Hoắc Ngập kéo khóa , Lâm Kiều đang lưu luyến rời, "Về bếu rảnh rỗi thể về nhà thăm nó, mèo nhỏ lớn nhanh, qua mấy tuần nữa lẽ chị sẽ còn nhận nó nữa ."
"Được." Lâm Kiều gật gật đầu, cùng nhắc về Mạnh Thành, tuy rằng nhớ thương Bánh Trôi Nhỏ, nhưng Mạnh Thành thì vẫn nên tránh .
Trường học yên tĩnh, khi hợp xướng kết thúc thì ít học sinh, phần lớn đều chạy ngoài chơi, một đường trở về cũng gặp mấy .
Lâm Kiều về tới ký túc xá, Hoắc Ngập đưa cô tới đây, "Cậu cũng trở về nghỉ ngơi , hôm nay cảm ơn ."
Hoắc Ngập gật đầu, đưa túi trong tay cho cô, "Chị, đồng phục của ."
Lâm Kiều nhận lấy túi dừng một chút, nắm lấy áo đồng phục buộc eo thắt , " giặt sạch sẽ trả cho câu."
"Dính ?" Hoắc Ngập ôn nhu hỏi một câu.
Lâm Kiều khẩn trương, cũng nên trả lời như thế nào.
Hoắc Ngập , tựa hồ cảm thấy đây vấn đề khó mở miệng gì, "Không hết, mang về giặt là , chị về nghỉ ngơi ."
"Không !" Lâm Kiều thấy tới, lập tức lắc đầu từ chối, "Vẫn nên để giặt giúp , hãy mặc chiéc áo khoác khác."
" chị , chỉ còn một chiếc áo , mấy cái khác đều giặt." Hoắc Ngập thẳng thắn thành khẩn .
Lâm Kiều: "..."
Cô cho rằng sạch sẽ như , khẳng định mỗi ngày đều giặt.
Lâm Kiều suy nghĩ một chút, " giặt sạch buổi sẽ mang đến ký túc xá cho , đưa cho , lúc mang qua sẽ với một tiếng."
"Chị đưa áo đến ký túc xá sợ khác ?"
Lâm Kiều dừng , suýt chút nữa thì quên cái , một nữ sinh giặt áo giúp nam sinh còn mang trả , hiểu lầm cũng .
"Mang đến rừng cây nhỏ giúp ." Hoắc Ngập một cái, lên của chính .
Lâm Kiều như gió thoảng mây bay, một hồi liền nhớ gì nữa.
cô cũng phản ứng nhanh, vội vàng buông túi lớn trong tay , lấy một chiếc bút từ trong túi yếm, mở bút, duỗi tay chuẩn ghi , "Cậu mồi nữa ."
Hoắc Ngập , tiến lên lấy bút trong tay cô, duỗi tay nắm lấy bàn tay cô mở , cúi đầu dãy lòng bàn tay của cô.
Ngòi bút nhẹ nhành hoạt động trong lòng bàn tay, ngứa, Lâm Kiều nhịn rụt tay.
Hoắc Ngập nắm tay cô giữ , "Đừng nhúc nhích."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-57-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Mê Truyện Dịch
Lâm Kiều chỉ thể chịu đựng sự ấm áp ở bàn tay truyền tới, chút nóng.
Hoắc Ngập rũ mắt nghiêm túc , lông mi dài cụp xuống, lúc vẻ mặt nhàn nhạt, nhưng chút câu tâm khác phát sầu.
Anh nhanh chóng xong dãy , về phía cô nhẹ nhàng , "Chị , hẹn gặp trong rừng cây."
*
Lâm Kiều trở về ký túc xá buông túi xuống, đầu tiên cởi bỏ áo đồng phục của Hoắc Ngập , lúc mới phát hiện đồng phục của lớn hơn nhiều, đến cái tay áo cũng thể để cho cô hát tuồng.
Lâm Kiều xoay phía kiểm tra một , chỉ dính một chút, vẫn may nhiều lắm.
Cô để áo của một cái chậu riêng, khi xong quần áo liền bắt đầu giặt áo đồng phục.
Đồng phục của Hoắc Ngập sạch sẽ, cho dù là cổ áo tay áo đều trắng tinh, căn bản cần cô mất thời gian giặt là mấy.
Chờ khi treo xong áo ở ban công, cô mới chui trong ổ chăn, áo đồng phục treo ngoài ban công gió thổi qua đến xuất thần.
Hôm nay gặp Hoắc Ngập quá nhiều , nếu là như cô , thật sự là một đường mất mặt đến khi về trường học.
Lâm Kiều nghĩ nghĩ cũng ngủ luôn, chờ khi tỉnh trời tối, cô vội vàng xốc chăn xuống giường bật đèn, giờ thì 8 giờ tối!
Ngoài cửa truyền đến tiếng của nhóm Lục Y Y, các cô về?
Trong lòng Lâm Kiều hoảng hốt, vội vàng chạy đến ban công lấy áo khoác đồng phục của Hoắc Ngập xuống, cầm áo cửa liền mở, cả ba họ đều mệt đến , về đến nơi trèo lên giường .
Lâm Kiều là đầu tiên cái việc thấy chột , cho nên chút khẩn trương, "Các về , chơi vui ?"
Lục Y Y ôm gối đầu, "Đừng nữa, cái chị Hứa Niệm cũng ở đó, cũng chị theo tới gì, mặt đen xì ở đó, cho đều khó xử, dù chơi cũng vui vẻ gì."
Vừa tới Hứa Niệm là thể ngừng , Lục Y Y cùng Đường Văn Toàn bắt đầu đủ kiểu.
"Chị ở đó giả bộ đoan trang thục nữ, còn nam sinh nào thèm về phía chúng nữa?"
" !" Cả Đường Văn Toàn hữu khí vô lực bổ nhào ổ chăn.
Cố Ngữ Chân cũng để ý, cô đơn giản chỉ để giải tỏa áp lực, chơi cũng khá vui, cũng tham giá cuộc chuyện mà chỉ cầm quần áo phòng vệ sinh chuẩn rửa mặt nghỉ ngơi.
Lâm Kiều bay nhanh cất áo của Hoắc Ngập, bởi vì khẩn trương cho nên cũng chú ý cái đề tài , cô về phía giường của Lục Y Y bên cạnh, "Y Y, thể giúp tớ gửi một cái tin nhắn ?"
"Được chứ, cho mượn." Lục Y Y từ giường bò dậy, lấy điện thoại đưa qua.