Lâm Kiều hoảng hốt, Hoắc Ngập cúi đầu xuống, ở vị trí , ánh đèn bên ngoài nhẹ nhàng chiếu lên mặt , loáng thoáng ánh sáng dừng ở khuôn mặt, loại kinh diễm đột nhiên kịp phòng ngừa, liếc mắt một cái khiến cho khác ngây .
Nhóm tình lữ chạy trốn khắp nơi đến nháo nhào, chỗ giáo vụ hiển nhiên chuẩn mà đến, mang theo nhiều , ai thể chạy thoát mà .
Lâm Kiều chút căng thẳng, tới gần nhỏ giọng hỏi," Làm bây giờ? "
Hoắc Ngập chút sợ hãi, lời của cô còn mấy phần trêu đùa," Sợ ?"
Bên cạnh gà bay chó sủa, mấy cặp đôi trốn đông trốn tây đều bắt ngoài, ngờ tới rừng cây nhỏ mà chứa nhiều như .
Đèn pin của giáo viên lia xung quanh, mắt thấy sẽ nhanh chóng chiếu tới chỗ bọn họ, vị trí tuy rằng dễ ẩn giấu, nhưng việc phát hiện họ cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Lâm Kiều dựa lưng cây, Hoắc Ngập ở mặt cô, đều che chắn, cô sinh cảm giác an , " dép lê chạy sẽ nhanh."
Hoắc Ngập lấy áo đồng phục trong túi đựng phủ lên đầu cô, dựa gần thấp giọng , "Không , họ đuổi kịp chị, chờ chút nữa chạy theo hướng 7 giờ*, hướng đó sẽ ai chặn."
*Hướng 7 giờ: Mình search google thì thấy đây là hướng thường dùng trong quân đội, dùng hướng giờ là mặc nhiên mục tiêu mặt là 12 giờ, lưng là 6 giờ, trái 9 giờ, 3 giờ. (Nguồn: Sưu tầm)
Anh dựa gần, chóp mũi Lâm Kiều đều động quần áo của , mang theo mùi hương của nhiệt độ cơ thể, thở sạch sẽ tươi mát.
Một luồng ánh sáng đột nhiên chiếu tới chỗ họ, giọng nghiêm khắc của chủ nhiệm giáo dục vang lên phía , "Ai ở đó, lớp nào, lập tức đây!"
Mê Truyện Dịch
Trái tim Lâm Kiều treo lên, mặt lập tức dọa trắng.
Chủ nhiệm giáo dục nhanh chóng đến gần, tựa hồ thể tin hai mắt của , cầm đèn pin chiếu chiếu lên mặt .
Hoắc Ngập duỗi tay chắn chút ánh sáng, mặt mang theo nụ mỉm "Thầy , cần chiếu nữa, em là Hoắc Ngập lớp hai khối mười."
Chủ nhiệm giáo dục , khiếp sợ nên lời.
Mấy đôi tình lữ ở đây đều ngây ngẩn cả , trong cộng đồng yêu sớm mà bắt Hoắc Ngập lớp hai, đây chính là học bá tiếng đấy.
Lâm Kiều thấy Hoắc Ngập ngoài, vội vàng cất bước chạy .
Chủ nhiệm giáo dục lúc mới phản ứng , đây cũng hiện trường khen thưởng gì hết, đây là yêu sớm đấy, ở cùng Hoắc Ngập chắc chắn còn một nữ sinh nữa!
"Đứng , thầy thấy em, chạy cũng vô dụng!" Chủ nhiệm giáo dục vội vã đuổi theo, nam sinh phía duỗi tay ngăn .
Hoắc Ngập , nụ mang theo chút thản nhiên, "Thầy , đừng dọa cô gái nhỏ , là em gạt tới đây yêu đương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-59-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lâm Kiều bỏ chạy thật nhanh, sợ bắt nên dép lê chân suýt chút nữa đá bay, một đường thẳng tắp chạy về ký túc xá nữ.
Chờ khi về đến phòng ngủ, đóng cửa còn thở hổn hển, hai cô gái trong phòng mặt hiểu gì về phía cô.
Cố Ngữ Chân ở gần cửa nhất đang lau tóc, thấy cô như còn chút khó hiểu, "Kiều Kiều, chuyện gì ?"
Lâm Kiều vững vàng hô hấp, vội vàng đem áo đồng phục đầu lôi xuống, ôm trong lòng ngực, "Tớ.. Tớ thấy chủ nhiệm giáo dục bắt ở gần sân thể dục nên dọa."
"Thật , chắc là yêu sớm đấy?" Lục Y Y lập tức từ giường dậy, "Có ai bắt ?"
Lâm Kiều nhớ tới Hoắc Ngập, chút lo lắng, giọng kìm nhẹ , "Có, nhiều bắt.."
Đường Văn Toàn vô cùng hứng thú đối với việc , đang rửa mặt trong phòng vệ sinh cũng vọng vài câu, "Bị chủ nhiệm giáo dục bắt thì khẳng định thể giấu nữa, chừng ngày mai sẽ danh sách, chắc sẽ náo nhiệt đây."
Lâm Kiều ôm áo đồng phục xuống mép giường, lo lắng sốt ruột.
Hoắc Ngập sẽ gọi phụ chứ?
Động tĩnh phía rừng cây bên truyền tới bên , trong ký túc xá vẫn bình tĩnh như cũ, Đường Văn Toàn đang xem phim, Cố Ngữ Chân đang chuyện điện thoại với cô .
Lâm Kiều tình huống bên nên yên nửa ngày, chỉ thể về phía Lục Y Y giường bên cạnh, "Y Y, thể cho tớ mượn điện thoại ?"
Trong ký túc xá nam sinh, Lý Thiệp đang vắt chéo chân chơi game cùng một nam sinh khác, đồng đội câu gì mà bực tức, lớn giọng , "Sao bảo tặng đầu cho hả, con mắt nào của thấy, cố ý , g.i.ế.c bằng bản lĩnh, chẳng lẽ tự lý giải ?"
Tống Phục Hành đang dựa giường sách, Lý Thiệp đang rít gào phía , nhướng mày.
Điện thoại màu đen bàn vang lên tiếng chuông.
Lý Thiệp đầu thoáng qua dãy lạ, là ai.
Cậu hô to một câu về hướng phòng vệ sinh, "Hoắc Ngập, điện thoại của đang kêu !"
Tiếng nước bên trong hề dừng , hiển nhiên vẫn tắm xong.
Tống Phục Hành lật qua một trang giấy, "Nghe giúp , chừng là việc quan trong."
Ván chơi của Lý Thiệp trăm phần trăm thua, cũng chơi tiếp, duỗi tay lấy điện thoại bàn nhấn , "Ai đấy, là bạn cùng phòng của Hoắc Ngập, còn đang tắm, việc gì quan trong ?"