Lâm Kiều càng càng bực, cất di động, bước nhanh khỏi vị trí của , vòng qua đồng nghiệp đến bên cạnh , duỗi tay kéo tay , “Hoắc Ngập, còn sớm, em đưa về nghỉ ngơi.”
Mọi theo, nhanh chóng nhận chuyện gì, nam đồng nghiệp say rượu Lâm Kiều qua, chút khinh thường.
Hoắc Ngập ngừng cô, cô gái đang ở bên cạnh, tay nhỏ nắm lấy , nghiêm túc .
Tiếng tim đập như ngừng, “Sao về sớm như , đều đang chơi mà?”
Lâm Kiều thấy như , trong lòng càng buồn, “Anh tìm bạn gái mới ?”
Hoắc Ngập cô, giọng hiểu thả nhẹ, giống như chút men say, “Chị thích tìm bạn gái ?”
Mọi xong hiểu, đúng là tình chị em , vẻ như là Lâm Kiều theo đuổi.
Phương Tình Hữu xong đùa, “Chỉ là đùa thôi mà, cũng chơi đại mạo hiểm gì quá mức, chỉ là đồng nghiệp với thì quản nhiều như gì?”
Lâm Kiều cũng định ở chung hoà bình, đầu về phía cô , “Tình huống giữa và , cô thật sự nữa , là cô còn đang giả vờ?”
Phương Tình Hữu ngờ tới cô sẽ trắng như , mặt kéo căng .
Đây là tầng giấy dán cửa sổ, thì còn , thì sẽ vấn đề, cô là một phụ nữ lõi đời như , thể ?
Nếu mà còn đùa giỡn mờ ám như , đúng là chút giả tạo.
“Chúng thôi.” Lâm Kiều duỗi tay giữ c.h.ặ.t t.a.y Hoắc Ngập, chuẩn đưa .
Hoắc Ngập dậy theo cô, mới một bước, xoay về phía nam đồng nghiệp đang say rượu, giọng điệu vẫn dịu nhẹ như cũ, “Ngô Việt bên quản lý hậu cần đúng ?”
Ngô Việt sửng sốt, gật gật đầu, ngờ rằng sẽ nhớ kỹ , còn phản ứng , tươi mặt Hoắc Ngập nhạt , nhàn nhạt liếc mắt một cái liền xoay rời .
Ngô Việt nhanh chóng phản ứng , “Anh hỏi cái gì, chỉ là một kiến trúc sư bên ngoài, chẳng lẽ còn quyền lợi quyết định ở ?”
Đồng nghiệp nữ phía đối diện hận rèn sắt thành thép, mở miệng nhắc nhở, “An tổng còn nhường riêng cả văn phòng cho , thể bối cảnh bình thường nữa , thiếu gia như An tổng vẫn còn cung phụng , chuyện cũng chú ý đúng mực, ở chỗ vẫn luôn Lâm Kiều, vốn đang chờ cô chủ động, còn phát hiện?”
Ngô Việt bỗng chốc tỉnh rượu, vô cùng ảo não, “Mọi xem, lát nữa xin Lâm Kiều, cô thể tha thứ cho ?”
“Thôi , thật là… Thật sự còn cách, xem cũng gọi là chị , ngay là ngày thường cung phụng, mê hề nhẹ, cũng thấy cẩn thận, giờ chắc cho dù Lâm Kiều ngại cũng vô dụng thôi.”
Ngô Việt xong đột nhiên gõ đầu, “Xong , đúng là nên uống rượu!”
Phương Tình Hữu càng càng khó chịu, cầm lấy túi, cũng đầu rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-211-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Đồng nghiệp đều im tiếng, như chế giễu mà ngoài.
Lâm Kiều mở xe Hoắc Ngập , đưa về đến lầu nhà .
Cả đường Hoắc Ngập đều yên tĩnh, gì, cũng do uống nhiều quá đau đầu , dù thương còn khỏe viện.
Lâm Kiều cởi bỏ dây an xuống xe, ngoan ngoãn vòng qua đầu xe bên , đến mở cửa .
Hoắc Ngập chậm rãi mở mắt sang, vẫn gì như cũ.
Cô nhớ đường cũng gì, im lặng duỗi tay đỡ lên lầu.
Hoắc Ngập cũng từ chối, trọng lượng dường như đều áp hết lên cô, rõ ràng say.
Lâm Kiều cắn răng đỡ lên lầu, trong phòng, đỡ đến giường, mới thở phào nhẹ nhõm, thật sự quá nặng, ép xuống cô nổi.
Sau khi Hoắc Ngập xuống, giữ tay cô .
Lâm Kiều về phía , “Có đau đầu ?”
Hoắc Ngập khẽ lắc đầu, “Đeo dây lưng thoải mái.”
Lúc chuyện thanh âm chút nhẹ, âm cuối như đang vòng quanh giữa môi răng, nhẹ nhàng , thở cũng theo đó mà cảm thấy quyến rũ, trong tai mờ ám.
Trong phòng im ắng, chỉ hai bọn họ…
Lâm Kiều ngoan ngoãn ở giường, n.g.ự.c căng thẳng, động tác gì.
Hoắc Ngập duỗi tay nắm lấy tay cô, chuyển đến vòng eo của , “Cởi bỏ giúp .”
Tay Lâm Kiều động tới dây lưng lạnh lẽo eo , miễn cưỡng ngừng thở, cụp mắt tháo dây lưng cho , cẩn thận đυ.ng tới chỗ khác.
Chỉ là cô tháo dây lưng cho khác bao giờ, túm cũng túm mở, chỉ thể quỳ gối bên cạnh nghiên cứu.
Vị trí thật sự quá mờ ám, Lâm Kiều cũng dám loạn, chỉ cảm thấy mặt càng ngày càng nóng, theo bản năng một cái, phát hiện cũng đang .
Tay cô cũng sắp nắm dây lưng của .
Mê Truyện Dịch
Hoắc Ngập cụp mắt cô, lời mờ ám chút vô hại, “Chị, trong đầu chị đang nghĩ gì , mặt đỏ như thế?”
Trên mặt Lâm Kiều nóng lên từng đợt, gì.