngân Dực sẽ thường xuyên phía để che chở cho Vu Diệu, cũng ngăn cho Vân Gia Thụ Vu Diệu.
Vu Diệu và Ngân Dực hề , mục tiêu của Vân Gia Thụ chính là Ngân Dực, bọn họ như càng tiện cho Vân Gia Thụ quan sát Ngân Dực.
Sau nhiều quan sát, Vân Gia Thụ phát hiện hành vi của Ngân Dực chút giống với hành vi của loài rắn.
Anh thích những ngày mưa ẩm ướt, thích ánh nắng mặt trời, thích trời nóng, cũng né tránh bếp khi đang nấu thuốc, . v. v...
Tuy chứng cứ rõ ràng, cũng từng tận mắt thấy Ngân Dực biến thành rắn, nhưng Vân Gia Thụ tự nhận định Ngân Dực chính là rắn yêu, bởi vì Vu Diệu mang thai còn đến bảy tháng sinh con, còn cho bất cứ phụ nữ nào trong thôn đến giúp, họ rằng do đứa trẻ sinh non nên c.h.ế.t yêu, Ngân Dực đem chúng chôn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoan-doi-thien-kim/chuong-636.html.]
Trong thôn nào thấy Vu Diệu sinh con, cũng ai thấy mặt đứa bé mà Vu Diệu sinh .
Nếu thăm mộ đứa nhỏ, hỏi nơi chôn cất thì Vu Diệu sẽ lảng tránh rõ, Ngân Dực cho chạm vết thương lòng của Vu Diệu, lâu dần trong thôn cũng nào hỏi tới chuyện nữa.
Đứa con gái của Vân Lệ Lệ mới sinh đưa cho khác, thi thoảng cô còn trong phòng cầm bộ quần áo nhỏ, đôi giày nhỏ của con gái mà thẫn thờ, nhưng từ tới nay Vân Gia Thụ từng thấy Vu Diệu thương nhớ tới đứa con mất của .
Vốn trong thôn còn tin lời Ngân Dực , là do nỗi đau mất con gây đả kích quá lớn cho Vu Diệu nên cô mới , nhưng giờ nghĩ kỹ ... Liệu bởi vì Vu Diệu sinh con cho rắn yêu ? Vì sinh trứng rắn nên mới tiện để nó xuất hiện mắt ngoài?
Vân Gia Thụ chạy tìm đàn ông , ông thậm chí đoán đàn ông sẽ dùng thứ gì, chắc cũng giống với thứ đối phó với Bạch Sương ba trăm năm .
Không ngoài dự đoán, đàn ông nọ lấy nước bùa và rượu hùng hoàng: "Đem thứ cho rắn yêu uống, sẽ còn sức để chống cự, đến lúc đó sẽ đến thôn của các , giúp giải quyết con yêu quái ."
Vân Gia Thụ mang theo nước bùa và rượu hùng hoàng trở về.
Ông suy nghĩ , cảm thấy chuyện của thôn Vân thể dựa ngoài để giải quyết , vì thế ông đem chuyện cho Vân Lập Căn .
Vân Lập Căn lập tức mắng ông : "Con thật hồ đồ!"
Vân Gia Thụ:???
"Sở dĩ các cô gái trong thôn Vân thể gả ngoài đều là dựa bột trứng rắn từ hai quả trứng rắn năm đó Bạch Sương sinh , nhiều năm như , lượng bột trứng rắn chẳng còn bao nhiêu ."
Vân Lập Căn chút lo lắng, ông một cơ hội như suýt chút nữa vụt mất, ông lo giận,"Con tận mắt thấy trứng rắn do Vu Diệu sinh ?"
"Không ." Vu Diệu và Ngân Dực đề phòng trong thôn kỹ, nhất là Vân Gia Thụ, ông thể thấy trứng rắn mà hai vợ chồng họ giấu kín mít chứ?
Vân Lập Căn nhanh chóng đưa quyết định: "Triệu tập dân trong thôn bắt Vu Diệu, chúng chỉ cần bắt Vu Diệu, lấy trứng rắn, Ngân Dực sẽ ngoan ngoãn chịu trói! Đến lúc đó chúng sẽ buộc Ngân Dực uống nước bùa và rượu hùng hoàng, là thể g.i.ế.c !"