Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 336: Cầu mà không được

Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:55:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kỷ Vân Thư hổ!

 

Nàng đang chuẩn đến chỗ xe ngựa phía , Mộ Nhược ngăn nàng , đột nhiên móc một phong thư, kẹp ở đầu ngón tay, ném tới mặt nàng.

 

Híp mắt oán giận : “Nàng thì , tự đến nơi cảnh , chuồn mất, bảo giúp nàng chăm sóc tên tiểu tử ngốc , ngay cả bạc cũng lưu chút nào, chỉ lưu một phong thư, thư thể đổi lấy rượu uống ?”

 

Thật là!

 

Kỷ Vân Thư đành đem thư thu , cái gì cũng , liền tìm Vệ Dịch.

 

Nhìn bóng dáng , Mộ Nhược một chút, dùng khuỷu tay huých Cảnh Dung, mang theo ngữ khí trêu chọc hỏi: “Tiểu tử ngươi là đang ghen đấy chứ?”

 

Cảnh Dung trừng một cái.

 

Lạnh lùng : “Ta vì ghen.”

 

Nói chuyện còn liếc về hướng Kỷ Vân Thư!

 

Mộ Nhược chống một tay, nhảy lên thành xe ngựa, chân vắt lên, ngay đó liền rót một ngụm rượu miệng, đó say khướt ngửa đầu trời.

 

Hô một tiếng: “Vốn là uyên ương đồng hành, biến thành bầy chim di trú.”

 

Vô ngữ!

 

Cảnh Dung lười đáp , ở bên xe ngựa, chờ Kỷ Vân Thư trở về.

 

Kỷ Vân Thư đến ngoài xe ngựa phía , vén rèm lên trong, liền thấy Vệ Dịch cả ngã sõng soài bên trong xe, trong tay ôm một vò rượu cạn, ngủ say sưa.

 

“Vệ Dịch?”

 

Nhẹ nhàng gọi một tiếng, dùng tay chạm .

 

phản ứng.

 

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Vệ Dịch, nàng thật dở dở , khóe môi, nhịn hiện lên một tia cưng chiều.

 

Một lúc , liền mặt Cảnh Dung, : “Hắn thật sự uống say.”

 

Cảnh Dung liếc về bên vài , đó : “Được , nàng lên xe ngựa , bổn vương qua đó chung với , tiện chăm sóc hai tên nghiện rượu .”

 

Một, là chỉ Vệ Dịch!

 

Một cái khác, đương nhiên là chỉ Mộ Nhược!

 

Vì thế ——

 

Cảnh Dung liền đem Mộ Nhược từ xe ngựa lôi xuống, về phía chiếc xe ngựa Vệ Dịch.

 

Ngay lúc , một chiếc xe ngựa từ trong kinh thành , lúc tụ một chỗ.

 

Chiếc xe ngựa dừng , bên trong liền thò một bóng dáng nữ tử.

 

Là Kỷ Uyển Hân.

 

Nàng từ xe xuống, cao hứng đón Kỷ Vân Thư, một tay nắm lấy tay nàng: “Vân Thư, cùng tỷ.”

 

“Em đây là?”

 

“Ta ở kinh thành cũng một thời gian, liền nghĩ về Cẩm Giang, tỷ huyện Ngự Phủ, cũng qua Cẩm Giang, liền vội vàng đuổi theo, may mắn là đuổi kịp.”

 

Nụ dịu dàng.

 

Vô cùng mỹ diễm!

 

Kỷ Vân Thư gật đầu tỏ vẻ hiểu, hỏi: “Chỉ một em trở về?”

 

Nàng trầm giọng thở dài: “Đại tỷ tuy thể trở thành Thái tử phi, nhưng chị , cho nên chỉ một về.”

 

“Ồ!”

 

Kỷ Uyển Hân lấy khăn tay lau trán: “Thời tiết thật nóng.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Em mau lên xe ngựa , đừng để cảm nắng.”

 

“Được.” Ngoan ngoãn đồng ý.

 

Vừa mới đồng ý, liền chú ý tới, Cảnh Dung và Mộ Nhược ở bên chiếc xe ngựa phía , nàng nhạt, bước từng bước nhỏ qua.

 

Hành lễ: “Tham kiến Vương gia.”

 

Cảnh Dung cũng thích đáp lời nàng , chỉ : “Nơi hoang dã, cần giữ lễ tiết, Kỷ nhị cô nương thể yếu ớt, vẫn là mau lên xe ngựa , còn vội lên đường.”

 

“Vâng.”

 

Cúi đầu mỉm .

 

Cảnh Dung liền xách Mộ Nhược lên xe ngựa, sai thị vệ đây đ.á.n.h xe.

 

Kỷ Uyển Hân cũng kéo Kỷ Vân Thư lên xe ngựa của nàng , , đoàn liền lên đường.

 

Trời cũng dần dần về hoàng hôn, từ quan đạo sang đường nhỏ, bốn phía đều là rừng cây rậm rạp cao vút, ngọn cây ẩn ẩn phát run, một trận xào xạc, xen lẫn ánh nắng ấm áp, nghiêng xuống, dừng ở ngọn cây, giống như những bức tranh nắng gắt tuyệt mỹ.

 

Bên trong xe ngựa!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-336-cau-ma-khong-duoc.html.]

Mộ Nhược sớm rượu chuốc say, lười biếng dựa đệm.

 

Cảnh Dung thì ở một bên nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Xe ngựa bỗng nhiên xóc nảy một chút, Cảnh Dung mở bừng mắt, bên ngoài, đoạn đường núi vô cùng gập ghềnh, đường là đá nhỏ, thị vệ đ.á.n.h xe cũng cẩn thận hơn nhiều, dám vung roi quất ngựa, để tránh ngựa kinh, lật xe.

 

Cũng chính vì cú xóc nảy , Vệ Dịch đang ngủ say tỉnh giấc, đầu hung hăng đập ván gỗ.

 

Xoa đầu, mơ mơ màng màng mở mắt , đợi tầm mắt rõ ràng, liền thấy Cảnh Dung, vẻ mặt tức giận, bĩu bĩu môi, vui : “Vì đ.á.n.h ?”

 

Trời cao chứng, hai tay Cảnh Dung vẫn luôn đặt ở trong ống tay áo!

 

Vì thế, lạnh lùng trừng mắt Vệ Dịch một cái.

 

Nói: “Bổn vương loại chuyện .”

 

“Chuyện gì?”

 

“Chuyện bỏ đá xuống giếng.”

 

“Cái gì là bỏ đá xuống giếng?”

 

“Chính là tiểu nhân.”

 

“Cái gì là tiểu nhân?”

 

“Chính là……” Cảnh Dung đột nhiên ý thức cái gì, tức giận đến vẻ mặt bất đắc dĩ, mặt , dứt khoát đáp.

 

Vệ Dịch mang vẻ mặt hiếu học, xoa đầu nhích gần một chút, chớp chớp mắt, tiếp tục truy vấn: “Huynh , rốt cuộc cái gì là tiểu nhân?”

 

“……”

 

“Huynh !”

 

“……”

 

“Bao trút giận.” Vệ Dịch bĩu môi, hai tay khoanh ngực, đôi mắt trợn trắng, chỉ thiếu điều thổi râu trừng mắt.

 

Nhìn bộ dạng của Vệ Dịch, Cảnh Dung rốt cuộc thể lý giải, vì Kỷ Vân Thư luôn thể lộ nụ hiếm khi ở cùng .

 

Đích xác, Vệ Dịch quá đáng yêu!

 

Đáng yêu đến điểm…… thích!

 

A phi!

 

Cảnh Dung vội vàng vứt bỏ ý niệm trong đầu, lão tử là trai thẳng, thằng nhãi , chính là tình địch của .

 

Giữ vững tam quan, đá Vệ Dịch một cái: “Ngồi xa chút, cả mùi rượu.”

 

Vệ Dịch , kéo xiêm y của , dùng sức hít hít, nhíu nhíu mày, vẻ mặt ghét bỏ.

 

Vì thế ——

 

Thở phì phò với Cảnh Dung: “Có đổ rượu lên ?”

 

“Nói bậy bạ.”

 

“Khẳng định chính là .”

 

Cảnh Dung lười tranh chấp, khóe miệng giật giật: “Phải, là , ngươi ngoan ngoãn yên, chờ tới khách điếm, tự hảo hảo mà tắm rửa.”

 

Vệ Dịch “Hừ” một tiếng, hết sức trừng mắt .

 

Cảnh Dung bộ xem như thấy.

 

Bỗng chốc ——

 

Vệ Dịch liền chú ý tới Mộ Nhược ở bên trong xe, duỗi tay sờ lên mũi Mộ Nhược, đó liền thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm một câu: “May mắn c.h.ế.t.”

 

Ách!

 

Nghe câu lẩm bẩm của , Cảnh Dung thật sự dở dở !

 

Nào ngờ Vệ Dịch đầu liền bắt đầu chất vấn Cảnh Dung: “Có đ.á.n.h ngất Mộ Nhược ca ca ?”

 

“Phải, là .”

 

“Huynh thật .”

 

“Phải, .”

 

“Ta thèm để ý tới .”

 

“Cầu mà .” Cảnh Dung một chút.

 

Nếu lo lắng hai tên nghiện rượu ở trong xe ngựa gây chuyện gì, mới thèm chui cái xe ngựa nồng nặc mùi rượu .

 

Bây giờ thật sự là ước gì ngươi thèm để ý tới , tai thanh tịnh, cũng sẽ thoải mái hơn!

 

như , Vệ Dịch quả thực liền xoay , cũng thật sự thèm để ý tới Cảnh Dung nữa.

 

Hai tay ôm ngực, đáng yêu vô cùng!

 

 

Loading...