Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa! - Chương 194: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Cập nhật lúc: 2025-09-15 02:17:59
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối tuần họp lớp, Cố Ngữ Chân kéo cô cùng , Lâm Kiều cũng lúc giải sầu, thuận tiện gặp mặt bạn học lâu gặp.

Bạn cùng trường hẹn gặp ở Nhất Trung, cuối tuần học sinh trong trường nhiều lắm, chỉ lớp 12 đang học.

Cố Ngữ Chân dừng chụp ảnh, sẽ mất bao lâu, để cô .

Lâm Kiều chỉ đành trường, , cảm giác quen thuộc ập mặt, giống như về ba năm .

Tới tập hợp trong phòng học lớn, nhiều tới, tuy rằng mặc đồng phục, nhưng cảm giác quen thuộc vẫn đổi, vẫn là tiếng cãi cọ ồn ào.

“Lâm Kiều, mau tới đây!” Lý Kỳ Kỳ thấy cô, lên vẫy tay, “Sao tới muộn như , tớ còn tưởng rằng tới nữa chứ?”

Lâm Kiều tới, xuống bên cạnh cô , “Ngữ Chân việc, nên tớ đợi một lát.”

Lâu lắm gặp, Lý Kỳ Kỳ chút hưng phấn, “Cậu yêu ?”

Lâm Kiều lắc đầu, “Chưa .”

Lý Kỳ Kỳ vẫn còn xem quẻ tình yêu, “Tớ mang theo bài, lát nữa bói thử cho một , chừng vận thế của sẽ đổi.”

Lâm Kiều thấy cô còn chơi trò chơi , nhịn , ngẩng đầu thấy Hứa Niệm ở cách đó xa, đang chằm chằm cô.

Đã qua lâu như , cô đổi mấy, chỉ tóc dài thêm, vẫn xinh , chỉ là ánh mắt của cô chút kỳ lạ.

“Kẹo Sữa nhỏ.”

Lâm Kiều ngẩng đầu , Lý Thiệp tay đút túi quần, vẫn là vẻ lông nhông, đến gần bên nảy, hạ giọng hỏi, “Hoắc Ngập về tìm ?”

Lâm Kiều nhẹ nhàng gật đầu, “Cậu là bên hợp tác công ty chúng mời đến.”

Lý Thiệp lập tức nổ mạnh, “Cái tên khốn , ngay là tìm sẽ chắc chắn thể tìm mà!”

Lâm Kiều sửng sốt, nhớ tới Hoắc Ngập hiểu nóng mặt, đoạn ghi âm của cô với còn xóa

mở quán bar, hôm nào bảo đưa tới quán bar chơi.” Lý Thiệp gió chính là mưa, đầu thấy Vương Trạch Hào, liền lắc lư qua, chụp một , đang chuẩn mở miệng chuyện, một làn gió thơm thổi đến, xuống bên cạnh .

Lý Thiệp sang, quen , nhưng cảm giác quen thuộc, động tác của dừng, đầu , “Cô là?”

“Cố Ngữ Chân.” Cố Ngữ Chân bất đắc dĩ , nghĩ rằng quên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-194-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]

Đã 5 năm, đoạn hồi ức hình như cũng nên dừng.

Tròng mắt của Lý Thiệp suýt chút nữa trừng rơi ngoài, Vương Trạch Hào ở phía càng khoa trương, trực tiếp gào tiếng, “Cố Ngữ Chân? Cậu đây là thoát thai hoán cốt hả, đổi lớn thế!”

Cố Ngữ Chân hào phóng , “Cảm ơn khen, cũng kém.”

Lý Thiệp hỗn độn, đầu tiên cả kinh lời, vốn đang suy nghĩ cái con bé luôn cúi đầu , hiện tại thế nào, nghĩ rằng trổ mã duyên dáng yêu kiều thế .

Lâm Kiều thoáng qua Hứa Niệm, cô bên nữa, mà đang đùa với Vu Huy Dương ở phía .

Lâm Kiều nhớ tới ánh mắt của cô , trong lòng chút thoải mái, luôn cảm giác đúng.

Cô thu hồi tầm mắt, đối diện với tầm mắt của Trần Tuyên Trùng, đổi cũng lớn, tóc còn dài, mà cạo thành đầu đinh, cũng hề ăn mặc phất phơ như , cả qua thoải mái thanh tân thẳng thắn ít.

Anh thấy cô sang, dừng, gật đầu với cô, khác gì khi chào hỏi mấy đàn em cũ, lập tức cũng thu hồi tầm mắt, cô nữa.

Lâm Kiều nhịn lên một tiếng, vẫn là bộ dáng cũ, cùng khác biệt lớn gì.

Cách đó xa bạn học thấy vẻ đều đến đông đủ, chút kinh ngạc, “Khối chúng cũng nhiều tới ghê, thấy những bạn cùng trường khác sẽ đến nhiều như .”

“Cậu cũng nghĩ xem khối chúng ầm ĩ bao nhiêu, dám bỏ phiếu bảo đảm, từ khi Nhất Trung xây dựng tới nay, đều từng náo nhiệt như khối chúng như , lớp 10 đến lớp 12 xảy quá nhiều chuyện, bao giờ thái bình cả, nhân vật thần tiên cũng quá nhiều.”

Nhắc tới như , tất nhiên liền nghĩ tới Hoắc Ngập, thấy cả Trần Tuyên Trùng, “Hoắc Ngập hôm nay đến ? Trần Tuyên Trùng còn tới.”

“Chắc là tới , lúc thành tích như , mà năm cuối cấp biến thành thế , thi đại học còn… Ai, hiện tại nhà chỉ cần nhắc đến thi đại học liền với mấy đứa em chuyện , lấy để răn đe.”

“Hôm nay cũng vài từ khối khác tới đây, cảm giác ít nhất một nửa , là đến xem Hoắc Ngập chê .”

“Khối của chúng thấy đáng tiếc nhất chính là , là tự hủy tiền đồ, nếu trong nhà tiền, đưa nước ngoài mạ vàng, chừng sớm bao phủ bên trong .”

Ngực Lâm Kiều cứng , hiểu khó chịu, khó trách từng tới chuyện bạn cùng trường, hẳn là cũng khó chịu?

Trong phòng học vẫn ba hoa như cũ, náo nhiệt.

Lâm Kiều đột nhiên thấy áy náy, một năm cuối cùng , cô vẫn luôn học tập, trải qua như thế nào?

Mê Truyện Dịch

Loading...