Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 320: Tường thuật án kiện

Cập nhật lúc: 2025-11-15 07:02:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Là ngươi?”

 

Người phụ nữ nhận Kỷ Vân Thư.

 

Người đụng trong ngày mưa to, lá đơn kêu oan dính đầy vết nước, mắt !

 

“Bà lên .”

 

Nói , Kỷ Vân Thư đỡ bà từ mặt đất dậy, đỡ bà xuống một bên, rót cho bà một chén nóng, nhét bàn tay lạnh băng của bà , nắm .

 

Người phụ nữ bưng chén một lát, liền nhẹ nhàng đặt lên bàn, hai tay liều mạng ôm cái tay nải rách trong lòng, liếc mắt Kỷ Vân Thư.

 

Hỏi: “Ngươi là ai?”

 

Kỷ Vân Thư nhàn nhạt đáp: “Tại hạ chỉ tìm hiểu về vụ án mà phu nhân kêu oan.”

 

“Ngươi là quan?”

 

“Không !”

 

“Là của triều đình?”

 

“Cũng .” Kỷ Vân Thư phủ nhận từng cái.

 

Kinh Triệu Doãn thì tiến lên giải thích: “Vị chính là Kỷ đại danh đỉnh đỉnh, tuy quan viên triều đình, nhưng năng lực xử án lợi hại, nếu con gái của bà thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t, Kỷ sẽ trả cho bà một cái công đạo.”

 

Mắt phụ nữ trợn to, níu lấy cổ tay Kỷ Vân Thư, kích động : “Ngươi thật sự thể giúp ? Giúp con gái lấy công đạo.”

 

Nàng gật đầu!

 

“Nếu Diệp Nhi thật sự hại c.h.ế.t, liền nhất định thể tìm hung phạm, trả cho cô một cái công đạo.”

 

Hốc mắt phụ nữ tức khắc đỏ lên, nước mắt lưng tròng, chuẩn cúi Kỷ Vân Thư.

 

Thân mới cúi xuống, cánh tay Kỷ Vân Thư nâng lên.

 

“Phu nhân, bà cần hành đại lễ với , vụ án , còn cần tìm hiểu một phen mới thể kết luận, bà cũng đem tất cả những gì bà , bộ cho , cho dù là một chi tiết nhỏ.”

 

“Ừ.”

 

Người phụ nữ lau khô nước mắt, xuống, than thật dài một .

 

Bắt đầu chậm rãi kể ——

 

kể, liền kể gần nửa canh giờ!

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Mà đại khái nội dung, Kỷ Vân Thư cũng hiểu.

 

Người phụ nữ họ Tạ, là huyện Ngự Phủ chính gốc, con gái Diệp Nhi sinh bao lâu, trượng phu của bà liền qua đời, cực cực khổ khổ kéo con gái lớn lên, mà Diệp Nhi khi trưởng thành, sinh một đứa con trai, nhưng mặc kệ Tạ đại nương gặng hỏi thế nào, Diệp Nhi đều cha đứa bé là ai, vì kế sinh nhai, Diệp Nhi liền đến Ý Xuân Lâu nổi tiếng ở huyện Ngự Phủ ca kỹ.

 

Bởi vì lớn lên xinh , giọng hát , hai năm nay, đích xác kiếm ít tiền, trong lúc đó, cũng ít nam tử quấy rầy vũ nhục.

 

Ngay ngày Diệp Nhi xảy chuyện, Tạ đại nương đợi đến hơn nửa đêm Diệp Nhi mới trở về, cả mưa xối ướt đẫm, mặc kệ Tạ đại nương truy hỏi thế nào, cô cũng , chỉ ngày mai liền sẽ rời khỏi Ý Xuân Lâu, đó mang theo con trai rời khỏi huyện Ngự Phủ, hảo hảo sinh sống.

 

Khi chuyện, đối với tương lai tràn ngập mong đợi!

 

Nào ngờ tối ngày hôm , Diệp Nhi Kiều gia đại thiếu gia cưỡng, bức, ngay đó liền c.h.ế.t ở trong phòng lầu hai của Ý Xuân Lâu.

 

Trên ngang dọc bảy tám vết thương, quần áo cũng xé nát, cả nửa trần giường, trừng lớn mắt, đầu gục xuống bên mép giường, tóc dài như thác nước, từ giường rũ xuống đất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-320-tuong-thuat-an-kien.html.]

“Là tên súc sinh g.i.ế.c con gái của , là g.i.ế.c, tiền, mua chuộc huyện lệnh và ngỗ tác, con gái của là uống t.h.u.ố.c độc c.h.ế.t, , con gái của sẽ tự sát, thể nào……”

 

Tạ đại nương đến cả mềm oặt ghế!

 

Kỷ Vân Thư cũng thấy chua xót, gì, chỉ thể đơn giản an ủi vài câu, chú ý tới cái tay nải mà Tạ đại nương vẫn luôn ôm chặt trong tay.

 

Hỏi: “Tay nải , là của Diệp Nhi?”

 

Tạ đại nương gật đầu: “Trong , đều là đồ vật lúc sinh thời của con gái , vẫn luôn giữ.”

 

“Có thể cho xem ?”

 

Tạ đại nương do dự một chút, lúc mới đem tay nải đặt lên bàn, thật cẩn thận mở .

 

Một mùi ẩm mốc xông mũi!

 

Trong bọc, một chiếc áo sam mỏng màu tím nhạt, chỉ là màu sắc chút phai, qua vô cùng cũ kỹ, còn một ít đồ vật nhỏ, một cây trâm, mấy cái vòng tay linh tinh……

 

Cùng với một con thú nhồi bông nhỏ màu xám tro, là búp bê vải, búp bê cột hai b.í.m tóc, là đáng yêu, chỉ là mặt vá bốn năm miếng vá nhỏ, chút cũ kỹ, màu sắc cũng giặt đến một mảng đậm, một mảng nhạt.

 

Nhìn bộ dạng, cũng mười mấy năm!

 

“Cái búp bê vải , là cha của Diệp Nhi lúc còn sống cho nó, nó vẫn luôn thích, luôn mang theo bên , dù rách một chút, cũng sẽ bảo , nó , chỉ cần thấy cái búp bê vải , giống như cha nó còn ở bên cạnh nó, Diệp Nhi khổ của , là thể bảo vệ cho con, là sai.”

 

Lại lên!

 

Kỷ Vân Thư cầm cái búp bê vải một lát, thể , một đàn ông tay nghề như , xác thật hiếm thấy.

 

Nhìn kỹ một hồi, nàng liền trả .

 

Vừa : “Tạ đại nương, hai ngày tiên cứ nghỉ ngơi cho .”

 

Vừa , Tạ đại nương nóng nảy.

 

“Tiên sinh là tính toán giúp ? Ta ngàn dặm xa xôi tới kinh thành, chính là vì trả công đạo cho con gái , ngài nhất định giúp a, thật sự là còn biện pháp nào khác, , cầu xin ngài……”

 

Khổ cầu tính toán quỳ xuống.

 

Kỷ Vân Thư vội : “Ta sẽ mặc kệ, chỉ là vụ án đến Đại Lý Tự lập án , từ xưa, án kiện địa phương kêu oan, đều từ các phủ các châu báo lên, hiện giờ bà tự tới kinh kêu oan, trong đó, sẽ rườm rà nhiều, Kinh Triệu Doãn nếu nhận vụ án , ông sẽ tự giúp bà xử lý , hơn nữa, nếu Diệp Nhi rốt cuộc là tự uống t.h.u.ố.c độc tự sát , còn mở quan tài nghiệm thi mới , cho nên vụ án ở kinh thành cách nào tra, đến Ngự Phủ mới , tại hạ cũng ngỗ tác quan gia, càng quan viên triều đình, tiếp nhận vụ án , cần sự đồng ý của Đại Lý Tự, Kinh Triệu Doãn trình báo lên, cũng cần mấy ngày thời gian.”

 

Tạ đại nương khuyên giải, lúc mới hiểu .

 

Khóc thút thít gật gật đầu, bắt lấy tay Kỷ Vân Thư, : “Tiên sinh, nếu thể trả công đạo cho con gái, kiếp chính là trâu ngựa cũng sẽ báo đáp ngài.”

 

“Bà ngàn vạn đừng như , nếu con gái bà thật sự hại c.h.ế.t, giúp cô đòi công đạo, cũng là điều đương nhiên.”

 

Tạ đại nương gật đầu!

 

Sau đó, Kinh Triệu Doãn liền sai đưa bà về khách điếm.

 

“Kỷ , bản quan lập tức soạn thảo hành thư, chờ Đại Lý Tự đóng dấu, liền đem vụ án giao cho ngài.”

 

“Ừ.”

 

“Thật đa tạ .” Lại : “Tiên sinh thông minh như , nếu thể quan, đó là phúc của vương triều Đại Lâm, vụ án nếu thể phá, bản quan cũng nhất định đề cử Đề điểm Hình Ngục Tư của Hình Bộ, chức quan đó tuy rằng Hoàng thượng bãi bỏ nhiều năm, nhưng tài trí của , tuyệt đối thể đảm nhiệm.”

 

Kỷ Vân Thư , lập tức từ chối: “Đại nhân, tại hạ tra án, vì danh lợi, cũng bao giờ nghĩ triều quan.”

 

Ý ngoài lời, Đề điểm Hình Ngục Tư, nàng hứng thú.

 

 

Loading...