Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 353: Xương Bàn Tay

Cập nhật lúc: 2025-11-17 04:56:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Triệu Hoài hiểu quá rõ tính cách của , nếu , liều mạng cũng sẽ đòi cho bằng . Hơn nữa, hỏa tiễn bên ngoài sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng thể thiêu rụi nơi .

 

Nơi là tâm huyết lão trại chủ để , bất luận thế nào cũng thể hủy trong tay .

 

Cho nên ——

 

Triệu Hoài bắt đầu tìm cách kéo dài thời gian!

 

Hắn : “Được, hai đó, giao cho ngươi. Bất quá, vị tiểu thư sinh hiện tại e rằng động đậy cũng nổi.”

 

“Ngươi gì?” Triệu Thanh hỏi.

 

“Không gì cả, chỉ là một tiểu thư sinh trói gà chặt, mới chịu chút khổ thiếu chút nữa mất mạng. ngươi yên tâm, sẽ để nàng c.h.ế.t. Đợi nàng tỉnh , sẽ cho mang nàng và gã ngốc ngoài.”

 

Triệu Thanh bán tín bán nghi, trong lòng vẫn chút cảnh giác.

 

Triệu Hoài : “Ngươi cũng một năm gặp, mặc kệ xảy chuyện gì, đều qua . Ngươi cũng là , trong xương cốt đều chảy chung một dòng máu. Hôm nay nhân lúc còn chút thời gian, chúng hãy ôn chuyện cũ. Năm năm , ngươi từng cùng ủ một vò rượu lớn, hôm nay thể mở .”

 

Lời dứt, mấy tên sơn phỉ liền khiêng mấy vò rượu , đặt sang một bên.

 

“Đại đương gia, rượu mới từ vò rót .”

 

“Ừm, lấy hai cái chén đây.”

 

“Vâng!”

 

Rượu và chén đều mang lên.

 

Cánh tay kiện thạc của Triệu Hoài nâng bình rượu, rót đầy hai chén, đó đẩy một chén về phía Triệu Thanh.

 

Nói: “Hôm nay là đầu mở vò, nếm thử một ngụm .”

 

Triệu Thanh cũng cự tuyệt, bưng chén rượu lên, uống một cạn sạch.

 

Cũng ngay lúc Triệu Thanh uống rượu, Triệu Hoài đưa mắt hiệu cho một tên thủ hạ lanh lợi bên cạnh.

 

Người nọ lập tức hiểu ý, gật đầu, dẫn theo vài lặng lẽ rời .

 

Triệu Thanh uống xong, ném chén xuống bàn.

 

“Ngươi vẫn nên mau đem đây , thương cũng , nửa sống nửa c.h.ế.t cũng .”

 

“Ngươi vội cái gì? Ta , , nhất định sẽ giao cho ngươi. Bất quá ngụm rượu , xem ngươi vẫn nếm hương vị, uống thêm chén nữa.”

 

Hắn rót thêm một chén rượu từ bình.

 

Triệu Thanh kiên nhẫn để dây dưa với , : “Đừng giở trò với . Mau đem đây, nếu , sẽ cho bên ngoài b.ắ.n tên.”

 

“Được, giao cho ngươi.”

 

Triệu Hoài lập tức sai đưa Vệ Dịch và Kỷ Vân Thư đến.

 

Lúc , Vệ Dịch và Kỷ Vân Thư kéo đến phòng chứa củi. Không khí lạnh lẽo ẩm ướt thấm vết thương lưng Kỷ Vân Thư, nàng đau đến tỉnh .

 

Khi tỉnh dậy, nàng thấy đang dựa lòng Vệ Dịch.

 

Sau lưng đắp áo của Vệ Dịch, buộc chặt , dường như dùng để cầm máu.

 

“Thư Nhi, tỉnh ?” Vệ Dịch lo sợ, đưa tay áo lau nước mắt.

 

Kỷ Vân Thư mấp máy môi, cố gắng ngước mắt , đưa tay sờ lưng .

 

Máu ngừng chảy, nhưng tay dính đầy máu.

 

Nàng thê thảm: “Vệ Dịch đừng sợ, , đây là t.h.u.ố.c màu, còn nhớ ? Ta từng với .”

 

Trước ở Cẩm Giang, Kỷ Vân Thư quả thực với về t.h.u.ố.c màu lưng.

 

Vệ Dịch lắc đầu: “Ta tin, Thư Nhi, đang chảy m.á.u thật. Chúng tìm Mộ Nhược ca ca ? Ta đưa tìm , đừng sợ.”

 

Kỷ Vân Thư : “Chúng . Vệ Dịch, thể hứa với một chuyện ?”

 

“Thư Nhi, hứa với bất cứ điều gì.”

 

Kỷ Vân Thư cố gắng ngẩng đầu khỏi vai , : “Xé một mảnh vải đây.”

 

“Ừm.”

 

Vệ Dịch hai lời, lập tức túm lấy áo , xé một mảnh vải đưa cho Kỷ Vân Thư.

 

Kỷ Vân Thư trải phẳng mảnh vải đất, dùng ngón tay dính m.á.u xiêu vẹo hai hàng chữ lên đó, gấp nhét tay Vệ Dịch. Ngay đó, nàng tháo chiếc lắc chân lục lạc của , cùng nhét tay .

 

“Thư Nhi, vì tháo chiếc lắc tặng?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-353-xuong-ban-tay.html.]

“Vệ Dịch, kỹ đây, còn nhiều sức nữa. Nếu… lát nữa cơ hội, hãy đem hai thứ … bỏ … xe đưa thức ăn cho sơn trại, hoặc là, lên kẻ đến giao đồ cho sơn trại, đem hai thứ mang rời khỏi sơn trại, hiểu ?”

 

“Mang ngoài?”

 

“Phải, lén bỏ , thể để ai .”

 

Vệ Dịch gật đầu thật mạnh!

 

“Ừm, Thư Nhi yên tâm, nhất định .”

 

Vừa xong, tiếng xích sắt ngoài cửa liền vang lên.

 

Trước khi cửa mở, Vệ Dịch vội vàng giấu hai thứ trong tay ống tay áo .

 

Hai tên sơn phỉ bước , căn bản màng đến vết thương của Kỷ Vân Thư, một tay kéo cả hai dậy.

 

“Không chạm Thư Nhi của .”

 

Vệ Dịch quát lên, kéo Kỷ Vân Thư lòng .

 

“Nhanh lên, gặp các ngươi.”

 

Hai đẩy , một mạch đưa đến nơi lúc .

 

Vừa cửa, Kỷ Vân Thư liền nhận Triệu Thanh!

 

Khi Triệu Thanh bắt gặp ánh mắt của nàng, khẽ lắc đầu.

 

Kỷ Vân Thư hiểu ý, liền im lặng dựa Vệ Dịch.

 

Triệu Thanh gật đầu với Ba Hổ bên cạnh, hiệu đưa Vệ Dịch và Kỷ Vân Thư ngoài .

 

Ba Hổ còn kịp bước tới, của Triệu Hoài ngăn .

 

“Muốn mang cũng , bất quá…” Triệu Hoài , “Rượu còn uống xong. Nói gì thì đây cũng là rượu chúng cùng ủ, là uống xong hãy .”

 

Lại kéo dài thời gian!

 

Triệu Thanh nén giận, bảo Ba Hổ lùi .

 

Mà Triệu Hoài thì bưng một vò rượu lên, rót chén.

 

Chỉ là ——

 

Thứ từ trong bình đổ , là rượu, mà còn một vật gì đó màu xám trắng.

 

Là một khúc xương nhỏ!

 

“Có chuyện gì ?”

 

Mọi ánh mắt đều đổ dồn chén rượu.

 

Triệu Hoài túm lấy tên sơn phỉ rót rượu, chỉ vật trong chén, gằn giọng: “Đây là cái gì? Vò rượu của , thứ ?”

 

Tên sơn phỉ sợ hãi, trợn tròn mắt, run rẩy : “Đại đương gia, tiểu nhân ạ.”

 

“Rượu tự tay ủ năm đó, trong vò thể thứ , vò cũng niêm phong năm năm. Nói, ngươi bỏ ?”

 

“Không ạ, đại đương gia, thật sự , cho lá gan lớn mấy cũng dám ạ.”

 

“Ngươi còn chối?”

 

“Đại đương gia, thật sự , thứ là gì cũng .”

 

Không đợi Triệu Hoài tiếp, bỗng nhiên ——

 

Một giọng kiên định nhưng suy yếu truyền đến.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Đó là thuyền trạng cốt, là khối xương giữa, nối liền đầu trạng cốt và xương cổ tay.”

 

Mọi tiếng , liền thấy Kỷ Vân Thư đang dựa Vệ Dịch, xong câu đó liền thở dốc nhè nhẹ, đôi mắt vô lực mờ mịt trông đến đáng thương.

 

Triệu Hoài đẩy tên sơn phỉ , bước về phía Kỷ Vân Thư.

 

Hỏi: “Thuyền trạng cốt, đó là thứ gì?”

 

Kỷ Vân Thư đáp: “Là một mẩu xương nhỏ cổ tay.”

 

“Xương cổ tay?”

 

“Cũng chính là… một mẩu xương tay .”

 

Người?

 

 

Loading...