Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 340: Xa xem ba người thành bóng

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:25:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trước khi trời tối, rốt cuộc cũng tới khách điếm bên ngoài huyện Sơn Hoài.

 

Khách điếm trơ trọi, qua cũng xa hoa, nhưng ở chốn núi rừng hoang dã thể một gian khách điếm như , quả thực là xa xỉ trong xa xỉ!

 

Mộ Nhược dẫn đầu xuống xe ngựa, đầu óc cũng thanh tỉnh hơn nhiều, xuống xe liền chạy nhanh khách điếm, chân mới cửa, liền hét lớn gọi tiểu nhị.

 

“Mau mau mau, mang mấy vò Nữ Nhi Hồng thượng đẳng lên đây.”

 

Điếm tiểu nhị vội vàng đón lên, khăn lông lau lên bàn: “Được , đại gia ngài chờ một lát, lập tức ngay!”

 

Chưởng quầy khách điếm đang ở quầy gảy bàn tính, ngón tay gảy tới gảy lui.

 

Rất nhanh!

 

Rất linh hoạt!

 

Nghe động tĩnh, cặp mắt tham tiền của lão ngước lên cửa, thấy một hàng mặc cẩm y hoa phục, đặc biệt là chiếc xe ngựa phía , như đơn giản, nhưng vật liệu đó tuyệt đối tầm thường!

 

Chỉ cần tấm rèm cửa , chính là gấm vóc thượng đẳng!

 

Không nhà giàu thì là gì!

 

Trong mắt chưởng quầy tức khắc lóe lên một tia sáng vàng rực, ném bàn tính còn gảy xong, xách áo choàng, khom lưng, tủm tỉm vòng qua quầy, lăng xăng chạy đón.

 

Nhiệt tình : “Ai nha, mấy vị đại gia đây là trọ ? Quán trọ của chúng chính là tiệm cũ trăm năm, thương nhân qua nơi , thí sinh, công tử nhà giàu…… đều từng ở đây, nơi phòng thượng đẳng, đồ ăn thượng đẳng, còn rượu thượng đẳng, tuyệt đối là khách điếm nhất trong vòng mười dặm, các vị gia xem như đến đúng nơi , mau mau mau, mời bên trong.”

 

Lời , thật là lưu loát!

 

Không phục !

 

Cảnh Dung nghiêng đối diện lão , căn bản thèm để ý, lệnh cho thuộc hạ đem xe ngựa kéo phía cho ngựa ăn, chờ Kỷ Vân Thư từ xe ngựa xuống.

 

Chưởng quầy chỉ khô khan ở một bên, xoa xoa tay, ảo tưởng vớ một mẻ lớn.

 

Xe ngựa phía , Kỷ Uyển Hân là xuống , Kỷ Vân Thư cùng Vệ Dịch xuống .

 

Tiểu tử Vệ Dịch, lúc còn đang ôm chặt cánh tay Kỷ Vân Thư.

 

Một bộ dạng “Ta bám chắc nàng ”.

 

Tạ đại nương cũng theo từ chiếc xe ngựa cuối cùng xuống, đại khái là bao giờ xe ngựa lâu như , xuống liền cảm thấy thoải mái.

 

Kỷ Uyển Hân vội vàng tiến lên quan tâm: “Tạ đại nương, bà chứ?”

 

“Ta việc gì.”

 

“Chúng mau thôi, bà cũng hảo hảo nghỉ ngơi.”

 

“Ừ.”

 

Tạ đại nương hữu khí vô lực!

 

Cảnh Dung cái gì cũng , ánh mắt trộm liếc Kỷ Vân Thư cùng Vệ Dịch, đó mang theo .

 

Chưởng quầy vẫn ở bên cạnh lải nhải giới thiệu khách điếm của !

 

Nói vô cùng vui vẻ!

 

Tạ đại nương lên lầu nghỉ ngơi , đoàn liền ở lầu một.

 

Toàn bộ khách điếm, quạnh quẽ, cơ bản thấy mấy khách nhân.

 

Mộ Nhược một một bàn, trong tay bưng bầu rượu, uống vô cùng thống khoái.

 

Cảnh Dung, Kỷ Vân Thư, Vệ Dịch cùng Kỷ Uyển Hân cùng một bàn.

 

Rất nhanh, đồ ăn liền mang lên.

 

Giữa núi rừng, nhưng thật cái gì cũng , gà vịt thịt cá, thứ đều đủ.

 

Chưởng quầy ở bên cạnh giới thiệu từng món ăn.

 

Vệ Dịch chỉ một con gà, hỏi: “Đây là cái gì?”

 

Chưởng quầy đáp: “Đây là gà ạ!”

 

“Gà gì?”

 

“Gà ác!”

 

“Vì gọi là gà ác?” Vệ Dịch dùng đũa chọc chọc!

 

Chưởng quầy tiếp tục đáp: “Bởi vì con gà màu đen.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-340-xa-xem-ba-nguoi-thanh-bong.html.]

“Vậy vì màu đen?”

 

“Bởi vì trời sinh.”

 

“Vì trời sinh?”

 

“……”

 

Chưởng quầy nghẹn lời, vội vàng lấy tay áo lau mồ hôi, ấp úng nửa ngày, nghĩ lời để tiếp.

 

Tiểu tử là khỉ phái tới để pha trò ?

 

Hôm nay, lão xem như gặp đối thủ, thế mà cho á khẩu trả lời .

 

Vệ Dịch vẫn vẻ mặt khát khao chằm chằm lão , chờ đáp án.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Kỷ Vân Thư thật sự nhịn bật , liền vì chưởng quầy giải vây, : “Vệ Dịch, con gà phơi nắng thành như .”

 

Phụt ——

 

Cảnh Dung đối diện trong lúc nhất thời nhịn , nháy mắt liền bật .

 

Kỷ Uyển Hân cũng , nhưng chỉ là cúi đầu mím , còn nâng ngón tay thon dài che miệng.

 

Đích xác nét của Tây Thi!

 

Đối với câu trả lời của Kỷ Vân Thư, Vệ Dịch dường như hiểu, gật gật đầu: “Ồ, hiểu , vẫn là Thư Nhi thông minh nhất.”

 

Đương nhiên, còn quên chê bai chưởng quầy: “Ngươi xem ngươi, ngốc như , ngay cả cái cũng , bây giờ , nguyên lai con gà phơi đen, ngươi cũng nhớ kỹ, bậy bạ nữa, bằng khác sẽ chê ngươi.”

 

Chưởng quầy còn dám tranh luận với tên ngốc nữa.

 

Vội vàng cúi gật đầu: “Vâng , công tử .”

 

Vệ Dịch , liền bắt đầu gặm.

 

Cảnh Dung cũng hướng về phía chưởng quầy xua xua tay: “Ngươi lui xuống , bảo đưa cơm nước lên lầu cho vị phụ nhân .”

 

“Vâng .”

 

Liền vội vàng lui xuống!

 

Không còn tiếng ríu rít của Vệ Dịch, bàn cơm quả thực yên tĩnh hơn nhiều.

 

Cảnh Dung gắp lên một miếng thịt gà, đặt trong chén Kỷ Vân Thư, : “Ăn nhiều một chút, rốt cuộc thịt gà phơi nắng đen tương đối dai ngon.”

 

Rõ ràng mang theo ý tứ trêu chọc!

 

Kỷ Vân Thư cũng đáp , gắp thịt gà ăn một miếng.

 

Vệ Dịch thấy thế, cũng gắp một miếng thịt gà đặt trong chén Kỷ Vân Thư, mang theo nụ của bé lớn xác, : “Thư Nhi, ngươi ăn nhiều một chút, nương qua, phơi nắng nhiều, cho thể, cho nên con gà khẳng định dinh dưỡng.”

 

Khóe miệng Kỷ Vân Thư giật giật, nàng thật nên dối!

 

Thật lo lắng Vệ Dịch “trúng độc” quá sâu.

 

Cảnh Dung ngay đó gắp một miếng thịt cho Kỷ Vân Thư, Vệ Dịch tiếp tục gắp.

 

Cứ thế lặp !

 

Chén của Kỷ Vân Thư đầy một lát chất đầy.

 

Tự nhiên, Kỷ Uyển Hân liền cho rìa!

 

Mộ Nhược ở bàn khác, liếc về bên , , rót một ngụm rượu miệng, khơi mào một chiếc đũa, gõ lên chén sứ mặt.

 

Vẻ mặt say mê, bắt đầu ngâm thơ.

 

“Trăng thượng trăng, sáng trung sáng, nước cũng nước, gió đến gió, trong rừng một tấc, ngàn dặm hành chi, xa xem ba thành bóng, mỹ nhân mây bên ……”

 

Ngâm nga vô cùng đắc ý!

 

Thơ , khác lẽ hiểu, nhưng phàm là hiểu một chút, đều thể hiểu, Mộ Nhược đây là đang ám chỉ Vệ Dịch, Cảnh Dung cùng Kỷ Vân Thư ba thành một hội, còn mỹ nhân Kỷ Uyển Hân thành ngoài.

 

Rất nhanh, bữa cơm liền kết thúc.

 

Trời cũng dần dần tối, cũng đều chút mệt mỏi.

 

Vì thế ai về phòng nấy, tìm giường ngủ.

 

Bởi vì lo lắng Vệ Dịch một một phòng sẽ xảy chuyện, cho nên ngủ cùng, là Lang Bạc cũng trúng đạn.

 

Vệ Dịch lẽ quen, cũng bài xích như , ngược lòng đầy vui vẻ tiếp nhận, lôi kéo Lang Bạc phòng, bắt đầu kể lể những chuyện trải qua ở Dụ Hoa các.

 

Lang Bạc hai tay ôm ngực, cánh tay còn kẹp một thanh kiếm, dựa cửa, xụ mặt chằm chằm Vệ Dịch giảng “chuyện xưa”.

Loading...