Đây cũng là nguyên nhân khiến thím Đại Hoa và thím Liên Kiều vui vẻ khi thấy Tô Vân Thiều tự đưa đến cửa: Không tốn tiền mà vẫn thể tìm một cô con dâu nha!
"Có lý nào để hai đàn ông cùng dùng chung một vợ?" Bình Sinh vui, gã thể cắm sừng khác, nhưng để đỉnh đầu của mọc sừng.
"Mọi việc đều chú ý đến thứ tự từ tới , là đưa tới nhà , cô vợ của !"
Đại Dũng bật : "Người gặp trưởng thôn đấy, nên để gả cho trưởng thôn ?"
Vân Gia Thụ: "..."
Vân Lệ Lệ: "..."
*
Cả Bình Sinh và Đại Dũng đều g.i.ế.c Tô Vân Thiều, nhưng cũng ai chịu nhường một bước, Vân Gia Thụ cảm thấy chuyện thật rắc rối, ông ấn tàn thuốc cháy hết xuống đất, châm thêm một điếu thuốc nữa.
Làm vợ chồng với hai mươi năm, Vân Lệ Lệ hiểu rõ đây là biểu hiện khi Vân Gia Thụ thấy phiền lòng, bèn hỏi ông : "Nếu ông giữ cô gái , còn dẫn về thôn chúng gì?"
Vân Gia Thụ rít một thuốc thật mạnh,"Ngay từ đầu cũng nghĩ nhiều như , đúng lúc gặp thì dẫn về thôi."
Nếu đầu óc của Vân Gia Thụ đủ linh hoạt, ông thể vị trí trưởng thôn ? Nếu ông chẳng suy nghĩ gì mà cứ dẫn lạ về thôn, chắc heo cũng thể leo cây .
Nghĩ như , Vân Lệ Lệ lạnh mặt hỏi: "Ông gặp cô ở ?"
Vân Gia Thụ nhíu mày, ông trả lời câu hỏi , chỉ thuận miệng : "Ở cửa thôn."
Vân Lệ Lệ nhạo: "Cửa thôn? thấy hẳn là gặp ở nhà của Vu Diệu nhỉ!"
Nhắc tới hai chữ Vu Diệu , Bình Sinh và Đại Dũng đều rụt cổ, lui về phía một bước, bắt đầu xem kịch .
Quả nhiên, Vân Gia Thụ phủ nhận, Vân Lệ Lệ suy đoán của cô sai.
"Ông cô gái đó đặt chân nhà của Vu Diệu, động tay động chân đồ vật trong nhà, ảnh hưởng tới việc ông một tới đó tìm hồi ức đúng ? Vân Gia Thụ, bây giờ ông là trưởng thôn của thôn Vân , là đầu bộ dân trong thôn, chứ là trưởng thôn của một Vu Diệu, ông suy nghĩ cho cả cái thôn chứ!"
"Ông rõ Bình Sinh và Đại Dũng đang thiếu vợ, Đại Hoa tìm kiếm vợ cho con trai bà đến nhường nào, ông cũng rõ thể giữ cô gái , mà ông còn để Đại Hoa dẫn về nhà! Có là ông ở nhà của Vu Diêu lâu quá, đầu óc của ông lú lẫn ?"
Vân Gia Thụ trưởng thôn hai mươi năm, ông thể chịu cho Vân Lệ Lệ mắng như con trai mặt Bình Sinh và Đại Dũng như thế ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoan-doi-thien-kim/chuong-583.html.]
Ông lập tức đen mặt, quát: "Ngậm miệng!"
Nếu ông cứ ngậm miệng mà Vân Lệ Lệ mắng chửi hai ba câu thì cô còn tự giác ngừng , đằng ông còn dám quát , lửa giận trong lòng Vân Lệ Lệ càng bốc lên, tất cả các kỹ năng châm chọc, mỉa mai, . . đều kích hoạt.
"Ông dám quát bà đây ngậm miệng? Bà đây hỏi Vân Gia Thụ ông đấy, ông bà đây ngậm miệng mặt là ngậm miệng bên ? À, là do quên mất, ông lớn tuổi , như thanh niên trai tráng nữa, từ lâu chẳng còn năng lực bà đây ngậm miệng ."
Bình Sinh: "..."
Đại Dũng: "..."
Người giấy nhỏ núp trong góc lén: "..."
Diêm Vương cũng tới đây lén cùng đám giấy nhỏ: "..."
Thật, trâu bò!
Xét về kỹ năng và tinh thần mắng chửi khác, Vân Lệ Lệ mà nhận thứ hai ai dám nhận thứ nhất cả!
Người đàn ông nào cũng để ý nhất tới chuyện đội nón xanh ( cắm sừng ) và yếu sinh lý, ?
Vân Lệ Lệ tàn nhẫn lôi cả hai nỗi đau khiến Vân Gia Thụ tức giận đến mức tái xanh cả mặt, ông lập tức dậy cho Vân Lệ Lệ một cái tát, hét lên với Bình Sinh và Đại Dũng một câu "Để cho cô tự lựa chọn !", đó ông vứt điếu thuốc và lôi Vân Lệ Lệ trong phòng.
"Rầm—" một tiếng, cánh cửa đóng , nhanh, bên trong truyền tiếng rên rỉ của Vân Lệ Lệ, lúc thì ai cũng hai đang gì ở trong phòng.
Bình Sinh và Đại Dũng cảm thấy đề nghị của trưởng thôn trưởng cũng khá , khi trở về thì chuyển lời cho thím Đại Hoa và thím Liên Kiều, hai bà cảm thấy cũng đúng.
Một cô vợ nhỏ, cho ai cũng , nhất là cứ để cho cô vợ nhỏ tự lựa chọn.
Tiếp theo xem thủ đoạn giữa Bình Sinh và Đại Dũng ai hơn, thể dỗ cô vợ xinh về nhà .
, vấn đề là, để Tô Vân Thiều ở nhà ai trong hai nhà họ cũng đều , để cô ở nhà khác thì càng , để tránh cô chạy trốn mất, cần để cô ở một nơi mà ai thể động chạm đến cô.
Bình Sinh: "Để ở trong hầm , gần hơn một chút."
Đại Dũng: "Đặt ở núi , chẳng may bạn bè của cô tìm tới đây thì ?"
Để tránh cảnh sát tới đây phiền, bốn họ bàn bạc một chút, đưa quyết định trói Tô Vân Thiều đó giấu ở núi.