Hoài Phúc Tinh, Lưu Đày Cứu Vớt Phản Diện - Chương 18:--: Bạch phu nhân ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 03:46:26
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Tuế Hòa ban đầu còn hiểu , trong lòng thầm nghĩ, đám vui mừng điều gì? Mãi cho đến khi nàng bước chính viện, thấy Bạch phu nhân châu ngọc đầy , cùng hai nha đầu phía đang nâng khay, nàng mới hiểu sự tình.
Xưa nay cổ đại xem thường thương nhân, nhưng yêu thích bạc trong tay họ. Đoán chừng Bạch phu nhân từ khi phủ đến giờ rải ít vật phẩm, chẳng trách ngay cả Chu ma ma vốn luôn nghiêm nghị, lúc lông mày khóe mắt cũng trở nên hiền hòa hơn nhiều. Lão phu nhân ở ghế chủ vị, từng tiếng “thông gia” gọi đến là vui mừng khôn xiết, thấy Bạch Tuế Hòa tiến , còn hiền từ vẫy tay: “Xem kìa, nàng dâu thứ ba của nhanh chóng đến đây, đúng là sớm mong đợi thông gia đến thăm.”
“Nữ nhi của đây quả thật đa tạ lão phu nhân chiếu cố, đứa trẻ ở nhà nuông chiều thành thói, vẫn cần ngài bao dung thêm.”
“Đều là những đứa trẻ ngoan, quy củ cũng , vẫn luôn coi con bé như nữ nhi của chính …”
Bạch Tuế Hòa thật sự hiểu nổi hai qua đối đáp, những lời trái lòng rốt cuộc như thế nào.
Bạch phu nhân tâng bốc lão phu nhân lên tận mây xanh, từng thấy nàng đến thế.
Lưu Vân và Hứa Ngọc Lan đến, bái kiến xong, còn kịp mở lời, trong tay mỗi thêm một chiếc vòng tay màu xanh biếc. Bạch phu nhân khen ngợi họ thêm vài câu, hai còn nhớ đến đây gì, cũng hùa theo tâng bốc mấy lời. Cuối cùng vẫn là lão phu nhân mở lời: “Mẫu và con gái các ngươi lâu gặp, cứ để Bạch thị đưa con đến viện của nàng xem thử, nếu gì hợp lý, cứ việc .”
Bạch phu nhân khách sáo với lão phu nhân một hồi, đó mới dắt nữ nhi rời . Bạch Tuế Hòa cuối cùng cũng hiểu vì những nha đầu, bà v.ú ở chính viện đều thái độ như . Bạch phu nhân đường, nha đầu phía cứ như thần tài rải của, thấy ai cũng ban thưởng, tuy chỉ là những đôi khuyên tai, nhẫn, nhưng cũng kém hơn tiền lương hàng tháng của họ là bao.
“Nương,” trong ký ức, mẫu nguyên chủ đối với nguyên chủ thật sự gì để , cho dù Cố gia chép, nàng vẫn gánh chịu áp lực, mang tư phòng của đưa tới. Và trong lúc lưu đày còn dặn dò Bạch Tuế Hòa, nếu khó khăn thì phái gửi thư đến, nàng sẽ nghĩ cách giúp đỡ.
“Không cần hào phóng với bọn họ như , những sẽ nhớ công lao .” Bạch Tuế Hòa nghĩ đến việc rải nhiều thứ như , liền cảm thấy chút đáng.
Lão phu nhân hiền hòa như , nhận bao nhiêu lợi lộc.
“Con đó, vẫn cái tính trẻ con như xưa,” Bạch phu nhân dùng tay chọc nhẹ trán Bạch Tuế Hòa, “Chuyện gì thể dùng tiền giải quyết, thì đáng gọi là chuyện. Vả đều là đồ trong cửa hàng của nhà chúng , cũng chẳng đắt đỏ đến mức nào.”
Bạch phu nhân cẩn thận đ.á.n.h giá Bạch Tuế Hòa, “Con cũng m.a.n.g t.h.a.i hơn năm tháng , điều gì ?”
“Cũng gì,” Bạch Tuế Hòa cảm thấy đây cũng là ưu điểm duy nhất của Cố phủ, nhân khẩu vẫn còn tương đối đơn giản, những yến yến oanh oanh, tự nhiên cũng cần đề phòng những ám chiêu .
“Vậy bà mụ và v.ú nuôi tìm ? Hay là phủ chúng phái đưa sang?” Thấy vẫn là những nha đầu bà v.ú quen thuộc, Bạch phu nhân khỏi nhíu mày, nhà quyền quý nên chuẩn sớm hơn ?
“Để ít ngày nữa hãy chuẩn ,” Bạch Tuế Hòa đây thật sự từng nghĩ đến, cũng sẽ nghĩ.
“Các ngươi theo Xuân Hương xuống nghỉ ngơi chốc lát, chuyện riêng với tiểu thư nhà các ngươi.” Bạch phu nhân cảm thấy vài lời vẫn nên riêng với nữ nhi, những dù là tâm phúc của nàng, cũng cần quá nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoai-phuc-tinh-luu-day-cuu-vot-phan-dien/chuong-18-bach-phu-nhan.html.]
Bạch Tuế Hòa cũng ý đó, gật đầu bảo Xuân Hương và những khác lui xuống. Đợi đến khi họ tiện tay đóng cửa , Bạch phu nhân liền vội vàng hỏi: “Cố phủ rốt cuộc xảy chuyện gì? Sao con để Ngô ma ma chuẩn nhiều đồ như ?”
Nhiều như , tạp nham như , quả thực bao gồm tất cả nhu yếu phẩm ăn, mặc, ở, . Nếu chỉ là mở một tiệm tạp hóa, thì cũng thể đầu tư lớn đến thế. Đã chứng kiến nhiều sự thăng trầm của các gia đình quyền quý, mấy ngày nay lòng Bạch phu nhân vẫn luôn lo lắng.
Bạch Tuế Hòa ngờ Bạch phu nhân nhạy cảm đến , mắt nàng đảo một vòng, liền ngay: “Con nhận thấy điều , công phụ của con hôm qua còn đặc biệt dặn dò, những ngày cố gắng đừng ngoài dự yến tiệc, cũng sống kín đáo.”
“Chỉ thôi ?” Bạch phu nhân cảm thấy nữ nhi quá quá vấn đề ? Tuy rằng nhà họ ai quan triều đình, nhưng trong chợ búa tam giáo cửu lưu, nguồn tin tức cũng rộng.
Bạch Tuế Hòa dùng ngón tay chỉ lên , “Mấy vị hoàng tử lớn, bắt đầu kiềm chế , e là sẽ ‘sát kê cảnh hầu’.”
Lòng Bạch phu nhân chợt rùng , “…Mới thái bình mấy năm…” Nếu chính quyền thể chuyển giao êm thấm, đối với bá tánh thiên hạ mà , đây tuyệt nhiên tin tức . Hơn nữa, đó, để giành lấy vị trí khó tránh khỏi cảnh m.á.u chảy thành sông, còn bao nhiêu gia đình sẽ cuốn . Trước đây nàng bằng lòng lời lão gia, vì danh tiếng của Cố phủ mà gả nữ nhi đó, giờ thì đây là một quyết định sai lầm.
“Nương lẽ hại con ,” Bạch phu nhân thần sắc phức tạp, cho dù suy đoán hiện tại của nữ nhi sai lệch, nhưng theo vị trí của Cố thị lang, thể ngoài cuộc? Lịch sử tranh đoạt ngôi vị, bao nhiêu bi kịch, nàng thậm chí dám nghĩ sâu hơn.
Mèo Dịch Truyện
“Tin tức chuẩn ?” Bạch phu nhân lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y Bạch Tuế Hòa, “Thật sự , chúng hãy hợp ly.”
Hợp ly, Bạch Tuế Hòa lúc đầu cũng từng nghĩ đến cách , nhưng nào dễ dàng như ? Chưa kể Cố thị lang sẽ đồng ý, nàng vô duyên vô cớ đề nghị hòa ly, còn sẽ gây bao nhiêu lời đồn đoán. Nàng thể thoát một kiếp, nhưng những của Bạch gia thì vô tội bao, sẽ vì nàng mà mang tiếng , chuyện hôn sự cũng ảnh hưởng.
“Chúng là nhà thương nhân, chúng để tâm những chuyện ,” Bạch phu nhân rõ ràng mối lo của Bạch Tuế Hòa, “Cũng chỉ mấy năm thôi, cùng lắm chúng dọn nhà, đến Giang Nam mà sống, ai còn những chuyện nữa?”
Vào khoảnh khắc , Bạch phu nhân bất chấp tất cả để kéo Bạch Tuế Hòa rời , nhưng Bạch Tuế Hòa quá quen thuộc với cốt truyện thì hiểu rõ, Bạch gia cũng là nơi Bạch phu nhân thể quyết định việc. Thương nhân chạy theo lợi nhuận, Bạch Tuế Hòa, những cô nương khác trong Bạch gia đang chờ gả cũng thể tìm chỗ dựa mới. Nàng hiện giờ là Bạch Tuế Hòa của thế giới , thì nên nàng trả phần nhân quả . Hơn nữa, những lời đây của Bảo Bảo cũng khiến nàng lòng đầy nghi hoặc, tìm hiểu cho rõ ràng.
“Mẫu , đừng hoảng sợ, cho dù thật sự biến cố, với danh tiếng của Cố thị lang, cũng đến nỗi chết, cùng lắm là chịu một chút tội.”
Bạch Tuế Hòa những lời mơ hồ, cũng may Bạch phu nhân tin nàng mà truy hỏi sâu, bằng bây giờ triều đình đang yên bình, nàng một nữ nhân nội trạch, lấy những suy đoán ?
“Vả con đây cũng là chuẩn một ít, đến nỗi đ.á.n.h cho trở tay kịp. Nếu thật sự chuyện gì, cùng lắm thì mở thêm mấy cửa hàng, cũng đến nỗi lỗ vốn.”
“Hòa nhi lý,” Bạch phu nhân tiếp đó nhíu chặt mày, “Chỉ là vì con chuẩn nhiều thứ như , nếu thật sự chuyện xảy , nhiều lương thực vật phẩm thế , con định mang thế nào?”
Bạch Tuế Hòa thấp giọng bên tai nàng, “Phu quân xử lý việc nhà vặt vãnh, tự con đường của , sẽ sắp xếp thỏa những thứ .”