Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 261: Nóng vội không ăn được đậu hũ nóng
Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:19:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đề điểm Hình Ngục Tư của Hình Bộ? Chẳng lẽ, Lý lão tướng quân đây là đang bắc cầu dọn đường cho ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Kỷ Vân Thư nhạt, “Lý lão tướng quân quá đề cao tại hạ , chức quan Đề điểm Hình Ngục Tư của Hình Bộ, bao năm qua đều thông qua sát hạch, sàng lọc tầng tầng lớp lớp mới chọn , thế gian thông minh nhiều kể xiết, huống hồ núi cao còn núi cao hơn, tại hạ học thức, bối cảnh, căn bản tư cách đảm nhiệm.”
“Nước chảy chỗ trũng, leo chỗ cao, ngay cả hoa đào rơi cũng tranh bay giữa sông, huống chi là . Hơn nữa, tra án lợi hại, vụ tai tiếng hai năm của Lý gia , cũng nhờ tận lực tra xét thỏa đáng, vị trí Đề điểm Hình Ngục Tư, ? Thì còn ai thể ?”
Một vụ tai tiếng? Ý , chính là vụ chôn xác Giang phu nhân! Hóa Lý lão tướng quân cũng là lão già cởi giáp về quê, hai tai màng chuyện bên ngoài, rõ ràng là tinh ranh vô cùng.
Kỷ Vân Thư từng nghĩ tới chức vị đề hình quan , nếu thể đến một huyện thành nhỏ, một tiểu ngỗ tác, thì . Nàng đành lễ phép đáp nữa. “Đa tạ Lý lão tướng quân coi trọng, nhưng tại hạ quen thói thanh nhàn, dấn quan trường, ngược hâm mộ tướng quân chinh chiến nhiều năm cuối cùng thể về điền viên, đó mới là cuộc sống mà thế nhân nên theo đuổi.”
“Vốn định tiến cử cho , nếu ngươi , thì thôi.” Nói xong, ông bưng ấm , rót chén mặt Kỷ Vân Thư. Rót một ly: “Trời lạnh, uống cho ấm .”
Cứ vòng tới vòng lui, mà vẫn nhắc đến vụ 《 Lâm Kinh Án 》. Kỷ Vân Thư thề, lão già tuyệt đối là cách vờn nhất.
Mà kế tiếp —— Nàng liền uống hết năm chén ! Lý lão tướng quân dường như tự chuốc say , khẽ híp đôi mắt vốn lớn. Ông trầm giọng : “Lão phu sống từng tuổi, quả thật từng gặp ai kiên nhẫn như ngươi.” “Hửm?” “Tên Tần Sĩ Dư , trời sinh dối, đến phủ dò la lão phu, mở miệng ngậm miệng đều với chuyện mười bốn năm . Thấy bộ dạng cà lơ phất phơ đó của , lão phu liền nổi giận, tiện tay đuổi . ngươi thì lắm, qua một tuần , cũng ngươi nhắc đến một câu, ngược là lão phu nhiều như , đều ngươi đáp qua loa cho xong chuyện.”
Trong giọng , đều là châm chọc Tần Sĩ Dư, nhưng đang đề cao Kỷ Vân Thư. Nàng nhắc tới, cũng vội! Chỉ là, ông già nhà ông quá cách vờn , ở chỗ của ông, nóng vội ăn đậu hũ nóng!
cũng may, Kỷ Vân Thư kiên trì với ông . Lão già thế mà tự chủ động nhắc tới.
Cho nên —— “Tướng quân mở lời, tại hạ cũng lý do gì hỏi.” Ngừng một lát, nàng cẩn thận quan sát sắc mặt Lý lão tướng quân, tiếp: “Mười bốn năm , Ngự Quốc Công đến Thanh Châu tìm ngài, khi về kinh, phủ Ngự Quốc Công liền xảy chuyện. Mà tại hạ Giang phu nhân cho , lúc Ngự Quốc Công hội đàm cùng ngài, dường như nhắc tới chuyện điều động binh mã, chuyện , liệu liên quan đến vụ 《 Lâm Kinh Án 》 mà tại hạ đang tra ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-261-nong-voi-khong-an-duoc-dau-hu-nong.html.]
Nàng thẳng vấn đề. Dù trời cũng còn sớm, nàng vòng vo nữa.
Lý lão tướng quân vẻ say rượu, ngả dựa tấm bình phong, hồi lâu cũng đáp ! Hoàn là bộ dạng của một lão ông sơn dã đang nhàn nhã trời chiều. Kỷ Vân Thư vốn tưởng ông ngủ , nghĩ bụng hôm nay e là thật sự hỏi gì.
Nào ngờ —— Lý lão tướng quân đột nhiên thở dài một tiếng. Ông nặng nề : “Lão phu cùng Ngự Quốc Công là tri kỷ, khi Tiên hoàng còn tại thế, Ngự Quốc Công phong Ninh Vương, mà Hoàng thượng hiện giờ, lúc chỉ là một Bát hoàng tử thực quyền. Tranh đoạt đảng phái trong hoàng thất bao giờ ngừng, Ninh Vương thích tranh quyền, liền nhường ngôi vị Thái tử cho Bát hoàng tử. Sau khi Tiên hoàng băng hà, Bát hoàng tử đăng cơ, niên hiệu Kỳ Trinh. Không bao lâu, Hoàng thượng liền phong Ninh Vương Ngự Quốc Công, lưu giữ ở kinh thành, tuy là phong vị, nhưng tước đoạt thực quyền, chẳng khác nào nuôi một con hổ bẻ nanh ngay bên cạnh .”
Những điều , Kỷ Vân Thư đều hiểu. Kỳ Trinh Đế bốn con trai, đều chỉ ban phong hào, ban đất đai, phủ cũng đều lập ở kinh thành, bởi chặn ý định chiêu binh mãi mã của bọn họ. Nếu rời kinh, thì cứ mỗi ba ngày phái về kinh báo cáo hành tung. Cho nên bên cạnh đương kim Hoàng thượng, chỉ nuôi một con hổ nanh, mà là mấy con!
Kỷ Vân Thư kiên nhẫn lắng , làn khói trắng mỏng manh bốc lên từ chén . Lý lão tướng quân tiếp tục : “Người thường , một triều vua một triều thần, lão phu quan ba triều, cũng chán ngán, liền từ quan, trở về Thanh Châu. Mười mấy năm qua, ngược thấy vui vẻ tự tại, chỉ là một thằng con vô tích sự, thêm một thằng cháu vô tích sự. Nếu thể lão phu còn cứng cỏi, thể sống thêm chút thời gian đời , bọn chúng sợ là c.h.ế.t sớm .”
Ông vỗ đùi! Lời tuy vẻ tức giận, nhưng thần thái vẫn là bộ dạng thản nhiên như say rượu. “Nói đến thằng con của , đúng là một tên súc sinh tiền đồ, mang cái chức quan, liền chỉ ăn chơi lêu lổng. Đến thằng nhóc Triệu Nhi , lúc nhỏ còn coi như , càng lớn càng vô tích sự, nghiện cờ bạc, cũng biến thành một tiểu súc sinh. Sớm như thế, lúc nó còn quấn tã, lão phu nên c.h.é.m c.h.ế.t nó , thật là một cái tai họa, còn …”
Ông cứ lải nhải. Khổ Kỷ Vân Thư, thật vất vả mới nhắc tới chuyện của Ngự Quốc Công, ông vòng tới vòng lui, vòng về chuyện con trai và cháu trai . Trà hôm nay, e là uống đến no căng bụng . Thôi thì, cứ coi như đang ở lâu, kể chuyện .
Chờ Lý lão tướng quân đem con trai con gái, cháu trai cháu gái đều kể lể một lượt xong, cuối cùng cũng chịu nhắc đến chủ đề chính. “Rời xa triều đình và chiến trường, tâm cũng nhàn nhã hơn, nhưng chuyện trong kinh thành, vẫn là bỏ xuống . Mấy năm rời kinh đó, Ngự Quốc Công đến Thanh Châu gặp lão phu vài , đều là đến chơi cờ, chuyện công văn các thứ. mãi cho đến một ngày của mười bốn năm , ông đột nhiên đến thăm, hỏi lão phu về chuyện binh mã Thanh Châu, chỉ là nhắc qua vài câu, lão phu cũng phát hiện gì khác thường. khi ông về kinh thành thì xảy chuyện, phủ Ngự Quốc Công cháy lớn, cửa lớn trong phủ đóng chặt, thị vệ trong phủ bộ điều , trong đó nhất định đơn giản. thiên tai nhân họa, ai thể đoán chứ?”
Ông trầm giọng thở dài. Kỷ Vân Thư hỏi: “Ngự Quốc Công chỉ hỏi tướng quân về chuyện binh mã? Không còn gì khác ?”
Ông xua xua tay! Lại lắc đầu! “Không , gì cả, lão già đó c.h.ế.t một dấu hiệu, lão phu cũng đào ông từ đất lên, hỏi cho rõ rốt cuộc xảy chuyện gì.” Nói xong, ông liền khó khăn dậy, xoay , đến phía bên của tấm bình phong, chậm rãi xuống.
Giọng điệu uể oải . “Trời khuya , vẫn là nên về , những gì ngươi , lão phu cũng đều cho ngươi .”
Cái gì? Đều ? Chuyện với , thì gì khác chứ?