Hoài Phúc Tinh, Lưu Đày Cứu Vớt Phản Diện - Chương 21:--: Thành Thật ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 03:46:29
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Khai Nguyên vốn cảm thấy việc trở thời điểm khi tịch biên gia sản là chuyện khó tin, nhưng giờ đây thêm một hồn phách tự xưng đến từ dị thế, chiếm hữu thể thê tử của . Ngay cả thoại bản cũng dám như .

 

"Cha ơi, nương vẫn là nương của con, chỉ là thêm một vài ký ức thôi." Tiếng của bảo bảo vẳng bên tai.

 

Bạch Tuế Hòa vẫn kiên trì với lời đó của , "Ta đây là nương của con."

 

"Nương , đừng giận, đây bây giờ, đều là nương của con, bảo bảo chỉ nhận ."

 

Cố Khai Nguyên , đây là đứa bé đang dỗ dành Bạch Tuế Hòa, mặt y cũng lộ vẻ nghi ngờ, chẳng lẽ khi y trọng sinh, Bạch Tuế Hòa giữa chừng xảy sai sót nào đó.

 

Trên đường, y còn đang nghĩ xem để với Bạch Tuế Hòa về tai họa sắp tới, mở lời thế nào.

 

giờ đây, y sớm rõ rốt cuộc chuyện là thế nào.

 

Y cũng chẳng bận tâm đến sự kinh ngạc vì nữ nhi còn đang trong bụng thể giao tiếp với bậc cha là họ, cố gắng hạ giọng, hướng về bụng Bạch Tuế Hòa : "Bảo bảo, con là nữ nhi của , đúng ?"

 

"Đương nhiên , nếu nữ nhi của cha nương, con thể chuyện với hai ?" Bảo bảo chút kiêu ngạo nhỏ, "Người khác phúc phận như thế."

 

"Vậy bảo bảo chuyện gì sẽ xảy tiếp theo ?"

 

"Đương nhiên , Cố gia sắp chép tài sản và lưu đày, cả nhà chúng đều sẽ kết cục ."

 

Giọng non nớt thốt những lời tàn nhẫn, Cố Khai Nguyên nghĩ đến kiếp , vành mắt đỏ hoe, "Sẽ , giờ cha trở về, con và nương con đều sẽ bình an."

 

Bạch Tuế Hòa, "...Ta (nương của nó), nhưng sẽ bảo vệ bảo bảo thật ."

 

Cố Khai Nguyên lúc mới ngẩng đầu nàng, "Nếu nàng (vợ ), vì cho ? Chẳng lẽ sợ coi nàng là yêu nghiệt mà xử lý ?"

 

Bạch Tuế Hòa, "Ta yêu nghiệt. Ta thẳng thắn với cũng là chúng thể chung sống hòa thuận. cứ yên tâm, đợi đến khi bảo bảo sinh , đều bình an, thể rời ." Bạch Tuế Hòa luyến tiếc vuốt ve bụng , duy nhất nàng thể buông bỏ lẽ chính là bảo bảo.

 

Cùng lắm thì giống như ly hôn ở hậu thế, tranh thủ quyền thăm nom, nàng vẫn thể dành tình mẫu tử cho bảo bảo.

 

"Nương rời ," giọng bảo bảo chút lo lắng, "Cha ơi, nương chỉ là tạm thời quên mất thôi, tức giận."

 

Cố Khai Nguyên, "Cha tin con, mà cũng tin mắt ."

 

Bạch Tuế Hòa, "Ta hai cha con nhà ngươi. Bây giờ chúng đừng những chuyện nữa, vẫn nên nghĩ xem tiếp theo chuẩn như thế nào."

 

Biết Cố Khai Nguyên trọng sinh, Bạch Tuế Hòa cũng còn nhiều lo lắng như . Tai họa cũng là do Cố gia gây , vả trải qua một kiếp, Cố Khai Nguyên chắc chắn kế hoạch của riêng .

 

"Cứ yên tâm, sẽ bảo vệ mẫu nữ hai . Tiếp theo sẽ bận rộn một thời gian, chuẩn thứ, chỉ là việc lưu đày là thể tránh khỏi. Ta mẫu nữ hai chịu khổ cùng nữa, đưa hai ."

 

Bạch Tuế Hòa, "...Dưới hoàng quyền, căn bản cách nào hóa giải. Chẳng lẽ cùng hòa ly?"

 

Nếu Cố Khai Nguyên bằng lòng, hòa ly cũng là một lối thoát khác.

 

"Không thể hòa ly," đường trở về, Cố Khai Nguyên cũng từng nghĩ đến khả năng , nhưng ở chỗ Cố Thị Lang, cửa ải đầu tiên thể vượt qua.

 

Người đó cực kỳ coi trọng thể diện, họ cứ thế vô cớ hòa ly, chỉ trong thời gian ngắn ngủi sẽ tự chuốc thêm ít phiền phức, thậm chí còn thể cấm túc trong phủ.

 

Hơn nữa, Bạch Tuế Hòa một phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i hòa ly về nhà, lẽ sẽ đối mặt với con đường chông gai hơn bội phần. Thật nếu chi bằng cả nhà tiếp tục gắn bó, y cũng thể chiếu cố phần nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoai-phuc-tinh-luu-day-cuu-vot-phan-dien/chuong-21-thanh-that.html.]

Bạch Tuế Hòa cũng từng nghĩ qua những điều , rằng đó là điều thực tế, nếu thì mấy ngày nàng chuẩn cho việc hòa ly .

 

Ở cổ đại, lưu đày, đó thật sự là dùng đôi chân để đo đạc đất đai, đường còn chịu đựng sự hà khắc của bọn sai dịch, ăn đủ no, mặc đủ ấm, ngủ đủ giấc, bình thường còn khó lòng chịu đựng nổi, huống chi nàng là một phụ nữ mang thai.

 

"Nàng cứ yên tâm, nhất định sẽ bảo vệ nàng chu ."

 

Bạch Tuế Hòa rõ ràng tin lời y , nàng vuốt ve bụng đáp: "Đâu chỉ , còn cả nó nữa. Con đường lưu đày đầy rẫy gian nan, bình thường còn chắc chịu đựng nổi, huống chi là một phụ nữ mang thai. Kế hoạch của là gì? Chẳng lẽ dựa cõng suốt đường ư?"

 

Cố Khai Nguyên, "Có tiền mua tiên cũng ..."

 

"Kiếp , nhà đẻ cũng gửi vạn lượng ngân phiếu, cuối cùng thì ?"

 

Cố Khai Nguyên sắc mặt chút phức tạp, "Chẳng lẽ nàng quên , bỏ năm trăm lượng cũng một cỗ xe bò..."

 

Chỉ là xe bò chen chúc đầy , Bạch Tuế Hòa chỉ chiếm một góc nhỏ, Cố Khai Nguyên thì từ đầu đến cuối đều bộ đất, còn hai trưởng của y thì thể luân phiên lên xe bò nghỉ ngơi.

Mèo Dịch Truyện

 

Bạch Tuế Hòa sách, thể những chi tiết ? Nàng lạnh lùng Cố Khai Nguyên, thầm nghĩ, trọng sinh một kiếp , y vẫn đặt gia đình lên hàng đầu ?

 

Nếu là một gia đình bình thường, lẽ nào thể ngơ sự hy sinh của phu thê họ?

 

Bạch Tuế Hòa bất tri bất giác cuốn cảm xúc, vành mắt nàng đỏ lên.

 

"Cái đó...?" Cố Khai Nguyên chút luống cuống tay chân, gặp mặt thê tử mấy chọc giận đối phương, "...Ta sai , lấy tính mạng cam đoan, , bất luận thế nào cũng sẽ để mẫu tử hai chịu ấm ức."

 

Bạch Tuế Hòa, "Lời tin, nhưng thì . Nếu giống kiếp , chuyện của bảo bảo đừng nhúng tay , đợi đến khi tới nơi, chúng sẽ hòa ly, bảo bảo cũng thuộc về ." Bạch Tuế Hòa suýt nữa tự khen ngợi sự thông minh của , bỏ cha giữ con, cảm giác quả thực quá sảng khoái.

 

(Cố Khai Nguyên nghĩ): Thê tử sốt sắng vứt bỏ đến thế , nên những lời nàng đó cũng là dọa lui .

 

Bạch Tuế Hòa thấy ánh mắt nghi ngờ của Cố Khai Nguyên, "Chàng đừng như , đang chuyện nghiêm túc. Chàng thể bảo vệ chúng , cũng đừng can thiệp chuyện của chúng . Ta còn dẫn bảo bảo sống thật , nếu hiếu tử, , chúng cũng sẽ ngăn cản."

 

Cố Khai Nguyên cảm thấy lời của Bạch Tuế Hòa chút nhói lòng, kiếp y từng ngu xuẩn, lẽ nào còn giẫm vết xe đổ?

 

"Nàng cứ chờ xem."

 

Cố Khai Nguyên bên còn hỏi thêm, bên ngoài truyền đến tiếng của Đông Mai, "Tam thiếu gia, lão phu nhân phái Cố ma ma đến truyền sang đó."

 

Bạch Tuế Hòa, "Chàng sẽ đến chính viện đấy chứ?"

 

Cố Khai Nguyên gật đầu. Y chỉ sớm gặp thê tử, nào còn bận tâm nhiều chuyện như .

 

Bạch Tuế Hòa nở nụ y, "Ta thật sự cảm ơn , đào cho một cái hố to ."

 

Cố Khai Nguyên, "Ta gì?"

 

"Không, tất cả, tội danh cứ để gánh." Bạch Tuế Hòa nghiến răng câu , dậy mở cửa phòng, "Chàng mau , chậm một khắc, tội danh của tăng thêm một phần."

 

Cố Khai Nguyên, "..."

 

"Trước đây về phủ thì đến ?" Bạch Tuế Hòa thấy y vẫn bất động ở đó, thật vớ cây gậy lớn đuổi y ngoài, "Thật đúng là đến rước họa cho ."

 

Hồng nhan họa thủy, mà họa thủy tự , chuyện lý lẽ ở đây? .

 

 

Loading...