Không có vẻ tùy hứng làm bậy như ngày trước càng làm người ta khó quên.
Nguyễn Tinh Trầm ngơ ngác nhìn anh. Cố Húc có một đôi mắt phượng rất đẹp, đuôi mắt hơi hếch, khi không cười đem lại cho người khác cảm giác ‘người này khí chất mạnh mẽ, không dễ chọc’, mũi rất thẳng, bờ môi mỏng.
Nhìn bờ môi ấy, cô không tự chủ được nhớ tới một đề tài được thảo luận trên mạng vài năm trước: “Trong giới giải trí, người bạn muốn hôn nhất là ai?”
Mấy năm trước, Cố Húc xếp ở vị trí đầu.
Bây giờ vẫn thế.
Lúc này, người mà mọi người muốn hôn nhất đang đứng trước mặt cô. Không cần tốn quá nhiều sức, chỉ cần cô tiến sát lại một chút là hôn được.
Nhưng suy nghĩ này vừa lướt qua trong đầu cô đã bị cô đè xuống.
Cô đang nghĩ cái gì thế? Cô vậy mà muốn hôn Cố Húc? Nếu để Cố Húc biết được suy nghĩ này của cô thì về sau có khi anh không thèm để ý tới cô nữa chứ đừng nói trưng ra vẻ mặt ôn hòa. Trái tim đang đập rộn ràng bỗng dưng bình tĩnh lại, nhiệt độ trên mặt cũng tản đi bớt, cô hít sâu một hơi, khó khăn thu hồi tầm mắt, làm như không có chuyện gì xảy ra cả.
“Tôi, tôi đi trước.”
Cố Húc không biết cô đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy bộ dáng cô mở to đôi mắt nhìn mình cực kỳ đáng yêu. Vốn dĩ anh muốn tiếp tục trêu cô nhưng hoàn cảnh ở đây không cho phép.
Anh không cản cô, chỉ ‘ừ’ nhẹ một tiếng, sau đó hơi nhấc chân tránh sang một bên để cho cô rời đi.
Ngô Nguyệt đi về đúng lúc đi lướt qua Nguyễn Tinh Trầm.
Mê Truyện Dịch
“Nguyễn…”
Lời còn chưa ra khỏi miệng đã thấy Nguyễn Tinh Trầm vội vàng bước đi. Cô nàng kinh ngạc nhìn theo bóng lưng Nguyễn Tinh Trầm rời đi, sau đó lại quay sang nhìn về phía Cố Húc, thấy anh trưng vẻ mặt cực kỳ sung sướng đứng dựa vào vách tường. Cô nàng không nhịn được đè thấp giọng hỏi: “Anh Cố, anh bắt nạt con gái nhà người ta rồi à?”
“Sao tôi có thể bắt nạt cô ấy?” Cố Húc nhướn mày, trả lời một cách tùy hứng.
Có điều, tay anh đang đặt ở phía sau không nhịn được xoa xoa vào nhau. Tóc của cô gái nhỏ đó rất mềm, so với lông chú mèo nhỏ anh nuôi còn mềm hơn. Nếu không phải sợ cô gái nhỏ xấu hổ thì anh còn định xoa thêm vài cái nữa.
Tiếc quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-13-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Tiếng thở dài gần như không thể phát hiện ra.
Anh không nói gì dù thấy Ngô Nguyệt dùng vẻ mặt nghi ngờ nhìn mình. Anh nhìn theo hướng Nguyễn Tinh Trầm rời đi, chờ cho tới khi không thấy bóng dáng cô gái nhỏ đâu nữa anh mới thu hồi tầm mắt, sau đó mở điện thoại ra. Lâu lắm rồi không vào weibo, giờ vào tag @Nguyễn Tinh Trầm một cái…
“Cô gái nhỏ rất tốt, cố lên nhé!”
**
Lâm Hạ thấy Nguyễn Tinh Trầm trở về nên chạy ra. Cô nàng cực kỳ sốt ruột vì vừa rồi mình không qua bên đó cùng, thấy cô đã vội hỏi: “Chị Tinh, sao rồi ạ? Phải cô ta làm không?”
Đi cả đoạn đường đã giúp tâm trạng Nguyễn Tinh Trầm bình tĩnh hơn. Thấy Lâm Hạ sốt ruột, lo lắng, cô cười một cái xem như an ủi cô nàng rồi nói với cô nàng chuyện vừa xảy ra.
Bên Cố Húc sẽ xử lý Lý Thiên Trân. Cô chỉ nói câu này, không nhiều lời.
“Không ngờ chị ta lại là loại người này, bình thường trông chị ta rất dịu dàng mà.” Lâm Hạ tức giận khi biết Lý Thiên Trân là người làm chuyện này, còn có cả Lâm Đạt – “người mà cô nàng xem như bạn tốt” cũng nhúng tay vào. Cô nàng tức giận tới đỏ cả mặt. Nếu không phải chị Tinh thông minh thì hôm nay bọn họ đã bị hai người kia gài bẫy rồi.
Càng nghĩ càng tức giận. Lâm Hạ quay về Nguyễn Tinh Trầm, nói với giọng bất bình: “Chị Tinh, chị không thể buông tha cho hai người đó dễ dàng như vậy được.” Cần phải xử lý hai người kia, nếu không họ lại tưởng chị Tinh là người dễ bắt nạt.
Nguyễn Tinh Trầm nghe vậy chỉ nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
Ban đầu cô chỉ muốn Lý Thiên Trân xin lỗi thôi nhưng Lý Thiên Trân không chịu, Cố Húc còn lên tiếng… Vậy chuyện này không giải quyết đơn giản được nữa, cô gửi đoạn ghi âm này cho Maggie, nói qua loa chuyện này.
Maggie trả lời lại rất nhanh: “Biết rồi, bên chị sẽ xử lý.”
Lâm Hạ rót cốc nước: “Lý Thiên Trân vốn chẳng còn bao nhiêu nhân khí, dám nháo ra chuyện lớn như này, chắc chắn bên công ty sẽ không để yên cho chị ta. Hơn nữa lần này chị ta còn chọc vào Cố ảnh đế, toi đời rồi.” Sức chiến đấu của fan Cố Húc rất cao, phòng làm việc của anh cũng thế.
Mấy năm nay anh tránh đi, phòng làm việc được nghỉ ngơi theo, vì vậy không có tin tức gì nữa.
Có điều mấy năm trước không yên ả như này.
Lúc ấy có rất nhiều người muốn ôm đùi Cố ảnh đế, muốn mượn tai tiếng để “cọ nhiệt”, nhưng chỉ cần bài viết được đăng lên, phòng làm việc của Cố ảnh đế lập tức xuất trận. Họ không nói lời vô nghĩa, trực tiếp mang chuyện này sang bên luật sư.
Là nghiêm túc làm việc với bên luật sư, hoàn toàn không có ý định đùa giỡn. Người muốn tạo tai tiếng với Cố ảnh đế còn không dám có hành động tiếp theo chứ đừng nói tới bên truyền thông đưa tin đang run bần bật, bọn họ sợ mình phải nhận văn bản của luật sư thật.