Hoài Phúc Tinh, Lưu Đày Cứu Vớt Phản Diện - Chương 327:-- --- Thanh Trừng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:11:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm , cả thôn Điền đều dậy sóng, Cố Khai Nguyên xưa nay dựa Bạch Tuế Hòa để "ăn bám", bất ngờ đổi hộ tịch, nhập chuế. Người trong thôn đều thể hiểu nổi, năm xưa cũng là kiệu tám khiêng rước nàng về, giờ đổi như ? Một đại trượng phu thể hành sự tùy tiện đến thế? Hắn đặt gia đình và gia tộc của ?

 

Cố Lập, khi nhận tin tức, chống gậy, sự vây quanh của tộc nhân, vội vã chạy về phía cuối thôn.

 

Chưa đến cuối thôn ngửi thấy mùi hương thơm ngát tỏa trong khí, từ xa còn thể thấy tiếng . Chuyện vui mừng đến mức nào, lẽ nào là chuẩn bày tiệc ăn mừng ?

 

Sắc mặt Cố Lập càng khó coi hơn, nếu Cố Khai Nguyên bất mãn thể , dám hành động như ? Gia tộc họ Cố của bọn họ từng tiền lệ đàn ông ở rể, Cố Khai Nguyên là đang chà đạp thể diện của bọn họ. Trước đây còn tưởng chỉ lời giận dỗi, ngờ tên tiểu tử hôm thật.

 

Sắp đến cuối thôn, ông cũng thấy Cố Bách Giang dẫn theo nhà họ Cố cũng đang vội vã chạy tới.

 

“Đại bá,” Cố Bách Giang nén giận, mới đêm hôm còn bàn bạc xong xuôi, Cố Khai Nguyên tách cũng , coi như tự chừa cho một đường lui. Bây giờ tiếng nào mà chuyển sang ở rể, Cố Bách Giang cần thể diện ? Hôm nay tới đây chính là hỏi Bạch thị, Bạch gia bình thường dạy dỗ nàng như thế nào? Năm xưa bọn họ ba mối sáu sính, kiệu tám khiêng rước phủ, thể sỉ nhục con cháu trai nhà họ Cố của như .

 

“Tên tiểu tử Cố Khai Nguyên tính tình quá bướng bỉnh, hôm qua chỉ với vài câu, đưa quyết định như .” Cố Lập cũng đang giải thích, “Bây giờ chúng hỏi cho lẽ.”

 

Một đoàn hùng hổ tiến về phía cuối thôn, những dân làng nhận tin cũng tò mò theo. Giữa đám đông , đương nhiên thể thiếu Trần Đại Phúc và Chu Cương.

 

“Nhà họ Cố đúng là ngày nào cũng lắm chuyện,” Chu Cương vẻ mặt hóng hớt, túm lấy Trần Đại Phúc, “Ngươi tại Cố Khai Nguyên đột nhiên đưa quyết định như ?”

 

“Ta nào điều đó?” Trần Đại Phúc hất tay , “ Cố Khai Nguyên sớm ly tâm với họ, lẽ Cố đại nhân gì đó, nếu một đàn ông đường đường chính chính, ép ở rể.”

 

Chu Cương cũng gật đầu đồng tình, đặt cảnh đó, thể chuyện sỉ nhục như .

 

“Lát nữa ở cổng treo biển ‘Bạch phủ’ ,” Cố Khai Nguyên trịnh trọng giao tờ khế ước cho Bạch Tuế Hòa, “Sau con cái của chúng đều sẽ mang họ nàng.”

 

Bạch Tuế Hòa cau mày, “Điều đó thì cần thiết, con cái mang họ gì cũng , bây giờ cổng nhà chúng cũng treo bảng hiệu, cần cố ý chuyện đó.”

 

Trước đây, phận của bọn họ, và đây là thôn quê, nên chuyện đều xử lý đơn giản. Bây giờ mà treo bảng hiệu ngoài, đó chính là sự khiêu khích, Bạch Tuế Hòa thực sự sợ rằng sẽ chọc giận Cố Bách Giang và những khác đến mức xảy chuyện, đến lúc đó cả nhà về kinh, thì phiền phức lớn .

Mèo Dịch Truyện

 

“Hôm nay là một ngày vui vẻ, chỉ là e rằng lát nữa sẽ kẻ đến phá đám.”

 

Bạch Tuế Hòa, “……”

 

Cố Khai Nguyên, “Lúc về thôn gặp một vài trong thôn, họ loan tin , bây giờ cả thôn chắc cũng gần như hết.”

 

Ở những ngôi làng nhỏ vùng núi như thế , căn bản bí mật nào thể che giấu. Cố Khai Nguyên cũng giấu giếm, một chuyện vẫn nên cho càng sớm càng .

 

“Sao vội vàng như ? Hay là Thượng Kinh bên tin tức gì?” Bạch Tuế Hòa lập tức tinh tường nhận , đổi hộ tịch thì thôi , còn công khai rộng rãi như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoai-phuc-tinh-luu-day-cuu-vot-phan-dien/chuong-327-thanh-trung.html.]

 

Cố Khai Nguyên vẻ mặt trịnh trọng, “Trần Đại Phúc là của Bệ hạ, mượn cơ hội lưu đày , cũng là để điều tra những vụ cướp bóc đường và chuyện quan cấu kết. Trước đây của dò la tin, Bệ hạ phái binh lính đến dẹp loạn sơn phỉ và lộ bá, trong đó, Tam Hoàng Tử xin nhận việc .”

 

Bạch Tuế Hòa, “Vậy nên, dù phụ nhiều ý định đến mấy, e rằng cũng tránh khỏi, theo về kinh.”

 

Cố Khai Nguyên gật đầu, một đường càn quét, đường tuy xa, nhưng tốc độ sẽ nhanh hơn nhiều. Phái quan binh đến trấn áp dẹp loạn, khí thế hào hùng, nơi nào qua, nơi đó sẽ trở nên thanh bình.

 

“Địa hình bên e rằng dễ dàng như ?” Bạch Tuế Hòa cảm thấy cho dù thúc ngựa gấp gáp, thì đợi đến khi chuyện giải quyết xong cũng đến mùa xuân năm .

 

Cố Khai Nguyên, “Dưới trướng Tam Hoàng Tử nhiều như , sẽ đích tay. Những việc , sẽ điều động một bộ phận nhân lực, thúc ngựa gấp gáp đuổi tới.”

 

Bạch Tuế Hòa nghĩ đến những dọc đường chặn thu phí, “E rằng đơn giản như , những chắc chắn đều thế lực .”

 

“Đó là đương nhiên, bên cũng mới nhận tin, triều đình bên cũng đang ẩn nhẫn phát, binh tướng dẹp loạn xuất phát mấy ngày , tin tức triều đình mới lộ . Xem Hoàng đế cũng đang đề phòng các đại thần trong triều, e rằng nhiều cuốn .”

 

Bạch Tuế Hòa vẫn hiểu, “Trần Đại Phúc vẫn luôn cùng đoàn, cũng thấy biểu hiện gì khác thường, những điều điều tra bằng cách nào?”

 

Cố Khai Nguyên xoa đầu nàng, “Đây chỉ là bề mặt, trong bóng tối ít điều động. Ám vệ của Hoàng gia, e rằng vẫn luôn ở xung quanh chúng .”

 

Bạch Tuế Hòa lập tức rợn , “Vậy chúng đây?”

 

Cố Khai Nguyên nắm tay nàng an ủi, “Yên tâm , mỗi chúng đều ở trong xe ngựa, hơn nữa mỗi chỉ là trong khoảnh khắc, khác căn bản thể nhận .” Suốt đoạn đường bọn họ cũng lấy thứ gì khác thường, cho dù thỉnh thoảng thêm chút đồ vật nhỏ, cũng ai để ý. Trong mắt những ám vệ , phận của bọn họ thực sự đáng để lãng phí nhân lực theo dõi.

 

Bạch Tuế Hòa thở phào một , nhưng đồng thời cũng tự cảnh báo trong lòng, càng cẩn thận hơn nữa.

 

“Hoàng đế giao việc cho Tam Hoàng Tử?” Dưới trướng nhiều hoàng tử như , lẽ nào chỉ một Tam Hoàng Tử dùng?

 

“Đây đều là Vinh Duệ Uyên và Lương Quý Phi xin , vì đích đón Cố An Đồng về kinh, hai con diễn một màn biểu diễn tình cảm sâu sắc mặt Hoàng đế, tạo hình ảnh là một hoàng tử phóng đãng yêu mỹ nhân yêu giang sơn.”

 

Bạch Tuế Hòa, “Vinh Duệ Uyên đây sủng ái ?”

 

“Thời cuộc đang đổi, ai mà lúc Hoàng đế đang nghĩ gì?” Cố Khai Nguyên tuy sống một đời, nhưng cũng dám thể đoán ý Thánh. Dù cho đến lúc chết, Hoàng đế vẫn sống , các hoàng tử cũng vẫn luôn quậy phá, thể thấy thủ đoạn của ngài.

 

“Có thể sớm đưa Cố Bách Giang và bọn họ cũng , đợi sinh xong con, chúng cũng ngoài một thời gian, đợi định , sẽ trở về.” Bạch Tuế Hòa hài lòng với nơi , cộng thêm mỏ khoáng phía , dù thế nào cũng thể từ bỏ nơi đây. để tránh nhà họ Cố, bọn họ thể đổi một nơi khác để sinh sống , bên để lo liệu. Ở thời cổ đại , tìm một hề dễ, càng đến vùng Lĩnh Nam , ngay cả đương kim Hoàng đế cũng dám thể nắm giữ trong lòng bàn tay.

 

“Đợi sinh xong em bé của chúng , lớn hơn một chút, sẽ dẫn nàng bắt hải sản.” Tuy còn cách biển một quãng, nhưng Cố Khai Nguyên đây ít Bạch Tuế Hòa nhắc đến những món hải vị đó, đương nhiên thỏa mãn nàng.

 

 

Loading...