Lâm Kiều thấy giọng của , nhanh tay sửa sang cặp sách, đeo lên bên ngoài.
Hoắc Ngập chờ cô ngoài, trực tiếp kéo tay cô , hai trực tiếp xuống lầu, bóng dáng thoạt vô cùng xứng đôi.
Bạn học trong lớp thấy nhịn mà thảo luận, “Tình cảm của Hoắc Ngập với Lâm Kiều thật , đến bây giờ vẫn chia tay, mỗi ngày nắm tay học tan học.”
Nữ sinh bên cạnh dừng đeo cặp sách, thò qua thấp giọng , “Tớ còn khá tò mò trong nhà Hoắc Ngập rốt cuộc , việc nếu chỉ yêu một hai tháng thì tính, nhưng cũng bên đến lớp 12 , cho dù giấu kỹ thế nào, cũng nhận chứ?”
“Chắc là , dù cũng là đối tượng giúp đỡ, bình thường ba đều con của cưới một đối tượng trong nhà giúp đỡ.”
“Tớ cảm thấy các nghĩ nhiều quá , đến , tính đến điều kiện của Hoắc Ngập như , yêu đương với Lâm Kiều chắc chắn chỉ là nhất thời, tuyệt đối khả năng kết hôn, nhà bọn họ cho dù cũng chả , dù chỉ là tình yêu cấp ba mà thôi, thành tích của Hoắc Ngập như , cũng sợ ảnh hưởng.”
“Cũng đúng, giờ đây gì trong tay chính là Lâm Kiều, trăm phần trăm sẽ vứt bỏ, nam sinh như Hoắc Ngập đấy mà, thích quá nhiều, sớm muộn gì cũng sẽ một mới, chừng ngày nào đó sẽ gặp tình yêu đích thực.”
“Cậu thế, tớ đột nhiên thấy thương Lâm Kiều, đây chính là một câu chuyện tình kết quả, nếu là tớ thì tuyệt đối sẽ yêu, về chia tay, chừng sẽ khó chịu, chừng còn yêu nữ sinh khác, ngẫm cũng thấy chua xót.”
Lâm Kiều thành nhân vật bi tình trong mắt các bạn học.
Cô theo Hoắc Ngập xuống lầu, xe chờ ở cổng trường, Hoắc Ngập kéo cửa , để cô .
Chờ khi , trong xe vô cùng yên tĩnh.
“Bài tập xong ?” Hoắc Ngập mở miệng hỏi.
Lâm Kiều nhẹ nhàng lắc đầu, “Còn nhiều bài xong.”
“Có bài nào hiểu ?”
“Không .” Lâm Kiều tiếp tục lắc đầu, cho dù , cô cũng sẽ tìm để hỏi.
Hoắc Ngập nữa.
Tới Hoắc gia, Hoắc Ngập cũng bao giờ sợ hiểu lầm, vẫn giống như đây, ở trong phòng cô bài tập.
Lâm Kiều cũng của Hoắc gia đến tột cùng là đến quan hệ giữa cô và Hoắc Ngập , Hoắc Hưng Quốc cả ngày đều bận ở bên ngoài, rõ cũng gì là lạ, nhưng Triệu Bích Quận thấy.
Dù Hoắc Ngập ở trong phòng cô bài tập, dì bao giờ hỏi đến, một dì tới tìm Hoắc Ngập, 10 giờ tối thấy vẫn còn ở trong phòng cô, cũng chút kinh ngạc nào.
Lâm Kiều cũng nên cảm tưởng gì, cô cầm bút trong tay, cụp mắt tiếp tục ngoan ngoãn bài.
Phía bỗng nhiên duỗi tay ôm lấy eo cô, nhích gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-155-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Bút trong tay Lâm Kiều dừng, Hoắc Ngập nghiêng đầu hôn gương mặt cô, “Thật sự bài nào hỏi ?”
Lâm Kiều cố gắng tập trung lực chú ý, bài vở bàn nhẹ giọng , “Không .”
Hoắc Ngập cũng hỏi cô nữa, ôm cô nhẹ nhàng cọ mặt, một lúc lâu, môi chậm rãi gần, nhẹ nhàng hôn lỗ tai cùng gương mặt của cô, một đường lưu luyến.
Hô hấp của Lâm Kiều chút loạn, tập trung lực chú ý.
Cô nắm chặt bút, Hoắc Ngập tùy tiện tháo kính xuống, đặt ở một bên, duỗi tay gần, nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn, từng chút từng chút một mà hôn.
Từ hôn nhẹ đến hôn sâu, lông mi Lâm Kiều nhẹ nhàng rung động, hô hấp khó thở, đầu cô theo bản năng ngả , trốn.
Anh ấn chặt gáy cô, hôn cô hô hấp xong mới miễn cưỡng buông .
Môi cùng môi cô tách , cúi đầu thật lâu, bỗng nhiên thấp giọng mở miệng, nhẹ nhàng chậm rãi, “Thật làʍ t̠ìиɦ với chị.”
Lâm Kiều sợ tới mức tim nháy mắt văng , vội vàng bẻ tay , “Hoắc Ngập!”
Giọng của Hoắc Ngập khàn khàn, tay ôm cô càng ngày càng chặt, vẻ áp lực, “Hửm?”
Lâm Kiều bẻ tay , cảm giác nhiệt độ cơ thể của truyền đến mặt cô đỏ rần, “ vệ sinh!”
Hoắc Ngập gì, cô một lúc lâu mới buông lỏng cô , để cô dậy.
Mê Truyện Dịch
Lâm Kiều vội vàng phòng vệ sinh, duỗi tay mở vòi nước, hắt mấy nước lạnh mới hoãn .
Ý niệm của Hoắc Ngập biểu hiện càng ngày càng rõ ràng, hiện tại đang đợi cô trưởng thành.
Giống như yêu đương tới một loại trình độ, chỉ còn chờ loại chuyện càng mật hơn.
Cô vẫn luôn chờ, chờ đột nhiên khi nào đó thích một nữ sinh khác, đó chia tay cô.
nghĩ rằng chờ mãi, liền chờ tới lớp 12.
Hoắc Ngập từng đề cập tới hai chữ chia tay, vẫn giống như gần gũi dịu dàng, ngẫu nhiên còn sẽ bậy mà hôn cô.
Lâm Kiều cắn cánh môi , gương một lát, mới xoay ngoài.
Hoắc Ngập đang yên tĩnh ở bên ngoài, vẻ mặt bình tĩnh cầm điện thoại của cô xem.
Tới lớp 12, càng ngày càng thêm trưởng thành, chỉ lẳng lặng ở chỗ cũng rời mắt, giơ tay nhấc chân đều , cũng càng ngày càng trầm , dường như thấu đang nghĩ gì, mang lên mắt kính, là một học sinh lịch sự dịu dàng, căn bản là mới lời bậy bạ như .