Lâm Kiều mím môi thu hồi tầm mắt, cất kẹo bỏ trong túi quần.
Cô nên gì nữa, cứ giống như việc gì, cô hỏi cũng .
Lúc ăn cơm trưa, cô cùng Cố Ngữ Chân tới nhà ăn, các cô vội vàng, chậm rãi , khi tới nhà ăn, bên trong xếp thành mấy hàng dài.
Mê Truyện Dịch
Lâm Kiều đến thấy Hoắc Ngập ở phía , thật sự gây chú ý, nhà ăn nhiều như , nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là thể thấy .
Lý Thiệp duỗi tay xoa trán, còn chút uể oải, “Sáng nay học, giáo viên gì ?”
“Cậu tới cũng đều như , giáo viên sẽ gì?” Hoắc Ngập thong thả ung dung trả lời, giương mắt sang, lẽ nhận thấy tầm mắt của cô.
Lâm Kiều dừng chân, kéo Cố Ngữ Chân sang hàng ngũ khác.
Cố Ngữ Chân nhỏ giọng hỏi, “Kiều Kiều, đang khẩn trương ?”
Lâm Kiều cô hỏi mà luống cuống, “Hàng bên quá dài, cho nên mới tới chỗ .”
Cố Ngữ Chân cũng là từng trải, nhịn che miệng rộ, “Tớ cũng là vì lớp trưởng nên mới khẩn trương.”
Lâm Kiều theo bản năng về phía Hoắc Ngập ở cách đó xa, mặt mang theo ý , hiển nhiên thấy, mặt cô nháy mắt nóng lên, khẩn trương nên lời.
“Cậu cái tên cặn bã …” Lý Thiệp phản ứng chậm vài nhịp, duỗi tay chỉ , thấy Lâm Kiều ở hàng bên cạnh, “Ngày hôm qua hôn Tiểu Điềm Điềm là chuyện như thế nào, chuyện với cái chị gái còn rõ ràng, bây giờ chiếm tiện nghi của kẹo sữa ?”
Hoắc Ngập cong môi , gì.
Lý Thiệp hiện tại là đang say rượu choáng đầu, trong đầu loạn thành một cục, hiểu tuyến tình cảm của Hoắc Ngập.
Một bên là tiểu thanh mai, một bên là chị gái theo đuổi xong, hiện tại còn cướp thêm một viên kẹo sữa.
Tên yêu đương thì thôi, yêu một phát mà tam cung lục viện, còn ngông cuồng hơn cả .
“Cậu rốt cuộc nghĩ như thế nào, cô gái nhỏ còn thích , lúc ở đây, đại hội thể thao còn tới hỏi , , đúng chuẩn bộ dáng lo lắng sốt ruột, là quan tâm.”
“Ừ.”
Ừ?
Lý Thiệp ngốc, “Ừ là ý gì, nếu chỉ tùy tiện chơi đùa thì cũng đừng chọn , đó vẫn còn là viên kẹo sữa đấy, còn ép thành sữa bột ? Chúng là bạn học ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy, cứ chơi đùa về gặp hổ.”
Hoắc Ngập hề trả lời, phía tới lượt gọi món.
Lâm Kiều nghiêm túc chọn vài món ăn, khi quẹt thẻ cơm xong, bưng khay cơm bên ngoài, lúc thấy Hoắc Ngập từ hàng bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com./hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-93-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lâm Kiều cầm khay cơm mà khẩn trương, rõ ràng tận hai , hẳn sớm , vẫn còn lúc đυ.ng ?
Tầm mắt cô theo bản năng xuống đất, Hoắc Ngập cũng gì mà rời .
Lâm Kiều chờ xa, mới bưng khay tìm chỗ .
Lý Thiệp bưng đồ ăn, lông nhông ở phía , chút thấy lạ hôm nay Hoắc Ngập chỉ chọn chút đồ ăn mà tốn thời gian lâu như ?
Ngày thường nhanh hơn nhiều, liếc mắt một cái chọn xong, nhưng chắc là cũng khả năng say rượu sinh ảo giác.
Cậu kẹo sữa ở phía , Hoắc Ngập xa, hai căn bản tý giao thoa nào.
Kỳ quái, chẳng lẽ gương vỡ?
Lý Thiệp tới, đó đột nhiên đưa tới một hộp thuốc giải rượu, đầu thì là Cố Ngữ Chân.
“Ngày hôm qua cảm ơn .”
Con bé may là còn chút lương tâm, uổng công hôm qua uống đến nỗi trợn trắng mắt, “Không cần khách khí gì, nên như , ngày hôm qua đây ngầu lòi ?”
“Cậu… Cậu về vẫn nên uống ít thì hơn, ngày hôm qua thấy , giống như uống sắp xỉu đấy.” Cố Ngữ Chân chuyện với vẫn thấy chút mất tự nhiên, xong liền nhanh chân chạy.
Sắp xỉu á…
Lý Thiệp tức giận đến nỗi trợn trắng mắt, “Cố Ngữ Chân, nó cảm ơn xong, câu cũng cần gì, miễn cho chúng duy trì tình bạn học thiện!”
Cơm nước xong, Lâm Kiều cùng Cố Ngữ Chân về ký túc xá.
Lâm Kiều giường, nhịn mà xuống.
“Kiều Kiều, lên đấy, đến phòng học nghỉ trưa ?” Cố Ngữ Chân ôm lấy đống sách của trong tay, thấy Lâm Kiều xuống, thắc mắc.
Lâm Kiều duỗi tay lấy chăn, đắp lên , “Ngày hôm qua mệt quá, tớ chút buồn ngủ, một lúc, cứ .”
Cố Ngữ Chân hiểu, “Vậy nghỉ ngơi , tớ , nhớ là khi nào học đến đó.”
Lâm Kiều ở giường gật đầu, chờ Cố Ngữ Chân ngoài đóng cửa.
Cô mới buông chăn đang nắm chặt , ván giường phía ngây , qua một lúc lâu, cô duỗi tay đến túi quần, lấy cái kẹo bông gòn .
Vừa cô cũng kỹ cái kẹo bông gòn .
Khá , kẹo bông gòn thành hình một cô bé đang ăn kẹo, khóe miệng dính đường.