Công đức khi dì Hồng chết, đem chia cho hai đứa con trai của bà . Nếu dì Hồng thì ít nhiều gì cũng vui mừng một chút.
Có thêm công đức, hồn phách của Kinh Luân nhỏ và Ngải Đức cũng trở nên định hơn, Tô Vân Thiều thu hai bọn họ vàotrong vòng tay gỗ hòe để bồi dưỡng.
Cơ thể của Trác Kinh Luân thiếu hụt hồn phách trong một thời gian dài, nhiều lắm là một đêm, hồn phách trả , nhưng hồn phách của Kinh Luân nhỏ thể cô mang theo vài ngày để bồi dưỡng thêm khi bước luân hồi.
Sáng mai cô còn lên đường chạy tới chỗ công ty của Diêu tổng đang phim để Xà Yêu . Tô Vân Thiều xoa xoa huyệt thái dương đang ê ẩm, kiên trì bò xuống giường sửa chữa bút Phán Quan trở về, chăn còn kịp đắp thì ở giường ngủ .
Ba quỷ sai và hệ thống thấy mà đau lòng, nhẹ nhàng giúp cô cởi vớ, đắp chăn.
Sau khi đánh trở về Viên Viên và Nhu Mễ lẳng lặng mà lên giường. Viên Viên chủ động chui lòng Tô Vân Thiều gối ôm cho cô, còn Nhu Mễ úp sấp bên gối lẳng lặng trông coi.
Tô Vân Thiều thể cảm nhận ba quỷ sai đang giúp cô cởi vớ đắp chăn cũng thể cảm nhận cơ thể mềm mại ấm áp của Viên Viên đang ở trong lòng cô một gối ôm ấm áp, ý thức của cô vẫn còn tỉnh táo nhanh chìm xuống, càng chìm càng sâu.
Lại bắt đầu mơ.
Cô tới một công viên nước, trong công viên khắp nơi đều là tiếng vui vẻ của trẻ con. Nếu xem nhẹ việc trẻ con là quỷ, phụ là , mà trong mắt phụ tất cả đều là hoảng sợ, vẫn thể xem là một nơi để nơi giải trí của cha và con cái.
Bên trong nhóm phụ còn một trong Huyền môn mặc trang phục Đạo sĩ và Phật bào. Sau khi bọn họ thấy Tô Vân Thiều thì lộ thần sắc lo lắng liều mạng mà chuyển động tròng mắt truyền tin tức cho cô.
Từ bên trong trạng thái bất do kỷ của bọn họ thể phán đoán , hẳn là bọn họ thất bại trong việc thu phục dì Hồng và bắt giữ, còn chịu năng lực hạn chế nào đó của dì Hồng, chỉ thể phối hợp với ý tưởng của dì Hồng, trở thành phụ của đám quỷ trẻ con, ở bên cạnh chơi đùa cùng bọn nó.
Ở nơi cao nhất của công viên nước, một ngai vàng mang phong cách Tây Âu của Thời trung cổ.
Dì Hồng ngai vàng lạnh lùng chằm chằm tất cả và quỷ ở phía . Bà thấy Tô Vân Thiều cũng thấy mấy con rối ngoan ngoãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoan-doi-thien-kim/chuong-461.html.]
Bà nở một nụ chế nhạo, mấy trong Huyền môn đều vặn gãy cổ.
"Cô cũng tới đây thu phục ?" Lông mày và viền mắt của dì Hồng vẽ đậm dài tăng thêm nhiều cảm giác sắc bén. Trong lúc vẫy tay lấy sinh mệnh của nhiều , là sự lạnh lẽo và vô tình mà Tô Vân Thiều từng thấy qua.
Cô..." Sau khi thấy rõ mặt của Tô Vân Thiều, dì Hồng sửng sốt một chút: "Cô là con gái của Oản Oản? Quên , cô núi thắp nhang cho bọn họ, sẽ thả cô rời ."
Nằm mơ cả đêm, Tô Vân Thiều vô cùng mệt mỏi, khi thiền xong thể thoải mái một chút, nhưng tâm tình thì chút nào.
Cô đem hồn phách của Ngải Đức nuôi dưỡng một đêm đưa bên trong cơ thể của Trác Kinh Luân. Chuyện còn liền giao cho ba Tô Tô giải thích, cô lên xe Diêu tổng phái tới vội vàng chạy tới sân bay.
Địa điểm phim là ở thành phố Y, một sơn thôn hẻo lánh cách thị trấn Bàn Thạch mấy ngàn dặm.
Chọn nơi để phim là bởi vì thôn đủ hẻo lánh lạc hậu và nhiều phong sắc nguyên thủy cần xây dựng thêm, giảm bớt nhiều thời gian và chi phí.
Ai thể ngờ tới bọn họ phim về đề tài của loài trăn lớn, trong lúc thật sự trăn lớn chân chính chứ?
Hai ngày Ngọc Bạch Y tập trung xong cảnh của nên cùng Tô Vân Thiều tới đây. Hai nghỉ ngơi , trạng thái tinh thần cũng .
Đón bọn họ đến địa điểm phim chính là đạo diễn của đoàn phim, họ Địch.
Phát sinh chuyện như lo lắng nhất phim là đạo diễn, đại sư tới đây để thu phục yêu quái, vui mừng nhất cũng là đạo diễn.
Địch đạo diễn xoa tay: "Đại sư, khi ngài thu phục con trăn , thể để nó diễn phim của ?"
Tô Vân Thiều: "..."
Ngọc Bạch Y: "..."