Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa! - Chương 226: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Cập nhật lúc: 2025-09-15 02:19:41
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồng nghiệp nữ phía nhanh chóng đoán là ai đưa tới đây, tủm tỉm mở miệng hỏi, “Đêm qua vất vả ?”

Lâm Kiều ý tứ càng sâu bên trong, gật đầu, “Ngày hôm qua ngủ ngon.”

Đồng nghiệp đang bưng bánh kem trắng , “Nhìn bộ dáng , chắc là lăn lộn mất hết sức?”

Lâm Kiều xong mắt trợn lớn, ý xa của các cô , mới phản ứng , “Các cô… Sao ?”

“Sao , tư thế cô đường miễn cưỡng bao nhiêu, cũng là từng trải, liếc mắt một cái , nhưng mà… Cho tới bây giờ thấy khoa trương như , là cả đêm cho cô ngủ chứ?”

Cả Lâm Kiều đều hoảng hốt, ngờ đến như cũng thể

Các cô , khác cũng khả năng ?

Lâm Kiều nghĩ đến đây cũng chút yên, nhưng cũng may cách lúc tan tầm còn bao nhiêu thời gian, cô xử lý xong hết công việc, thời gian cũng còn nhiều lắm, vội vàng cầm lấy túi, vội vã xuống lầu.

Hoắc Ngập thấy cô vội vội vàng vàng chạy tới, cúi mở cửa cho cô, “Làm thế, chạy vội như ?”

Lâm Kiều chạy đến nỗi thở hồng hộc, thấy , liền nhịn cầm túi ném , “Đều tại , các cô tư thế đường của em kỳ quái, cũng !”

Hoắc Ngập nhận lấy túi của cô, xong bỗng bật , “Nhìn thì ?”

Da mặt Lâm Kiều mỏng, ngày thường chịu nổi lời , hơn nữa ngày hôm qua còn quá phận, vốn dĩ trải qua bao giờ, hiện tại còn khác , mắt cũng chút đỏ bừng.

Mê Truyện Dịch

Hoắc Ngập càng quá mức, duỗi tay sờ má cô, “Đừng sợ, chúng đầu tiên, em còn quen, về chúng nhiều, khác , em cũng sẽ còn ngại.”

Cả khuôn mặt Lâm Kiều đỏ bừng, căn bản , “Anh đừng nữa.”

Hoắc Ngập bật , cũng nữa, cứ như mà trực tiếp cô.

Anh như còn bằng cứ thêm mấy câu, cô nhịn chắn tầm mắt của , “Đừng em nữa.”

Hoắc Ngập cô che đôi mắt, khóe môi cong lên, nở nụ , “Chị, cho chuyện, còn cho em, chịu ?”

Lâm Kiều mặt , mặc dù che mắt, cũng vẫn tim đập gia tốc, mật như qua , đến tiếng trong tai cũng vô cùng mê hoặc , như nam yêu tinh , thật sự cảm giác từ trong ngoài đều sắp ép khô.

Giọng của Lâm Kiều nhỏ đến vô lực, “Anh đừng chằm chằm em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-226-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]

Hoắc Ngập bắt lấy tay cô, hôn xuống lòng bàn tay cô một cái, “Hôm nay đến nhà , đồ ngon cho em ăn.”

Lâm Kiều cảm giác cánh môi mềm ấm của , vội vàng rút tay về nhấn mạnh, “Em về nhà ngủ.”

Hoắc Ngập lên tiếng, “Ngủ ở nhà cũng như , yên tâm, hôm nay cho em nghỉ ngơi thật .”

Lâm Kiều nhấn mạnh hôm nay, nhịn nghĩ, ngày mai thì , ngày nữa, sẽ chỉ cho nghỉ ngơi mỗi hôm nay thôi chứ?

Khi tới nhà Hoắc Ngập, trực tiếp phòng bếp.

Lâm Kiều bế Bánh Trôi lên, xuống sô pha, di động trong túi vang lên.

Cô lấy di động , phát hiện là một dãy xa lạ, chút khó hiểu mà nhận, “Ai .”

“Chị Lâm Kiều, em là Thừa Tư.”

Lâm Kiều chút khó hiểu, “Thừa Tư? Có chuyện gì ?”

Giọng của Đỗ Thừa Tư chút yếu , “Bây giờ chị thời gian điện thoại ? Xin chị, em thật sự gọi cho ai cả.”

Lâm Kiều chút sửng sốt, chậm rãi dậy, “Có, em ?”

Giọng của Đỗ Thừa Tư uể oải, “Em cãi với nhà đuổi ngoài, ở chỗ bạn bè, thật sự chuyện với khác, thật em về lâu, quen duy nhất chỉ chị Lâm Kiều, cũng chỉ tin tưởng chị.” Cậu , bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, “ , em gọi điện thoại cho chị như lắm , bạn trai chị để ý , nếu như để ý, em sẽ ngắt máy, thể ảnh hưởng đến tình cảm của hai .”

Lâm Kiều chút lo lắng, mở miệng an ủi cảm xúc của , “Anh sẽ để ý, em cần lo lắng, Thừa Tư, em cãi với dì?”

Hoắc Ngập cầm kẹo bông gòn tới, đến gần thấy tên của Đỗ Thừa Tư, bước chân ngừng, mặt quá nhiều đổi, lột vỏ giấy kẹo bông gòn , “Là ai?”

Lâm Kiều che di động , nhẹ giọng , “Là Thừa Tư, dì Trương đuổi ngoài.”

Đỗ Thừa Tư thấy giọng của Hoắc Ngập, ở đầu điện thoại hỏi, “Là bạn trai chị hỏi tới ? Có để ý , nếu để ý thì thôi , em ở một cũng hết.”

Lâm Kiều lời chút lo lắng, đang mở miệng, Hoắc Ngập mở miệng , “Nếu chỗ , tới đây , ăn cơm .”

Vẫn là suy nghĩ chu đáo, Lâm Kiều vội vàng gật đầu, “Em tới đây ăn cơm cùng chị, lúc cũng đến giờ cơm.”

Loading...