Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 343: Thật là một con chó săn
Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:15:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đi, lấy vò rượu đây.”
Triệu Thanh dậy, một chân gác lên ghế.
Vô cùng dũng mãnh!
“Được .”
Ba Hổ đồng ý, vội ôm một vò rượu tới cho .
Triệu Thanh liền ôm vò rượu ngửa đầu uống ừng ực.
Uống xong, ném mạnh vò rượu xuống đất.
Loảng xoảng một tràng âm thanh vỡ nát.
Khí thế đám tăng vọt, thi đập hết vò rượu uống cạn xuống đất.
Toàn bộ khách điếm, ồn ào huyên náo!
Lầu hai!
Kỷ Vân Thư vốn ngủ sâu, thấy âm thanh ầm ĩ bên , xoay , mới phát hiện Cảnh Dung còn bên cạnh.
Nửa giường bên , trống !
Nàng vén chăn xuống giường, chân trần giẫm lên sàn nhà lạnh lẽo, từng bước ngoài, mở cửa, tiếng ồn ào bên ngoài liền càng lớn.
Thậm chí chút ồn ào đến nhức màng tai!
Nàng nhíu mày, chân còn kịp bước , Lang Bạc ngăn .
“Kỷ , Vương gia lệnh, bảo ngài cứ ở yên trong phòng, chuyện bên ngoài, ngài sẽ xử lý.”
Kỷ Vân Thư liếc xuống , vì tầm mắt khuất, chỉ thể thu .
Hỏi: “Bên rốt cuộc xảy chuyện gì?”
“Vương gia sẽ giải quyết, Kỷ vẫn nên nghỉ ngơi sớm .”
Bên ngoài ồn như , nghỉ ngơi cái quái gì!
nàng cũng hỏi tiếp, chỉ gật đầu.
lo lắng hỏi: “Vệ Dịch ? Cậu thế nào?”
Lang Bạc đáp: “Yên tâm, ngủ say lắm.”
“Nhị tỷ ?”
“Đang nghỉ ngơi trong phòng!”
“Vậy thì .”
Tên nhóc Vệ Dịch , đúng là một khi ngủ, thì sấm đ.á.n.h cũng tỉnh.
Còn Kỷ Uyển Hân, chắc là đang sợ hãi trốn trong phòng dám .
Nàng phòng, nhưng tài nào ngủ , đành yên bên trong.
Bên ngoài, Cảnh Dung ở đầu cầu thang lầu hai, hai tay chắp lưng, ánh mắt khóa chặt đám lầu.
Một lát , căn phòng rộng phía , lúc , chưởng quầy khách điếm dẫn .
“Vị gia , ngài gì phân phó?” Chưởng quầy hỏi.
Cảnh Dung mặt lạnh tanh: “Bên là thế nào?”
“Là……”
“Nói!”
Chưởng quầy cũng là mắt .
Thấy đàn ông mắt mặc gấm vóc, theo bên cạnh cũng tầm thường.
Run rẩy : “Đại gia, các ngài cứ ở yên đây nghỉ ngơi , yên tâm, đám đó uống rượu xong sẽ , quấy rầy các ngài .”
Lúc Lang Bạc , với Cảnh Dung: “Công tử, Kỷ tỉnh.”
Sắc mặt Cảnh Dung trầm xuống, cau mày, về phía chưởng quầy: “Đám đó ảnh hưởng đến chúng nghỉ ngơi, ngươi là chủ sự nơi , hẳn là thể giải quyết.”
“Ta... Đại gia, thật sự giải quyết nổi, là thế , trả bạc cho các ngài, các ngài tìm quán khác mà trọ.”
Ngươi đang đùa đấy ?
Đã phạm vi trăm dặm chỉ một khách điếm , hơn nữa, trời trễ thế , ?
Cảnh Dung chút tức giận.
Lang Bạc kiên nhẫn như , lên túm cổ áo chưởng quầy, lệnh: “Công tử nhà chịu ồn ào, lập tức bảo đám đó cút .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-343-that-la-mot-con-cho-san.html.]
Chưởng quầy mắt đầy hoảng sợ, ánh mắt rũ xuống, thanh kiếm trong tay Lang Bạc, sợ thanh kiếm sẽ đặt lên cổ .
Hai chân run rẩy, nuốt nước bọt : “Mấy vị gia tha mạng, thật sự cách nào.”
“Ngươi lặp nữa?”
Lang Bạc dùng sức ném lão .
Chưởng quầy ném sang một bên, vội vàng cúi gập , chỉ thiếu điều dán luôn xuống đất, khó xử lóc : “Mấy vị gia, thực sự , mà đám đó, dám đắc tội a. Nếu cho bọn họ , họ sẽ thiêu cái khách điếm của . Cửa tiệm của , là tổ tông để , thể thiêu a, cầu xin các ngài, nhịn một chút, chờ họ uống rượu xong, tự nhiên sẽ rời .”
Chỉ thiếu nước quỳ xuống.
Cảnh Dung liếc lão một cách lạnh lùng, hỏi: “Bọn họ rốt cuộc là ai?”
“Đám đó, là sơn phỉ vùng , những năm gần đây, g.i.ế.c cướp của, chuyện gì cũng dám , ngay cả huyện lệnh Sơn Hoài huyện cũng bó tay với họ, các vị xin thương xót, coi như vì cái cửa tiệm nhỏ của .”
“Sơn phỉ? Ý ngươi là Cao Sơn trại?” Cảnh Dung hỏi.
Chưởng quầy mắt sáng lên: “Ra là công tử cũng ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Tất nhiên là .”
“ mà Cao Sơn trại , hiện tại hai nơi, một nơi là đại đương gia cai quản, một nơi, là nhị đương gia cai quản.” Chưởng quầy giải thích.
Cảnh Dung nhíu mày: “Vậy bên là?”
“Là của nhị đương gia.”
Thảo nào, nếu , đại đương gia của Cảnh Dung g.i.ế.c nhiều của như , giờ thể uống rượu bên , sớm xông lên báo thù .
Cảnh Dung cẩn thận cân nhắc một chút, đó dùng mắt hiệu cho Lang Bạc.
Lang Bạc ngầm hiểu, khỏi phòng, thẳng xuống lầu!
Bên Ba Hổ lúc đang la hét: “Nghe hôm nay của đại đương gia cướp bóc thành, ngược còn xử lý ba bốn mươi mạng, giờ , chắc đang ở trong phòng sốt ruột đến kéo cả quần.”
Nói xong, đám phá lên .
Toàn là tiếng nhạo trơ trẽn.
Triệu Thanh vẫn uống rượu như cũ, theo lý, đối thủ đội trời chung của c.h.ế.t nhiều như , nên nâng chén chúc mừng, nhưng hiện tại, Triệu Thanh mang bộ dáng liên quan đến .
Gương mặt râu ria che kín, loáng thoáng lộ vài phần tuấn lãng của đàn ông.
“Kẻ nào?” Đột nhiên hô lên.
Đám đều đổ dồn ánh mắt qua, liền thấy Lang Bạc mang theo hai tới, nhưng mấy tên sơn phỉ ngăn .
Lang Bạc tay nắm chuôi kiếm, tùy thời thể rút !
“Ta gặp nhị đương gia của các ngươi.”
“Ngươi là ai?”
“Tránh !”
“Tránh ?” Đám đó rộ lên, dùng tay chọc chọc n.g.ự.c Lang Bạc, vênh váo : “Ngươi ngươi đang chuyện với ai ? Biết...”
A ——
Lời còn dứt, bàn tay đang chọc n.g.ự.c Lang Bạc của gã nọ bẻ quặt , cả gã đều xoay , đầu gối cũng tự chủ mà khuỵu xuống.
“Buông... buông tay!”
Đám thấy cảnh , liền rút đao bên hông , chuẩn xông lên.
“Các , lên cho .”
Một đám đang chuẩn xông lên, liền thấy tiếng từ một cái bàn xa truyền đến: “Dừng tay!”
Triệu Thanh lên tiếng!
Ngăn !
Mọi đều lùi về , tản hai bên.
Lang Bạc cũng buông tay, ném thẳng gã lên bàn, gã từ bàn lăn xuống đất, ngã đến tức ngực.
Triệu Thanh giơ vò rượu trong tay, ném thẳng xuống đất, dùng tay áo lau miệng, nhếch cằm, híp mắt, loạng choạng bước tới.
Đứng mặt Lang Bạc, đ.á.n.h giá Lang Bạc từ xuống , khinh bỉ.
“Ngươi là ai?”
Lang Bạc vẫn giữ vẻ mặt cứng đờ: “Đám các ngươi ồn ào đến chủ tử nhà nghỉ ngơi.”
“Chủ tử?”
Triệu Thanh hừ một tiếng: “ là một con ch.ó săn!”