Lâm Kiều bỗng chốc tỉnh , đầu về phía bên giường, còn bóng dáng của Hoắc Ngập.
Cô dậy xuống giường, mở cửa , quả nhiên là Triệu Bích Quận tới đây.
Triệu Bích Quận mang theo canh , “A Ngập, hầm chút đồ bổ cho con.”
Bà , ngẩng đầu thấy Lâm Kiều từ trong , còn mặc áo ngủ của Hoắc Ngập, tươi mặt nháy mắt nhạt , “Sao cô ở chỗ ?”
Hoắc Ngập duỗi tay nhận đồ tay bà , vẫn dịu dàng như cũ, “Cũng sắp kết hôn, ở chỗ bình thường.”
Triệu Bích Quận dừng, “Kết hôn cái gì? Con kết hôn với cô ? Con cô là…” Bà , giọng cũng nâng cao lên, “Mẹ đồng ý, con chơi đùa thì , cần lấy việc để đùa cợt!”
Hoắc Ngập đặt đồ lên bàn, “Mẹ đang dạy con cách tìm vợ ?”
Triệu Bích Quận đ.â.m trúng, lời.
Hoắc Ngập , như đang giỡn, “Hay là đang dạy con, thế nào để thể ném đứa con do chính sinh một cách nhất?”
Triệu Bích Quận ở mặt gì , cũng uy nghiêm của một me, chỉ thể mở miệng khuyên, “A Ngập, con nghĩ kỹ, kết hôn là chắc chắn , con cưới con gái của một kẻ gϊếŧ , con khác sẽ ở lưng chê Hoắc gia chúng như thế nào .”
Lâm Kiều lời , lông mi run run, ở tại chỗ gì.
Hoắc Ngập lời nhíu mày, lập tức sang bên , giống như lo lắng cô thấy vui.
Anh về phía bên , cô , “Vào phòng tiếp tục ngủ.” Anh liền đóng cửa .
Lâm Kiều tiến lên kéo tay , “Để em với dì vài câu.”
Hoắc Ngập cô gì, trong mắt Lâm Kiều kiên định, “Để em riêng với dì.”
Triệu Bích Quận về phía Lâm Kiều, với Hoắc Ngập còn bằng cùng Lâm Kiều, ít nhất con bé , bà vẫn thể bắt nạt, “Nếu Lâm Kiều chuyện với dì, cùng dì xuống quán cà phê lầu tâm sự.” Bà xong liền ngoài, hiển nhiên định xuống tay từ Lâm Kiều.
Hoắc Ngập cô gái mặt, rõ ràng lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-230-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lâm Kiều xoay nhà quần áo, “Anh yên tâm, em sẽ cố gắng thuyết phục dì.”
“Anh cảm thấy cần , kết hôn chỉ là chuyện giữa hai chúng , hơn nữa em đồng ý với .” Câu cuối cùng Hoắc Ngập cũng chút nhẹ, dường như sợ cô đổi chủ ý.
Lâm Kiều thật sự chút đau lòng, lên ôm , “Chuyện em đồng ý với sẽ đổi, chỉ là bởi vì chuyện mà xa cách với trong nhà, chờ em, em sẽ nhanh về.”
Hoắc Ngập cô ôm, lâu mới mở miệng, “Được, chờ em.”
…
Lâm Kiều theo Triệu Bích Quận đến quán cà phê gần đó.
Người trong quán cà phê nhiều lắm, cửa kính thủy tinh sát đất, phong cảnh bên ngoài đều thể rõ ràng, ánh nắng sáng sớm mới , tựa như lúc cấp ba, ngày đầu tiên cô cùng Hoắc Ngập học cũng loại cảm giác .
Mê Truyện Dịch
Triệu Bích Quận thích uống cà phê, ly cà phê đều hề động , mở miệng liền thẳng chủ đề, “Kiều Kiều, dì chuyện trách lầm cháu.”
“Dì tát cháu một cái, cảm thấy vô cùng xin , nhưng cháu cũng nên hiểu cho lo lắng của dì dành cho con , A Ngập từ nhỏ với dì, nhưng nó dù cũng là con của dì, dì cho phép nó chịu bất kỳ thương tổn gì, Hứa Niệm tìm tới hai đứa, xem như là chủ mưu của chuyện , cũng bởi vì chuyện chú cháu đưa , theo lý mà chuyện là liên quan đến cháu, nhưng dì cô cũng bởi vì gút mắt với cháu, mới thể liên lụy đến A Ngập, xét đến cùng vẫn là bởi vì chuyện cháu báo cảnh sát đúng ?”
Lâm Kiều gì.
Triệu Bích Quận , lời ẩn ý, “Cho nên nếu cháu an phận, thì nhiều chuyện như ?”
Lâm Kiều khẽ lắc đầu, “Dì, chuyện báo cảnh sát, cháu cũng hề sai, chuyện của cháu, cũng nguyên nhân để cháu từ bỏ.”
“Có lẽ dì , đời , một trời sinh chính là liều mạng nỗ lực vì để khác rơi vũng bùn, lẽ theo dì sang, mấy thứ đáng giá, nhưng đối với cháu mà nó quan trọng, Hoắc Ngập cũng cho rằng như thế, nay đều hề cảm thấy chuyện cháu là sai lầm.”
Triệu Bích Quận , “Thật đúng là nuôi con sói mắt trắng, lúc sớm rằng cô cửa là quyến rũ con trai , lúc đó sẽ để Hưng Quốc nhận nuôi cô.”
Lâm Kiều cầm lấy ly cà phê nắm tay, “Cháu xin , dì, cháu vô cùng cảm ơn dì và chú, về cháu chắc chắn sẽ trả ơn.”
Triệu Bích Quận tức giận hề nhẹ, giọng cũng to hơn, “Bây giờ đang yêu cầu cô trả ơn, lập tức rời khỏi A Ngập, bao nhiêu tiền cũng thành vấn đề, mặc kệ cô là bởi vì cái gì, chỉ cần cô chút lương tâm, cũng sẽ quyến rũ con trai của giúp đỡ cô học, cô cách của cô như bao nhiêu ghê tởm ?”