HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-09-11 08:15:21
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực Sở thị tin Minh Hoàn trở về. Bà cũng ngày hôm Minh Hoàn tới Tiết gia ở Yên Châu thăm ngoại tổ mẫu.

Chỉ nghĩ thôi thấy tức. Cháu ngoại bà đánh cho thương tích đầy , đưa , con gái của Tiết thị thì chẳng những hề gì, còn thăm hỏi mẫu của Tiết thị nữa!

Sở thị ghét vợ cả Minh Trường Phong là Tiết thị, chán ghét mười mấy năm . Cho dù Tiết thị khuất, trong lòng bà vẫn căm hận như xưa.

Minh Hoàn . Thực tới mười ngày gặp mặt, nàng cũng chẳng đổi gì nhiều, vẫn yêu kiều động lòng như lúc rời , dáng nhỏ nhắn quyến rũ, khuôn mặt mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành.

Trong mắt Sở thị lóe lên một tia lạnh lẽo:

“Mấy ngày nay, cháu sống ở Vương phủ vẫn chứ? Thường ngày chướng mắt khác như , đừng để Thái phi với Mục Vương điện hạ chán ghét, gây họa lớn cho cả nhà.”

“Phiền lão phu nhân lo lắng ạ. Tự nhiên là cháu sống .” Minh Hoàn mỉm . Nàng ác ý Sở thị dành cho , “Thái phi đôn hậu thiện lương, tấm lòng rộng rãi, giống mấy nữ nhân gian xảo cay nghiệt, vô duyên vô cớ. Sao thể ghét cháu ạ?”

Sở thị nàng châm chọc, trong lòng vô cùng khó chịu.

lạnh mặt :

“Ngồi xuống . Ngày mai tới Tiết gia, chuyện đều chú ý, đừng hấp tấp mà đánh mất thể diện của Minh gia.”

Kỳ thực, Sở thị Minh Hoàn việc thỏa, cử chỉ nho nhã, ăn khéo léo, dù đối diện với ai cũng biểu hiện . Những thứ đều giống với mẫu ruột của nàng. Sở thị nghĩ tới Tiết thị thì trong lòng chẳng thoải mái.

Thị nữ bưng lên một chén , đặt xuống mặt Minh Hoàn:

“Tiểu thư, mời dùng ạ.”

Sở thị thích Minh Hoàn nên hiển nhiên thể bảo dùng ngon để đãi nàng. Trong thời gian ở phủ Mục Vương, ăn – uống – mặc, Lưu Đàn đều sai đưa cho nàng thứ nhất. Lá nàng uống, hàng năm trong cung cũng chỉ hơn mười cân, ngay cả quý nhân từ tứ phi trở lên còn đủ. Cho nên, chỉ nếm thử một ngụm, Minh Hoàn đặt chén xuống.

Từ chỗ Sở thị , Minh Hoàn lập tức tới chỗ phụ .

Trên đường , Sào Ngọc lải nhải bên tai Minh Hoàn rằng hầu bên chỗ Sở thị coi thường khác, dám dùng bã vụn pha cho nàng. Cho dù là hạ nhân, cũng sẽ dùng lá vụn để pha.

Minh Hoàn , thực một a nhỏ nhoi dám như thế, lưng ai sai khiến, cần cũng rõ.

Nàng vốn tính là cưng chiều bao nhiêu, chuyện gì cũng đều chịu đựng . Dù phủ Vương gia thế nào nữa, nơi cuối cùng vẫn là nhà của nàng. Nghĩ tới chén uống hết lúc nãy, chẳng hiểu , nàng chợt nhớ tới Lưu Đàn, cũng bệnh tình của khá hơn

Lưu Đàn tỉnh dậy, chờ để ăn đồ ăn Minh Hoàn tự tay .

Chiếc giường đang ngủ là giường mà Minh Hoàn bao nhiêu ngày. Trên chăn gối đều mang theo hương thơm riêng biệt của nàng. Hắn trở , đột nhiên thấy gối lộ một góc gì đó màu hồng nhạt, Lưu Đàn tò mò rút .

Là một chiếc khăn tay của Minh Hoàn. Thêu hoa lá sen, tươi mới tao nhã, mỗi đường kim mũi chỉ đều cực kỳ tinh tế.

Hắn nhét khăn trong ngực.

Sao Minh Hoàn còn tới? Lẽ nào nàng quên vẫn còn ở đây ư?

Lúc , cánh cửa đẩy , tiếng bước chân truyền đến. Trong lòng Lưu Đàn xao động, nhắm hai mắt .

Lục Trúc bưng một bát thuốc :

“Bẩm điện hạ, thuốc cho ngài sắc xong ạ.”

Lưu Đàn: “???”

Hắn xốc chăn dậy, sắc mặt tức khắc lạnh :

“Sao là ngươi? Minh tiểu thư ?”

Lục Trúc sắc mặt dọa suýt ngã, ấp úng :

“Bẩm… Bẩm điện hạ, Minh tiểu thư rời ạ. Đã trở về Minh phủ ạ.”

Trong nháy mắt, sắc mặt Lưu Đàn xanh mét.

Còn kịp bón thuốc cho , Minh Hoàn thể về nhà?

Lục Trúc :

“Là Thái phi gọi Minh tiểu thư tới. Sau đó, nàng về thu dọn đồ đạc rời . Có lẽ trong nhà xảy chuyện gì đó ạ.”

Lưu Đàn tới chỗ Thái phi.

Lục Trúc theo bóng lưng . Nhớ tới khí thế khi bằng ánh mắt lạnh lẽo, nàng cúi đầu bát thuốc trong tay.

Dáng vẻ bất cứ lúc nào cũng thể đông c.h.ế.t đó của điện hạ, thực sự chẳng giống như đang bệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-28.html.]

Lưu Đàn bước cửa mở miệng:

“Mẫu phi! Sao để Hoàn Hoàn chứ?”

Thái phi đang chậm rãi thưởng thức mẫu đơn, , ngón tay đeo móng giả bảo thạch nhấc lên, bà như như , đáp:

“Lưu Đàn, vết sẹo cánh tay con là đánh hả?”

Lưu Đàn: “…”

Hắn :

“Sao thể lén chứ? Nhỡ con với Hoàn Hoàn chút chuyện gì đó, ở bên cạnh , Hoàn Hoàn thì hổ nhường nào.”

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

Thái phi gõ mạnh một cái lên tay :

“Thằng nhóc thối tha , còn gả tới, con còn gì nữa hả?”

Cái gì Lưu Đàn cũng .

Thái phi :

“Bà ngoại Hoàn Hoàn bệnh, gặp nàng.”

Lưu Đàn :

“Con cũng bệnh. Bệnh tương tư.”

Lông mày Thái phi giật giật. Bà mắng, nhưng vẫn nhịn:

“Chưa tới hai tháng nữa sẽ . Yên tâm , nửa đường sẽ phái gọi nàng. Trong thời gian , chúng vẫn nên chuẩn chuyện hôn sự. Chờ Hoàn Hoàn , hai đứa lập tức thành , còn bế cháu nội nữa.”

Trong mắt Lưu Đàn lóe lên tia vui mừng.

Thừa dịp Minh Hoàn rời , tới Minh phủ cầu hôn, đây cũng là việc . Trong tay ngọc bội của nàng, thêm thời gian ở Vương phủ, cũng chẳng khó khiến Minh Trường Phong tin rằng với Minh Hoàn là lâu ngày sinh tình.

Đợi tới khi Minh Hoàn trở về, bỗng phát hiện biến thành phu quân tương lai, liệu nàng sẽ kinh ngạc thẹn thùng, tin, nện n.g.ự.c mắng là gã bịp bợm đây?

Lưu Đàn gõ nhẹ ngón tay xuống mặt bàn:

“Được.”

Nụ môi Thái phi dần phai nhạt. Bà , đôi mắt trở nên nghiêm túc:

“Lưu Đàn, con thành . Có thê tử , việc nhất định thận trọng, thể kiêu ngạo, xúc động. Sau khi lập gia đình, con sẽ là trụ cột. Tình thế bây giờ giống ngày xưa, mẫu phi cũng già, nếu con ngã xuống, thật ai thể chống đỡ nổi.

Người con cưới chính là một mỹ nhân. Trên đời , thứ nhất thường kẻ mạnh chiếm lấy. Chỉ cần con sai một bước mà thất thế, mẫu phi cũng sẽ g.i.ế.c chết, thê tử cũng sẽ cướp .”

Lưu Đàn nhớ tới chuyện kiếp , những lời tương tự Thái phi mấy , chỉ là quá mức tự phụ, tự cho siêu phàm, bao giờ để trong lòng.

Hắn nắm lấy tay Thái phi:

“Mẫu phi yên tâm. Lời , con sẽ ghi nhớ, cả đời con sẽ bảo hộ bình an.”

Thái phi gật đầu:

“Nhớ kỹ là , lui xuống .”

Lưu Đàn rời khỏi Thiên Hương Viện, về chỗ ở.

Mãnh hổ đang sấp trong sảnh. Nghe thấy chủ nhân về, nó vẫy tai, dậy, rống một tiếng.

Lưu Đàn xoa đầu bạch hổ.

Đã c.h.ế.t một , thực cũng cần lo chuyện giang sơn, chỉ cần diệt trừ một vài , theo quỹ đạo kiếp , giang sơn sẽ dễ như trở bàn tay.

Đêm dần khuya, Lưu Đàn xử lý xong chuyện, tắm gội y phục lên giường.

Lúc , hẳn là Minh Hoàn ngủ say.

Ở Vương phủ, Lưu Đàn phân phó kẻ dùng những thứ nhất để hầu hạ Minh Hoàn. Hắn dưỡng nàng thành yếu ớt, nuôi như chim hoàng yến trong lồng, thể bay , chỉ thể dựa mà sống.

Cũng , về nhà , khi nào Minh Hoàn quen. Không nàng nhớ tới .

Lưu Đàn thầm nghĩ, một ngày nào đó, nàng sẽ hiểu, chỉ ở bên mới là thoải mái nhất.

Loading...