Mạn Đà La Vương ở góc tường nghe Triệu Tiểu Bắc nói, suýt nữa ngất đi.
Dây leo của mình không thể thiếu thêm nữa, nếu thiếu nữa, tu vi của mình sẽ giảm xuống.
Mạn Đà La Vương liều mạng muốn thu lại dây leo của mình, nhưng Triệu Tiểu Bắc nắm chặt, mặc cho Mạn Đà La Vương dùng sức thế nào, hắn cũng không kéo lại được.
“Dây leo này thật khó kéo, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, các ngươi còn đứng đó xem gì nữa, lại đây giúp một tay.”
Triệu Tiểu Bắc trực tiếp gọi hai con sủng vật đến giúp.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nghe thấy tiếng gọi của Triệu Tiểu Bắc, lập tức hưng phấn chạy tới.
“Hai đứa mau nắm lấy nó.”
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch rất ra dáng người mà đặt móng vuốt lên dây leo của Mạn Đà La Vương.
Mạn Đà La Vương trong nháy mắt cảm nhận được một luồng áp lực cực lớn từ trong dây leo của hắn truyền đến.
Dây leo vốn sắp thu lại, bắt đầu từ trên người hắn không tự chủ được mà hướng ra ngoài.
“Này này này!”
Mạn Đà La Vương càng thêm sợ hãi, rốt cuộc là chuyện gì thế này.
Có sự giúp đỡ của Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, dây leo cũng từ từ bị kéo ra.
Triệu Tiểu Bắc hưng phấn vô cùng nói: “Làm tốt lắm, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch!”
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nghe được lời cổ vũ của chủ nhân nhà mình, càng dùng sức hơn.
“Không được, không thể cứ như vậy nữa.”
Nếu cứ bị kéo dây leo như vậy, tu vi mấy ngàn năm của hắn sẽ hoàn toàn mất hết.
Mạn Đà La Vương quyết tâm, trực tiếp tự mình động thủ chặt đứt dây leo trên người mình.
Sau đó cất bước định chạy!
“Gâu gâu gâu!”
“Ngao ngao ngao!”
Tiểu Bạch và Tiểu Hắc hai đứa nhanh chóng chạy như bay ra ngoài.
“Ủa, dây leo này đến cùng rồi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-ta-la-dai-lao-tu-tien/chuong-100.html.]
Triệu Tiểu Bắc nhìn dây leo trong tay.
Còn về việc Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cho thuê, hắn cũng không coi là chuyện gì, dù sao hai đứa này cũng thường xuyên ra ngoài chơi.
“ Mặc Vũ, chúng ta bây giờ bắt đầu làm xích đu.”
Triệu Tiểu Bắc mang theo Sở Mặc Vũ bắt đầu làm xích đu.
Mà bên kia, Mạn Đà La Vương đang chuẩn bị chạy, đột nhiên phát hiện một con ch.ó và một con heo xuất hiện trước mặt hắn, chặn đường đi của hắn.
Giờ phút này Mạn Đà La Vương sợ hãi vô cùng, nhìn thấy Tiểu Bạch và Tiểu Hắc không có chút tu vi nào.
“Lăn, đừng cản đường bản tọa!”
Tiểu Bạch và Tiểu Hắc liếc nhau.
“Tiểu Bạch, vừa rồi là bông hoa này đang nói chuyện phải không!” Tiểu Hắc nói.
“Đúng vậy, không ngờ bây giờ hoa cũng có thể nói chuyện.” Tiểu Bạch cũng kinh ngạc cảm thán.
“Bông hoa này mọc rất đẹp, chủ nhân đang trồng hoa, hay là chúng ta bắt nó về tặng cho chủ nhân, như vậy chủ nhân nhất định sẽ rất vui.”
“Tiểu Hắc, đây thật sự là một ý kiến hay!” Tiểu Bạch hưng phấn nói.
Mạn Đà La Vương tức giận đến run rẩy, hắn đường đường là Mạn Đà La Vương lại bị hai con súc sinh trêu chọc.
“Hai con súc sinh các ngươi tìm chết!”
Mạn Đà La Vương nén giận ra tay, vô tận yêu lực từ trong nhụy hoa của hắn phóng ra. Những yêu lực này phảng phất như muốn bao phủ lấy Tiểu Hắc và Tiểu Bạch trước mặt.
“Ủa, thế mà cũng có chút thực lực!” Tiểu Bạch kinh ngạc nói.
“Nhưng thực lực này vẫn còn yếu!” Tiểu Hắc khinh thường nói.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Sau đó, móng vuốt của nó hướng về phía Mạn Đà La Vương mà chộp tới.
Móng vuốt của Tiểu Hắc hoàn toàn làm lơ Mạn Đà La Vương đang phóng thích vô tận yêu lực.
Những yêu lực vô tận đó khi chạm vào móng vuốt của Tiểu Hắc, trong nháy mắt những yêu lực cường đại đó trực tiếp tan rã, biến mất không còn tăm hơi.
Giờ phút này, Mạn Đà La Vương cảm giác móng vuốt sắp đến trước mặt mình chứa đựng uy áp vô tận, làm hắn cảm thấy vô cùng khủng bố, hắn đến cả tâm chống cự cũng không có.
“Bốp!”
Móng vuốt của Tiểu Hắc trực tiếp nhổ Mạn Đà La Vương từ dưới đất lên.