Công ty lo lắng cho sự an toàn của cô, sợ xuất hiện fan cuồng đáng sợ, vì vậy lập tức tìm cho cô căn hộ mới.
Nhà mới của cô nằm ở tiểu khu trên vành đai hai.
Căn nhà được thiết kế theo kiểu duplex, trang thiết bị hiện đại, công tác bảo vệ và mức độ an toàn hàng đầu. Tuy không so được với khu căn hộ Kim Thịnh Lan Đình của Cố Húc nhưng lại là một trên trời một dưới đất, khác xa khu cũ cô sống.
Mấy ngày nay, cô chỉ lăn lộn ở nhà.
Cũng may, đồ dùng trong nhà đủ cả, cô đem theo vài ba món đồ của mình đến lắp đặt là xong. Vì vậy, cô chẳng cần ai hỗ trợ đã thu dọn xong hết. Đâu vào đấy rồi, cô lại mua thêm ít vật dụng nhỏ xinh, chút một chút một, một người là hoàn thành.
Dọn dẹp xong xuôi, Nguyễn Tinh Trầm gọi điện cho Tô Mạt.
Vài ngày trước, Tô Mạt biết cô chuyển nhà, có ý định sang giúp, nhưng Nguyễn Tinh Trầm thấy, cuối năm còn bận rộn hơn cả trong năm nên không để cô ấy đến.
Bây giờ, mọi thứ đã đâu vào đấy, có thể mời người sang ngồi rồi.
Hai người các cô cũng đã một thời gian ngắn không gặp nhau.
**
“Căn nhà này của cậu được đấy. Vật dụng và đồ trang trí hoàn toàn mới, an ninh cũng tốt.” Bước vào nhà, Tô Mạt đi một vòng xung quanh quan sát rồi cởi giày nằm lên sofa. Dáng vẻ lười biếng chẳng giống nữ ma đầu mạnh mẽ giới truyền thông chút nào.
Tô Mạt tiện tay nhón một miếng trái cây, vừa ăn vừa hỏi Nguyễn Tinh Trầm: “Trước không nói vấn đề khác, chỉ riêng điểm này thôi cũng có thể thấy công ty cậu khá tốt. Cậu nên sớm đổi mới phải. Khu nhà trước vừa cũ vừa xiên xẹo, bảo vệ có cũng như không.”
Nói đến đây, cô ấy nhíu mày: “May mà lần này cậu chỉ đụng phải vài fan. Xui xẻo gặp phải fan cuồng hay kẻ cuồng theo dõi là cậu toi rồi.”
Còn chuyện đáng lo nào của giới giải trí cô ấy chưa thấy chắc? Ngày trước, có một nữ minh tinh nổi tiếng bị lộ địa chỉ nhà nên ban đêm về nhà đụng phải fan cuồng, bị người đó bổ nhào tới.
Cũng may.
Hiện tại, cô đã đổi chỗ ở, Tô Mạt yên tâm rồi.
Nguyễn Tinh Trầm biết Tô Mạt lo lắng cho sự an toàn của mình, đành ngoan ngoãn nghe đến mức không nói chuyện. Đã thế, cô còn thường xuyên đưa trái cây qua, mỉm cười.
Nhìn dáng vẻ đó của cô, Tô Mạt chẳng biết nói sao cho phải, im lặng ngồi ăn trái cây. Được một lúc, cô ấy nhớ tới chuyện trên wechat hôm nọ, kiềm chế không nổi, hỏi: “Chuyện hôm trước của cậu là sao? Sao cậu lại ngủ ở nhà của Cố ảnh đế?” Lần trước, nghe Tinh Tinh nói xong, cô ấy bị dọa.
Có điều, hôm đó đã khuya nên cô ấy không tiện hỏi nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-75-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Sau, Tinh Tinh bận đóng phim, vội chuyển nhà còn Tô Mạt lại dang dở mấy công việc trên tay nên cứ chần chừ mãi không hỏi. Giờ, hai người có cơ hội ngồi cùng nhau, cô ấy mới nhắc lại chuyện cũ: “Tinh Tinh, không lẽ cậu với Cố ảnh đế…”
Nguyễn Tinh Trầm biết cô ấy lo lắng cái gì nên chẳng giấu diếm, có bao nhiêu nói hết, tổng kết lại: “Tớ với thầy Cố chả có quan hệ gì hết. Lúc đó đêm muộn rồi, anh ấy sợ tớ về một mình không an toàn.”
Cố Húc là người biết lo nghĩ cho sự an toàn của người khác sao?
Tô Mạt biểu lộ nghi ngờ.
Tuy Tô Mạt mới tiếp xúc với giới giải trí một thời gian ngắn nhưng người gặp được không ít. Theo hiểu biết của cô ấy thì Cố Húc chẳng phải loại người tốt lành gì. Chỉ có mỗi Tinh Tinh nghĩ anh ta chỗ nào cũng tốt, không chút phòng bị mà thôi.
Nhưng mà…
Động tác cắn trái cây của Tô Mạt khựng lại. Nếu cô ấy nhớ không nhầm thì từ trước đến nay, Cố Húc chưa bao giờ mang phụ nữ về nhà. Lần này, anh ta để Tinh Tinh ngủ lại, có thật là không có chủ ý khác không?
Lời Tinh Tinh, Tô Mạt tin.
Mê Truyện Dịch
Còn Cố Húc thì sao?
Anh nghĩ gì? Thật sự chỉ coi Tinh Tinh như một hậu bối trong giới giải trí?
Cô ấy cảm thấy không có khả năng.
“Mạt Mạt?”
Nguyễn Tinh Trầm ôm gối ngồi dựa vào ghế sofa, thấy Tô Mạt lặng thinh, nhẹ nhàng hỏi: “Cậu sao thế?”
Tô Mạt quay đầu nhìn Nguyễn Tinh Trầm, nhẹ giọng hỏi: “Tinh Tinh, cậu có nghĩ đến khả năng Cố Húc thích cậu không?”
Nghe vậy, Nguyễn Tinh Trầm lắc đầu không chút do dự, nói với giọng điệu nghiêm túc và biểu cảm quyết đoán: “Không thể nào. Sao anh ấy có thể thích tớ?” Trước không nói đến việc Cố Húc không có ý định tìm bạn đời trong giới giải trí, mà chỉ cần nghĩ đến việc tìm thôi đã không có khả năng người ấy là cô. Giang Thanh mới xứng đôi với anh.
“Anh ấy…”
Tô Mạt định nói thêm. Nhưng, cô ấy đã quen biết Nguyễn Tinh Trầm rất nhiều năm, hiểu rõ tính tình của cô ra sao. Tinh Tinh mặt nào cũng tốt, chỉ có một khuyết điểm là đôi lúc quá tự ti.
Đặc biệt là khi đối diện với Cố Húc.
Biết mình có nói nữa cô cũng không nghe, Tô Mạt đành chuyển đề tài: “Tết năm nay cậu vẫn ở lại thành phố A làm việc à? Hay cậu bớt chút thời gian về nhà ăn tết với tớ đi? Bố mẹ tớ nhớ cậu lắm đấy. Mấy ngày trước họ mới hỏi tớ về cậu xong, còn làm cả chân gà cậu thích.”