Bông hoa mạn đà la này nhất định không phải là vật tầm thường, nếu không không thể nào có yêu lực mạnh mẽ như vậy. Sở Mặc Vũ trong lòng thầm nghĩ.
Mạn Đà La Vương vừa mới bắt đầu vô cùng hưng phấn, chuẩn bị tự bạo yêu đan.
Nhưng khi Triệu Tiểu Bắc nắm lấy hắn, Mạn Đà La Vương trong nháy mắt cảm nhận được yêu lực của mình lại một lần nữa biến mất không thấy.
"Không, không!"
Mạn Đà La Vương nhìn người nhân loại bình thường đến không thể bình thường hơn trước mặt.
Người này rốt cuộc là ai, sao lại khủng bố như vậy.
Sở Mặc Vũ nhìn bông hoa mạn đà la trong tay sư tôn mình đã khôi phục bình tĩnh, trong lòng thầm nói, sư tôn chính là sư tôn!
" Mặc Vũ, con đi lấy cái chậu ở góc tường lại đây, bông hoa này trông có vẻ héo rồi, chúng ta cần phải chăm sóc riêng."
"Vâng, sư tôn!"
Sở Mặc Vũ lập tức chạy đến góc sân, thấy một cái chậu hoa giản dị tự nhiên, lặng lẽ đứng sừng sững ở đó.
"Chậu hoa này là Tiên Khí."
Sở Mặc Vũ nâng niu chậu hoa, nội tâm vô cùng kích động, nàng lại được nhìn thấy Tiên Khí!
Ở Tứ Tuyệt Tông của họ cũng không có Tiên Khí, chỉ có trong truyền thuyết, binh khí mà tổ sư Tứ Tuyệt Tông sử dụng, Tứ Tuyệt Cầm, là Tiên Khí.
Nhưng Tứ Tuyệt Cầm đã sớm biến mất, cho nên Tứ Tuyệt Tông đến bây giờ chỉ có phỏng Tiên Khí, mà không có Tiên Khí thực sự.
Và bây giờ, nàng trong tay đang cầm một món Tiên Khí, và Tiên Khí này chỉ dùng để đựng đất.
Nhìn đất trong chậu hoa, Sở Mặc Vũ có một sự thôi thúc muốn lao vào.
Nếu để người bên ngoài biết, sư tôn của mình lại dùng Tiên Khí để đựng đất, không biết sẽ có cảm giác gì.
"Sư tôn, chậu hoa đến rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-ta-la-dai-lao-tu-tien/chuong-103-thu-han-cua-tieu-ho-ly.html.]
Sở Mặc Vũ đưa chậu hoa trong tay cho Triệu Tiểu Bắc.
Triệu Tiểu Bắc đem Mạn Đà La Vương trong tay trực tiếp bỏ vào.
"Thật đúng là vừa vặn!" Triệu Tiểu Bắc cười hì hì nói.
Chậu hoa này cũng là do Triệu Tiểu Bắc lúc trước nhàm chán tự nung mà thành.
Mấy năm nay vẫn luôn không có tác dụng gì, cứ đặt ở góc tường không ai ngó ngàng, không ngờ hôm nay lại tìm được công dụng cho nó.
Mạn Đà La Vương nhìn chậu hoa, hắn khóc không ra nước mắt!
Hắn đường đường Mạn Đà La Vương, một trong chín đại Yêu Vương, đã từng uy phong lẫm liệt, ai thấy hắn cũng không khỏi gật đầu, cung kính gọi một tiếng Yêu Vương!
Bây giờ hắn lại bị người ta trồng vào chậu hoa, đây là sỉ nhục, sỉ nhục vô cùng lớn!
Mặc dù Mạn Đà La Vương trong lòng cảm thấy sỉ nhục lớn lao, nhưng hắn lại không có cách nào.
Hắn bây giờ yêu lực đã bị phong ấn, đến lời cũng không nói ra được, huống chi là phản kháng, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị trồng vào trong chậu hoa.
"Ta đường đường Mạn Đà La, lại có một ngày trở thành một đóa hoa để ngắm!" Mạn Đà La Vương ngửa mặt lên trời thét dài.
Giờ phút này, hắn phát hiện cơ thể mình ngay khi vào chậu hoa, cơ thể mình đã hoàn toàn bị chậu hoa này khóa lại.
Căn bản không thể động đậy, mình giờ khắc này phảng phất như đã thật sự biến thành một cây thực vật bình thường.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Điều khác biệt duy nhất là cây thực vật này của mình có tư tưởng giống như con người.
"Chậu hoa này rốt cuộc là cái gì?"
Mạn Đà La Vương vốn định sau khi rời khỏi tay của nhân loại khủng bố trước mặt, mình sẽ có thể được giải thoát.
Sau đó sẽ ngoan ngoãn ở trong chậu hoa này, rồi thừa lúc không ai chuẩn bị liền trực tiếp bỏ trốn.
Nhưng bây giờ hắn phát hiện ý tưởng của mình thật nực cười, cái chậu hoa này không kém gì bàn tay của nhân loại đáng sợ kia.
Tiểu hồ ly đôi mắt chớp chớp nhìn đóa hoa mạn đà la trước mặt.