Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa! - Chương 229: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Cập nhật lúc: 2025-09-15 02:19:44
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Kiều đè ở góc tường, nhớ tới ngày hôm qua liền chút vững, “Em nghĩ nhiều như , em cho rằng Thừa Tư chỉ coi em như chị gái hàng xóm.”

Hoắc Ngập ép xuống, chống cô dựa tường, thanh âm nhẹ như móc, nhẹ nhàng quyến rũ nhân tâm, “Về đừng để những tên khác gọi em là chị, em chỉ thể là chị của một .”

Lâm Kiều gương mặt gần trong gang tấc của , cũng chút mặt đỏ tai hồng, suýt chút nữa nắm chắc di động, “Ừm, em , về chỉ cho gọi chị.”

Lời cũng nghĩa khác, đặc biệt là lúc dựa gần như .

Hoắc Ngập gì, Lâm Kiều chút chịu nổi tầm mắt như của , trong mơ hồ cảm giác như thứ gì chống cô.

Đầu óc cô ngốc , n.g.ự.c giống như gì đó chắn , vô cùng trướng.

Mê Truyện Dịch

Cô ngẩng đầu đối diện với tầm mắt của , rõ ràng đôi mắt sạch sẽ như , như đang chuyện thật rõ với cô, chỉ là cơ thể

Cả cô cũng chút hỗn loạn, nóng, truyền sang cô cũng chậm rãi nóng lên.

“Có thể chứ?” Giọng của Hoắc Ngập cũng thấp đến nóng .

Hô hấp của Lâm Kiều loạn, nhớ tới ngày hôm qua nhịn c*n m** d***.

Hoắc Ngập thấy động tác của cô, lập tức hôn xuống.

Lâm Kiều thở của nóng, lúc hôn dùng sức, cánh môi nhanh nhẹ nhàng cắn, như như mà cắn xuống, nhẹ nhàng hôn.

“Rất khó nhịn, chị, cũng nhịn lâu như , vất vả lắm mới thể đợi em khỏe .” Hoắc Ngập ép cô càng ngày càng gấp, “Hôm nay sẽ nhẹ nhàng ?”

Lâm Kiều thấy hô hấp căng chặt, chịu nổi chuyện như , vội vàng gật đầu, sợ lời càng quá mức.

mới gật đầu, Hoắc Ngập cũng duỗi tay tới, cởϊ qυầи áo của cô .

Lâm Kiều vội vàng bắt lấy tay , đỏ mặt, mắt Bánh Trôi ở bên cạnh, “Bánh Trôi ở bên cạnh kỳ quái.”

Hô hấp của Hoắc Ngập loạn, trực tiếp cúi , xuyên qua đầu gối của cô, trực tiếp bế ngang cô lên, về phòng.

Chân của Lâm Kiều đột nhiên cách mặt đất, theo bản năng duỗi tay ôm .

Hoắc Ngập ôm cô phòng, trực tiếp đặt cô lên giường, đóng cửa bắt đầu tháo dây lưng.

Lâm Kiều mén ở giường, thể theo giường b.ắ.n lên, cả hiểu khẩn trương, cô luôn cảm giác với tư thế của , giống như là nhẹ nhàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-229-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]

Cô vội vàng dậy, Hoắc Ngập trực tiếp áp đảo xuống giường, tay bắt lấy ấn lêи đỉиɦ đầu, lúc hôn xuống, loáng thoáng loại cảm giác xằng bậy.

Lâm Kiều môi nóng, ý tưởng trong đầu càng thêm rõ ràng, cô Hoắc Ngập một đường hôn xuống, nhịn mở miệng hỏi, “Hoắc Ngập, đang ghen ?”

Hoắc Ngập tạm dừng, một lúc lâu ngẩng đầu , đột nhiên duỗi tay ôm chặt cô, “Anh chỉ là đang sợ hãi, đợi lâu như , vất vả mới ở cùng với chị, lập tức liền nhảy một cướp.”

Lâm Kiều hôn xuống, vội vàng che ngực, chút đau cảm thấy chút thẹn, nhịn lẩm bẩm, “Lúc chuyện, tay thể dừng động tác .”

Hoắc Ngập nhẹ , đè nặng cô thấp giọng , “Chúng đều ở giường, còn đắp chăn chuyện phiếm?”

Lâm Kiều thể phản bác, cả khuôn mặt đều đỏ lên, cô duỗi tay chống đỡ chính , dám tiếp lời , “Nếu ý tưởng của , vì với em?”

Hoắc Ngập nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng niết, “Anh chỉ là sợ về , nếu chúng gặp muộn một chút, em sẽ ở bên cạnh ?”

“Sẽ .” Lâm Kiều nghiêm túc , “Em từng nghĩ đến việc ở bên khác, mặc dù cùng đều gọi em là chị, nhưng đó sẽ giống.”

Hoắc Ngập ngừng , lúc sang, đôi mắt mờ, “Thật sự?”

Lâm Kiều thấy ảnh ngược của trong mắt , mặt nóng lên, nhẹ nhàng gật đầu, lên tiếng đáp.

Hoắc Ngập bật , nhẹ nhàng ôm cô lên dùng mặt cọ cô, tâm Lâm Kiều cũng cọ mềm.

Hoắc Ngập thấp giọng hỏi bên tai cô, “Em gọi chị khác khác gọi chị ở chỗ nào?”

Lâm Kiều thể tới, khả năng bởi vì là , cho nên cảm thấy giống. Chủ yếu chính là, lúc gọi chị, căn bản là hề coi cô là chị, luôn loại cảm giác ý vị ở bên trong.

“… Chỉ là giống.”

Hoắc Ngập nhịn , rõ ràng cô vì nên lời, một nữa áp xuống, “Có bởi vì em khi gọi chị, trong lòng suy nghĩ cái gì?” Anh càng thêm thấp, “Nghe khi nào ?”

Lâm Kiều nhịn đầu sang chỗ khác, cũng ngại khi , “Hoắc Ngập, đừng chuyện.”

“Vậy chuyện khác.” Giọng của chậm rãi truyền đến môi răng của cô, khí trong phòng càng thấy mờ ám.

Anh đúng là dịu dàng nhiều, chỉ là thời gian quá dài, như cũ còn sức lực, cuối cùng đến tắm rửa cùng mặc áo ngủ đều là Hoắc Ngập giúp cô.

Cô mệt đến cũng còn sức, ngủ mơ mơ màng màng, mơ hồ thấy bên ngoài tiếng chuyện, hình như là giọng của Triệu Bích Quận.

Loading...