“Còn nữa!!!”
“Tinh Tinh của chúng ta rất đẹp rất hoàn mỹ, cô ấy là người tốt nhất trên thế giới này. Cô không biết gì thì đừng có nói. Lần này tôi chỉ nhắc nhở cô trên weibo thôi đấy, còn có lần sau, tôi sẽ áp dụng cách thức khác.”]
Vốn Cố Húc định tắt đi nhưng nhìn tới đây anh lại không biết phải phản ứng thế nào nữa. Tất cả những “cô gái Nhật Tân” bình luận ở đây đều là vì tài khoản nhỏ trên weibo này.
Tuy chỉ có mỗi một bình luận nhưng không có ý nào khác ngoài việc ngăn cản nhóm “cô gái Nhật Tân” tiếp tục mở sân chơi.
Anh ấn thu gọn đoạn weibo đó, mở thêm bình luận.
Phía dưới cũng toàn là các “cô gái Nhật Tân” mắng chửi tài khoản nhỏ.
“Mẹ nó! Rốt cuộc cũng có chị em ra tay với tài khoản nhỏ này. Tức c.h.ế.t mị mà! Người này cực kỳ phiền phức. Từ lúc chúng ta sáng lập cp này ra cho tới nay, ngày nào cô ta cũng nhìn chằm chằm chúng ta, muốn chúng ta giải tán cp. Cô ta bảo chúng ta không cần thích bọn họ, hai người đó không xứng đôi. Người này trốn từ bệnh viện tâm thần ra à?”
Mê Truyện Dịch
“Đúng đúng đúng! Trước đó tôi có cùng mấy người bạn mắng chửi, bị chọc tức tới phì cười luôn. Chúng ta thích ai liên quan cái đếch gì tới cô ta?”
“Nhưng các cô có thấy người này cực kỳ khôi hài không? Không mắng chửi ai, chỉ nói mấy câu đó thôi mà không thấy nhàm chán sao? Mỗi lần nhận được câu trả lời của cô ta, tôi vừa tức vừa buồn cười.”
“Vừa tức vừa buồn cười +1”
“Tuy tôi không phải cô gái Nhật Tân nhưng người này dám nói Tinh Tinh của chúng ta như thế á? Đúng là thím nhịn được chứ chú không nhịn được nữa rồi. Ôi hoang mang, Tinh Tinh xinh đẹp tốt bụng của chúng tôi dễ bắt nạt như thế chắc? Sao người này không nổ tung tại chỗ luôn đi.”
…
Cố Húc lướt xem bình luận. Đây là lần đầu anh được thể nghiệm cảm giác thế nào là vừa tức vừa buồn cười. Chả trách mấy tháng nay, ngày nào anh cũng thấy cô gái nhỏ có quầng thâm ở mắt, hơn nữa còn ngày một nặng hơn. Hóa ra đây là nguyên nhân.
Anh gõ nhẹ ngón tay lên màn hình.
Bé con muốn cắt đứt quan hệ với anh sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-48-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Được lắm! Rất tốt!
“Bộ phim của đạo diễn Hạ, em chỉ cần quay thêm khoảng một tháng nữa là xong rồi nhỉ.” Tiếng Maggie truyền tới từ đầu kia điện thoại: “Gần đây trong tay chị nắm được không ít kịch bản. Mấy bộ phim chất lượng tốt toàn là vai nữ hai nữ ba, vị trí nữ chính thì không ổn. Không kinh phí chế tác thấp thì cũng không nổi được.”
“Bây giờ sự nghiệp của em đang trên đà đi lên, công ty dự định cho em đi theo con đường phái thực lực. Vậy nên mấy kịch bản như thế chị không nhận cho em.”
Nguyễn Tinh Trầm đứng trên hành lang, nhìn bên ngoài vẫn không ngừng mưa, nhẹ giọng đáp: “Chị Chu, những chuyện này chị cứ sắp xếp giúp em đi.”
Trước không nói tới việc Maggie là người đại diện vàng của công ty, chỉ nói tới phần sắp xếp công việc cho cô đã hết sức chuyên nghiệp. Hợp tác với Maggie ba năm, tuy trước đây cô ấy không để tâm tới cô nhưng chưa bao giờ để cô chịu khổ, thậm chí có những lần cô ấy còn ra mặt bảo vệ cô.
Về điểm này, Nguyễn Tinh Trầm rất cảm kích cô ấy.
Thấy cô trả lời vậy, tâm trạng Maggie tốt hơn nhiều, ngay cả giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng: “Được, vậy em không cần lo lắng cho công tác tiếp theo nữa. Đường đi của phim truyền hình và điện ảnh là con đường rất dài, chúng ta không thể cứ đi dựa vào con đường đó. Hiện nay có không ít các nghệ sĩ dựa vào việc tham gia chương trình thực tế để hút người hâm mộ. Gần đây chị cũng đang tìm cho em một chương trình tốt, nếu thấy hợp chị sẽ nói cho em biết.”
“Vâng.” Nguyễn Tinh Trầm vươn tay ra. Mưa bên ngoài đã nhỏ hơn, từng hạt mưa rơi xuống tay cô tạo cảm giác hơi ngứa, lành lạnh.
Có lẽ do đang quay phim nên xung quanh đây không có ai cả. Sự yên tĩnh hiếm có này làm cho cô thư thái hơn, giọng điệu nhẹ bâng: “Còn chuyện gì nữa không ạ?”
“Còn có…”
Maggie do dự một lát mới nói: “Sắp tới tết rồi, em có dự định gì không? Vẫn tiếp tục sắp xếp công việc cho em hay là để em nghỉ ngơi một thời gian ngắn đây?” Cô ấy cũng biết hoàn cảnh gia đình Nguyễn Tinh Trầm. Năm cô 16 tuổi, cả bố lẫn mẹ đều qua đời, được đưa vào ở trong viện phúc lợi, không có người thân.
Ba năm trước, mỗi lần tết đến cô gái nhỏ này lại bảo Maggie tiếp tục sắp xếp công việc cho mình. Cô ấy cũng tuỳ tiện tìm cho cô mấy cái quảng cáo hoặc là thông cáo gì đó.
Nhưng địa vị bây giờ của Nguyễn Tinh Trầm không giống trước.
Cô ấy không phải là người thấy nghệ sĩ trong tay mình nổi là hận không thể biến họ thành con quay để hút máu. Muốn kiếm tiền nhưng không thể không nghỉ ngơi. Ý của cô ấy có thể ngầm hiểu là tính cho cô nghỉ ngơi một thời gian ngắn… đón tết vui vẻ. Có điều, cô ấy không biết suy nghĩ của cô gái nhỏ này là như thế nào.