Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 269: Vì sao không đi thẳng vào vấn đề

Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:38:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

(Dung Vương phủ đèn lồng? Trương Bác, ngươi tin , đèn lồng của Dung Vương phủ nếu đốt hết thành tro, cũng đủ để chôn ngươi. Hơn nữa —— 50 năm phân hủy!)

 

Cảnh Dung xung quanh vài , liền nhỏ giọng với : “Việc nên tuyên dương, bổn vương chỉ là xem lô đèn lồng .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Trương Bác cũng hạ giọng xuống: “Được, Vương gia mời bên .” Vì thế, liền mang Cảnh Dung đến kho hàng chứa đèn lồng, đem những bên trong bộ đuổi ngoài.

 

Những rương đèn lồng gấp gọn vận chuyển từ Thuyền Thủy Thành tới, ba bốn mươi rương. Một mở , sửa sang treo ở một bên. Mùi lưu huỳnh thì ngửi thấy, nhưng mùi giấy thì . Dù mũi của Kỷ Vân Thư từ đến nay đều nhạy! Có thể từ vết bẩn Thời Tử Câm mà ngửi mùi lưu huỳnh, một chút cũng kỳ quái!

 

Cảnh Dung cầm lấy một chiếc đèn lồng xoay xoay tay, đưa lên chóp mũi ngửi ngửi, dí sát ngửi mạnh một cái, quả nhiên thể ngửi thấy một chút mùi lưu huỳnh. “Lấy mồi lửa tới.” Cảnh Dung .

 

Trương Bác nhanh chóng mang tới cho ngài, tò mò hỏi một câu: “Vương gia, đèn lồng vấn đề ?” “Không , thử xem!”

 

Nói xong, ngài liền châm lửa cho chiếc đèn lồng đó, treo sang một bên, đó —— Chờ!

 

Hai cứ thế chằm chằm, đợi hồi lâu. Trong lúc đó, Cảnh Dung lên tiếng, Trương Bác cũng chỉ thể bên cạnh lời nào.

 

Mãi cho đến —— Nửa canh giờ , chiếc đèn lồng vốn còn nguyên vẹn, đột nhiên bốc cháy, bộ rơi xuống đất, trong nháy mắt liền cháy rụi! Giống như pháo hoa nổ tung!

 

Cảnh Dung hề ngạc nhiên, ngược gần như thể phát hiện mà gật đầu. Trương Bác thì thật sự dọa sợ, từng thấy đèn lồng tự bốc cháy bao giờ!

 

Trong lúc ngẩn ngơ, hỏi Cảnh Dung một câu: “Vương gia, đèn lồng như ?” “Bởi vì đèn lồng, bôi lưu huỳnh và bột than.” “Lưu huỳnh và bột than?”

 

Trương Bác dám tin, vội vàng tìm một chiếc đèn lồng mới, mở lật lật, ngửi ngửi, nhưng mặc cho nhíu mũi thế nào, cũng thể ngửi thấy nửa điểm mùi lưu huỳnh bột than. Hắn lắc đầu: “Vì ngửi thấy!” (Cha nội, ngươi nên khám bác sĩ , cái mũi khác mà dùng.)

 

“Bởi vì mùi lưu huỳnh và bột than mùi giấy che lấp, bình thường khó ngửi thấy.” (Đương nhiên, bổn vương bình thường.)

 

“Mũi của Vương gia thật đúng là lợi hại!” Trương Bác nhịn khen một câu. Cảnh Dung nghiêm mặt, trong lòng phức tạp muôn vàn, bàn tay trong ống tay áo cũng khỏi siết chặt. (Nghĩ thầm, lão già , thật sự đủ tàn nhẫn!)

 

Trương Bác cũng ý thức sự nghiêm trọng của sự việc, đống đèn lồng , cũng thấy đau đầu. “Vương gia, vì những chiếc đèn lồng bôi lưu huỳnh và bột than?”

 

Ngài lắc đầu! Trương Bác tiếp tục : “Ta lập tức phái thông tri cho Hàn Tông Viện.”

 

Đang chuẩn , thì Cảnh Dung giữ . Ngài nghiêm túc : “Việc thể trương dương ngoài, đại thọ của phụ hoàng là hậu thiên, thể xảy bất cứ chuyện gì.” “Chính là…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-269-vi-sao-khong-di-thang-vao-van-de.html.]

 

“Sự tình nặng nhẹ, ngươi hẳn là rõ ràng. Bổn vương hôm nay tự đến xem xét, chính là hy vọng khác , để ngầm giải quyết việc .” Cảnh Dung rõ ý tứ của .

 

Nhìn thấy Trương Bác do dự, Cảnh Dung liền dùng đến cái uy của Vương gia, mang theo ngữ khí ép buộc: “Trương đại nhân, Hầu Tư Bộ của các ngươi phụ trách sự vụ trong cung, mà đại thọ của Hoàng thượng cùng với việc tuyển chọn Thái tử phi đều tổ chức chung, thể xảy nửa điểm sai sót. Nếu cái thời điểm mấu chốt , Hầu Tư Bộ xảy đại sự bậc , ngươi hẳn là hậu quả là gì. Mà ngươi, để xảy chuyện, thoát can hệ ?”

 

Trương Bác chấn động! Đương nhiên là thoát can hệ! Hơn nữa Cảnh Dung đúng, xảy chuyện, nhất định sẽ liên lụy đến bộ Hầu Tư Bộ, mà chính , chỉ chức quan khó giữ, chừng còn liên lụy đến nhà. Hoàng thượng nổi giận, phán cho cái tội tru di cửu tộc, chẳng là mất nhiều hơn ?

 

Vì thế, liền cẩn thận dò hỏi Cảnh Dung: “Vậy ý của Vương gia là?” Cảnh Dung chút do dự, mắt chớp mà đáp một câu: “Lập tức đem bộ đèn lồng đổi .” “Đổi ?” “Bằng , ngươi còn lựa chọn thứ hai ?”

 

Đương nhiên là ! Trương Bác đáp: “Vâng, nhưng lô đèn lồng là từ Thuyền Thủy Thành vận tới, …” Chữ “Tra” còn kịp , Cảnh Dung liền liếc một cái, nghiêm túc : “Trương đại nhân, chuyện giao cho bổn vương , ngươi chỉ cần phái đem đèn lồng đổi , cần nhiều lời nửa chữ, để tránh kinh động Kinh Triệu Phủ và Đại Lý Tự.”

 

Trương Bác đắn đo một chút, gật đầu thật mạnh! Rất nhanh, lô đèn lồng vấn đề đổi .

 

Đêm đó, Cảnh Dung một chuyến đến Lý phủ. Người gác cổng thấy là ngài, lập tức thông báo, nhưng mà —— Chậm chạp nhận hồi đáp!

 

Tên gã sai vặt cũng run rẩy, tính tình của lão chủ nhân nhà quái gở, cũng một hai ngày. Nếu ông gặp, thì cho dù là Hoàng thượng tới cũng chờ. đang chờ hiện tại, dù cũng là một Vương gia, tên gã sai vặt thể khẩn trương?

 

Thế nhưng, Cảnh Dung vội, ngài ở trong phòng uống vài chén ! Mãi cho đến —— Một tiếng ho khan truyền đến. Lý lão tướng quân vẫn phong độ giảm. Cảnh Dung cũng lập tức dậy, hai đưa tay chào .

 

“Không ngờ nhiều năm gặp, đứa trẻ năm nào, giờ là một Vương gia tư táp sảng, nhã nhặn thâm sâu.” (18 năm , Cảnh Dung mới 6 tuổi.)

 

Cảnh Dung lấy nụ đáp ! Hai xuống, Lý lão tướng quân rót một ly , xoay xoay trong tay, cũng ý định uống.

 

“Lý lão tướng quân mười mấy năm kinh, lúc , đột nhiên kinh?” Cảnh Dung lựa lời . Lại đổi lấy một câu của lão già : “Tới thăm một cố nhân.”

 

“Lý lão tướng quân chính là tam triều nguyên lão, đến tuổi , tưởng niệm cố nhân, cũng là chuyện thường tình. Chỉ là theo bổn vương , gọi là cố nhân của Lý lão tướng quân, mà còn ở kinh thành, dường như ai.” (Đối với các mối quan hệ của Lý lão tướng quân quả là rõ như lòng bàn tay a.)

 

lời đổi , là tiếng của Lý lão tướng quân! Sau đó, ông liền híp mắt, phảng phất như đang phơi trăng, nhàn nhã dựa ghế, lơ đễnh một cái, khi ngủ mất.

 

Cũng may Cảnh Dung đối với tính tình của ông nắm bắt chuẩn, cho nên cũng sốt ruột. Ngài uống thêm một chén nóng! (Muốn cù nhầy, thì cù nhầy thôi!)

 

Không qua bao lâu, Lý lão tướng quân rốt cuộc lên tiếng: “Vương gia vì thẳng vấn đề? Vị Kỷ tuy rằng tính tình cũng kiên nhẫn giống ngươi, nhưng chuyện vòng vo như tên Tần Sĩ Dư . Vương gia cần học theo tên đó.” Một câu "tên ", hai câu "tên đó", Cảnh Dung . Mà dám gọi Tần Sĩ Dư là “tên đó”, đại khái cũng chỉ Lý lão tướng quân.

 

Cảnh Dung dậy, ngoài thính vài bước, lưng về phía Lý lão tướng quân : “Vì ngày , Lý lão tướng quân hẳn là đợi lâu ?” Giọng trầm hậu! Lý lão tướng quân đáp, khóe miệng nhếch lên một tia !

Loading...