Ban đầu, họ tập trung tung hô giá trị nhan sắc. Chỉ vào ngắm trai xinh gái đẹp thôi cũng đủ xem hết một tập.
Nói dài nói dai thế nào lại rẽ sang bàn tán về Nguyễn Tinh Trầm và Chu Thiên.
[Mẹ ơi, cứu con với! Sao hôm nay Chu kiệm lời nói nhiều thế? Còn ga lăng xách vali hành lý cho phái nữ? Tôi nhớ trước đó có một lần, bạn nữ ở team đối thủ nhờ cậu ta vặn hộ nắp chai nước, cậu ta ngó lơ đi thẳng luôn.]
[Má nó chứ! Thân là người theo Lê Tinh cp, vậy mà tôi lại dám “ăn đường” do người đàn ông khác phát? Hu hu hu, có khi nào trong lúc nấu ăn, hai vị đầu bếp nảy sinh tình cảm không?]
[Chu Tinh cp, em đu! Hỡi các chị em, ý mọi người sao?]
[Đu luôn!]
[Xin hỏi, mấy người để Tiểu Lê của chúng ta ở đâu đấy? Tinh Tinh là của Tiểu Lê nhé!]
…
Do độ hot của live stream tăng mạnh, cho nên hot search trên weibo nhảy lên mấy từ khóa.
[Nguyễn Tinh Trầm Lê Tiếu]
[Nguyễn Tinh Trầm Chu Thiên]
[Hoan nghênh bạn tới nhà tôi làm khách]
…
Ngay lúc này, tại Pháp.
Cố Húc sắp phải tham gia lễ trao giải. Rảnh rỗi chán muốn chết, anh ngồi lướt weibo. Nhìn hot search, phản ứng đầu tiên của anh là cau mày, ấn vào xem rồi, thấy bên dưới có gif do fan cắt ra cộng thêm mấy bình luận, anh tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Anh biết ngay mà!
Mê Truyện Dịch
Anh không ở đó, chắc chắn sẽ có một đám người nhảy bổ vào cô gái nhỏ của anh.
Bên cạnh có kha khá người của giới truyền thông. Anh mím môi, thoát khỏi weibo, vào we chat liên hệ với Trang Kỳ: “Giúp tôi liên hệ với chương trình kia, sắp xếp làm khách mời ba ngày.”
Tác giả có lời muốn nói: Cún Cố ra nước ngoài, thấy hot search thì có tâm trạng thế nào…
Tức giận!
Muốn đánh người!
Lập tức giành một slot làm khách mời!
Nhất định phải khí thế bức người dồn ép những người đàn ông khác!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-162-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Homestay có tổng cộng bảy phòng.
Các phòng ở đây tương đương nhau về mặt thiết kế, nhưng cách bày trí lại không giống nhau lắm.
Nguyễn Tinh Trầm chọn căn phòng có cửa sổ sát đất, hướng ra biển, chỉ cần kéo rèm ra là có thể ngắm nhìn biển rộng mênh mông. Phía xa xa, màu xanh của trời như nối liền với sự xanh thẳm của đại dương, đẹp đến nao lòng, dễ dàng làm dịu đi cái nóng nảy trong người.
Giờ bên ngoài, chỉ còn lại vài tia nắng.
Cô mở cửa sổ ra, nghe tiếng sóng biển rì rào.
Cô hít một hơi thật sâu, cảm giác những cặn khí còn sót lại trong lồng n.g.ự.c bay biến đi hết, mở di động chụp một tấm ảnh bờ biển mênh mông, gửi thẳng sang cho Cố Húc, chẳng chút do dự.
Bây giờ, chỉ cần được ngắm cảnh đẹp, ăn ngon là cô đều không tự chủ được muốn chia sẻ nó với Cố Húc.
Cơ mà lần này, người luôn trả lời tin nhắn ngay tức khắc như Cố Húc lại mãi không thấy đâu.
Nguyễn Tinh Trầm nhẩm tính thời gian, ước chừng bên Pháp đang mười giờ sáng, Cố Húc đang có mặt ở liên hoan phim nên không đợi anh hồi âm nữa, chỉ dặn dò người chú ý nghỉ ngơi đầy đủ rồi bắt đầu sắp xếp đồ trong vali hành lý. Bình An đã tràn trề sức sống sau một hồi tạm nghỉ ngơi, bắt đầu đi vòng quanh phòng, nhìn đông ngó tây.
Cứ như chú lính trinh sát vậy.
Nguyễn Tinh Trầm mỉm cười nhìn nó, không quản thêm.
Trong vali hành lý của cô, ngoại trừ quần áo mặc hàng ngày và ít mỹ phẩm dưỡng da thì có kha khá đồ hộp và đồ ăn sáng đóng gói. Chẳng những vậy, cô còn mang theo cả túi nước lẩu và mỳ ăn liền. Đây là thói quen chuẩn bị đồ trước khi đi ra ngoài của cô. Đôi khi phải chạy qua chạy lại với đoàn làm phim nên chuẩn bị sẵn. Thêm nữa, cô không thể ăn cay, đành chuẩn bị cho mình ít đồ.
Lần này tới đây, nghĩ đến năm vị khách mời khác, cô lấy nhiều đồ hơn một chút.
Xem đồng hồ, thấy đã hơn bốn rưỡi chiều, nên chuẩn bị bữa tối rồi.
Nguyễn Tinh Trầm thay một bộ đồ thoải mái hơn rồi cầm theo túi đồ xuống tầng. Bình An thấy cô đi ra ngoài, lập tức chạy theo, chẳng cần ôm, cứ lẽo đẽo theo sau bước chân người.
…
Lúc này, ở khu bình luận.
[Tổ chương trình này thần kinh có vấn đề rồi. Nếu là chương trình khác, họ sẽ quay một lượt phòng, xem thử khách mời làm gì. Họ thì hay rồi, tua một lượt cách bày trí phòng rồi đi xuống, cảnh cứ đứng im. Nếu không phải ở đây có idol của tao, tao đã đi rồi.]
[Tôi muốn để lại lời nhắn cho tổ chương trình trên weibo, bọn họ mà làm vậy thì sớm muộn gì chương trình cũng tàn.]
[Nếu dàn khách mời không có visual đỉnh cao, ai muốn ngồi đây xem ảnh tĩnh?]
[Ai đó? Hình như tôi nghe thấy tiếng bước chân, chúng ta cùng xem xem ai là người đầu tiên xuống tầng nào!]
[Á á á! Quả nhiên là nữ thần! Nữ thần nhà tui chăm chỉ ghê! Ớ? Trên tay nữ thần cầm gì thế? Má ơi, sao ra ngoài một chuyến thôi mà nữ thần cầm theo nhiều đồ thế nhỉ? Đột nhiên cảm thấy nữ thần cũng không cao ngạo, lạnh lùng lắm, ha ha ha.]