Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 354: Đầu Trạng Cốt

Cập nhật lúc: 2025-11-17 04:56:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xương thuyền của ?

 

Nói cách khác, vật thể nhỏ màu xám trắng trong rượu , là xương !

 

Sắc mặt Triệu Hoài tái mét.

 

Cảm thấy dày cuộn lên một trận.

 

Xung quanh càng là một mảnh tĩnh lặng, tất cả đều chìm trong kinh ngạc ngẩn ngơ.

 

Theo lý mà , vò rượu niêm phong từ năm năm . Lúc niêm phong, Triệu Hoài và Triệu Thanh tận mắt trông thấy. Bên trong ngoại trừ rượu, gần như lấy một cọng lông.

 

Cái gọi là xương , từ ?

 

Vì thế, Triệu Hoài chất vấn Kỷ Vân Thư: “Ngươi chắc chắn đó là xương ? Mà xương động vật, là thứ gì khác?”

 

Kỷ Vân Thư nghiêng , lẽ vết thương lưng cầm máu, sợi vải áo dính miệng vết thương, chỉ cần cử động nhẹ, quần áo liền kéo miệng vết thương gây một trận đau đớn.

 

Nàng : “Ngươi nếu tin, thể dùng đầu lưỡi l.i.ế.m thử một chút.”

 

Cái gì?

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Liếm một chút?

 

Triệu Hoài cho rằng nàng đang trêu ghẹo , âm hiểm quát: “Ngươi bậy bạ gì đó?”

 

“Ta bậy. Nếu là xương động vật hoặc mô hình, đầu lưỡi l.i.ế.m sẽ cảm thấy vô cùng trơn láng. nếu là xương , thì sẽ chút ram ráp.” Nàng nghiêm mặt, tiếp: “Ngươi nếu liếm, cũng thể dùng d.a.o cạo thử xương, nếu rơi một lớp bột phấn, đó là xương thật, bởi vì xương thật một lớp phốt pho. Nếu rơi bột, đó là xương giả.”

 

Phân tích lý.

 

Ý tứ sâu xa khác hiểu, nhưng ý đơn giản thì hiểu rõ.

 

Nói xong lời , Kỷ Vân Thư nhíu mày, vẻ gắng sức, nếu Vệ Dịch đỡ, nàng ngã xuống đất.

 

“Thư Nhi, đau lắm ? Ta ôm , sẽ đau nữa.”

 

Vệ Dịch gắt gao đỡ lấy vai nàng.

 

Lại dám chạm quá mạnh!

 

Mà Triệu Hoài vì nghiệm chứng lời Kỷ Vân Thư, suy nghĩ một lát, liền rút thanh song hổ chủy thủ vốn cắm bàn , khều khúc xương trong chén lên, dùng chủy thủ cạo thử vài cái.

 

Quả nhiên rơi bột phấn!

 

Cổ họng nghẹn , lập tức ném khúc xương thuyền trở chén.

 

Mắt vằn tia máu!

 

cố gắng đè nén ngọn lửa giận đang bùng lên trong lòng.

 

Đám đông thấy , dám hó hé.

 

Mà Triệu Thanh thì đem màn kịch chút buồn thu hết mắt, chằm chằm khúc xương , ánh mắt thâm sâu hơn một chút.

 

Dường như phát giác điều gì đó.

 

Thầm nghĩ, Triệu Hoài đang giả điên giả dại với , dùng kế kéo dài thời gian!

 

Cho nên, cố tình bày màn .

 

Kết quả là ——

 

Hắn : “Rượu nếu sạch sẽ, cũng cần thiết uống nữa.” Dứt lời, hất cằm về phía Kỷ Vân Thư và Vệ Dịch: “Hai , lập tức mang .”

 

Ánh mắt Triệu Hoài lạnh lẽo, trong cổ họng vẫn còn cảm giác buồn nôn, chút hồ nghi: “Rượu là năm năm ngươi cùng ủ trong vò, từng mở . Ngươi , vì bên trong xương ?”

 

“Ngươi dù ngâm cả cái xác trong rượu, cũng liên quan đến .”

 

“Ngươi…”

 

“Đừng kéo dài thời gian với nữa, mắc bẫy của ngươi .”

 

“Ngươi cho rằng, thứ trong rượu đó là sai bỏ ?” Triệu Hoài tức đến hộc máu.

 

Bằng thì ?

 

Triệu Thanh thản nhiên : “Ta , mặc kệ , đều liên quan đến .”

 

Trong lúc chuyện, Triệu Thanh bước về phía Kỷ Vân Thư. Đang định vươn tay kéo, cổ tay Triệu Hoài bắt lấy, vặn ngược .

 

Hai mặt đối mặt giằng co.

 

Triệu Hoài cảnh cáo: “Triệu Thanh, đây là địa bàn của .”

 

“Người, ngươi giao giao?” Giọng Triệu Thanh mang theo uy hiếp.

 

Không ai chịu nhượng bộ.

 

Lúc , tên sơn phỉ lanh lợi lúc nãy lặng lẽ ngoài chạy , giọng điệu cao vút: “Đại đương gia, bên ngoài đều giải quyết xong.”

 

Hử?

 

Triệu Thanh nghi hoặc, nhíu mày, rút tay khỏi tay Triệu Hoài, ánh mắt thâm trầm.

 

“Có ý gì?” Hắn chất vấn.

 

Triệu Hoài hừ một tiếng, lòng vui như nở hoa, hất cằm, châm chọc vài tiếng: “Triệu Thanh, ngươi cho rằng mấy kẻ ngươi mang đến thể thiêu rụi sơn trại của ?”

 

“Ngươi quả nhiên hảo tâm như , thật sự giao cho .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-354-dau-trang-cot.html.]

 

“Chỉ thể ngươi ngu, vẫn như đây.”

 

Giọng điệu đầy trào phúng.

 

Triệu Thanh giận tím mặt, hai nắm tay siết chặt, mu bàn tay nổi đầy gân xanh.

 

Hàng mày cứng rắn nhíu : “Nếu ngươi chịu giao , đành cứng rắn cướp.”

 

“Cứng rắn cướp? Ngươi kỹ xung quanh xem, ngươi bản lĩnh đó ?”

 

Nói xong, nắm đ.ấ.m của Triệu Hoài liền vung .

 

Hai lao sống mái!

 

Nắm đ.ấ.m chiêu nào chiêu nấy đều tàn nhẫn.

 

Mà đồ đạc xung quanh cũng đập vỡ nát.

 

Tiếng loảng xoảng vang lên.

 

Triệu Thanh đ.á.n.h Triệu Hoài, cuối cùng vặn ngược tay đè sấp lên bàn, Triệu Hoài càng là kề song hổ chủy thủ lên cổ .

 

Ba Hổ thấy , định xông lên.

 

Lại của Triệu Hoài giữ .

 

“Nhị đương gia!” Ba Hổ lo lắng kêu lên.

 

Triệu Thanh là kẻ quật cường, cho dù Triệu Hoài bắt giữ, cũng một tia ý nhượng bộ.

 

Chỉ : “Ngươi g.i.ế.c thì cứ g.i.ế.c.”

 

Triệu Hoài: “Triệu Thanh, ngươi ruột, ngươi thể g.i.ế.c ngươi.”

 

Triệu Thanh lạnh: “Lúc Cửu Nhi c.h.ế.t, , ngươi còn bất cứ quan hệ gì. Ngươi là ngươi, .”

 

“Ta nhắc nữa, Cửu Nhi g.i.ế.c!” Triệu Hoài kích động.

 

Hắn ấn Triệu Thanh ghì sát xuống bàn hơn.

 

Triệu Thanh kích thích đến đỏ mắt, hai vai dồn sức.

 

Quát: “Triệu Hoài, đáng c.h.ế.t là ngươi!”

 

Hắn xoay vùng dậy!

 

Mà thanh chủy thủ , vặn rạch một đường cổ họng .

 

Đồng thời ——

 

Choang!

 

Vò rượu vốn đặt bàn, gạt trúng rơi xuống đất.

 

Điều khiến khiếp sợ chính là, từ trong vò rượu vỡ nát đất, xuất hiện thêm một mẩu xương xám trắng nữa.

 

Rợn cả tóc gáy!

 

Triệu Hoài thấy , lập tức thu chủy thủ về, vung tay: “Không đ.á.n.h nữa!”

 

Hai lùi xa, đình chỉ giao đấu.

 

Triệu Thanh thở hổn hển, giơ tay sờ lên cổ đang rỉ máu, đó, chuyển mắt về phía khúc xương đất.

 

Vốn tưởng rằng khúc xương trong chén lúc nãy là kế kéo dài thời gian của Triệu Hoài, nhưng bây giờ, mơ hồ cảm thấy gì đó khác thường.

 

Sắc mặt Triệu Hoài cứng đờ, trán rịn đầy mồ hôi, khom lưng, nhặt khúc xương đất lên.

 

Sau đó ——

 

Quay sang hỏi Kỷ Vân Thư: “Đây cũng là tay thuyền cốt ?”

 

Sắc mặt Kỷ Vân Thư trắng bệch, lướt qua vật trong tay , đôi môi khô khốc thốt lên: “Đây là đầu trạng cốt, cũng là một mẩu xương ở cổ tay.”

 

Ặc!

 

Tay Triệu Hoài run lên, ném khúc xương đầu bát rượu đựng xương thuyền.

 

Hai mẩu xương va !

 

Ngay đó, gầm lên: “Rốt cuộc là ai? Ai ném thứ c.h.ế.t tiệt rượu?”

 

Mọi , nghển cổ trong chén, đều lắc đầu.

 

Trời cao chứng giám, chúng !

 

Rồi bắt đầu xì xào bàn tán.

 

“Đại đương gia và nhị đương gia nãy còn uống rượu trong vò đó.”

 

, thật đủ ghê tởm.”

 

 

Trong lúc Triệu Hoài đang tức giận, Kỷ Vân Thư lên tiếng: “Nếu xương ai đó cố ý bỏ bình rượu, chừng, là vò rượu xảy vấn đề. Ta nếu là ngươi, sẽ cho mở vò xem.”

 

Biết , bên trong cả một bộ hài cốt!

 

 

Loading...