Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 140: Người có quyền lực tối cao
Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:32:27
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quyền lực!
Lại là quyền lực!
Nếu Tần Sĩ Dư là đầu tiên, thì bây giờ, Kỷ Vân Thư chính là thứ hai.
Điều nghi ngờ gì, chính là khiến Kỳ Trinh Đế tự tát mặt một cái thật vang. Trước mặt bao nhiêu mà dám điều kiện với ông, còn là chuyện khai quan Ngự Quốc Công phủ.
Quả thực là càn rỡ!
dù đây cũng là cái hố do chính Kỳ Trinh Đế tự đào. Giờ phút nếu đồng ý với Kỷ Vân Thư, chẳng ông sẽ trở thành một vị vua độc đoán ?
Giao vụ án mất tích cho nàng, cho nàng đề cập đến chuyện khai quan Ngự Quốc Công phủ?
Vậy thì chẳng khác nào chỉ cho quan phóng hỏa, cho dân đốt đèn!
“Ngươi , trẫm đồng ý cho vụ án Ngự Quốc Công phủ khai quan nghiệm thi?” Kỳ Trinh Đế hỏi một nữa.
“ .”
Sắc mặt Kỳ Trinh Đế tối sầm . Hai tay đặt đùi, ông khẽ vỗ một cái, giọng nghiêm nghị: “Xem , Tần Sĩ Dư mở một đầu nhỉ.”
Kỷ Vân Thư thẳng Kỳ Trinh Đế long vị, giọng điệu nhàn nhạt: “Nếu Hoàng thượng cảm thấy điều kiện của thảo dân , cứ xem như thảo dân từng gì.”
…
Thật thú vị!
Rõ ràng là lấy lùi tiến, Kỳ Trinh Đế cũng ngốc.
Ông khẩy, : “Được, trẫm đồng ý với ngươi. Nếu ngươi thể tra vụ án mất tích , trẫm thể hạ chỉ khai quan. năm nhà Ngự Quốc Công chôn cất trong lăng mộ hoàng gia, thể động thổ. Muốn khai quan, cũng chỉ thể khai mộ của Lâm Sơn.”
Thật sảng khoái!
“Đa tạ Hoàng thượng.” Kỷ Vân Thư cúi đầu hành lễ.
Ngay đó, Kỳ Trinh Đế xua tay: “Thôi , hôm nay dù cũng là sinh thần của Tiêu Phi, chuyện hôm nay bàn nữa.”
Đứng dậy, Kỷ Vân Thư trở về chỗ của .
Vũ nữ lên sân khấu, trong đại điện nữa trở nên náo nhiệt.
Mà từ đầu đến cuối, Kỷ Vân Thư vẫn lạnh lùng đến lạ.
Cảnh Dung nghiêng về phía nàng, nhẹ giọng: “Ngươi thật sự sợ Hoàng thượng hạ chỉ xử tử ngươi ?”
Nàng cũng sợ thừa nhận: “Sợ!”
“Vậy ngươi…”
“Không mạo hiểm thử một , ? Hơn nữa, nếu Hoàng thượng thật sự xử tử , danh hiệu hôn quân, tự nhiên cũng sẽ thuộc về ngài .”
Cảnh Dung nhíu mày: “Hai chữ đó, tùy tiện nhắc đến.”
“Hai chữ nào?”
“Hai chữ hôn quân.”
Phụt!
Kỷ Vân Thư cụp mắt , khóe môi cong lên, trả lời.
Cảnh Dung giật giật khóe miệng. Nữ nhân , gài bẫy . Hắn hít một sâu, thẳng ngay ngắn.
Ở phía xa, Cảnh Diệc âm thầm lắc đầu cảm thán!
Kỷ Vân Thư?
“Người , thật là thú vị!”
Lúc , Cảnh Huyên từ bên ngoài bước , lặng lẽ xuống bên cạnh Kỷ Vân Thư.
Gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo của nàng ghé sát mặt Kỷ Vân Thư, kéo tay áo nàng, ánh mắt tràn đầy tò mò và sùng bái.
Nàng hỏi: “Này, rốt cuộc ngươi là ai ?”
Kỷ Vân Thư chỉ liếc nàng một cái. Nha đầu , đến đây?
“Công chúa vẫn nên xa một chút, dù nam nữ hữu biệt.”
“Sao ngươi là công chúa?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nàng mà , thì chẳng là đồ ngốc ?
Nàng mím môi, dứt khoát .
Ấy mà Cảnh Huyên là thích mè nheo. Nàng kéo tay áo Kỷ Vân Thư, dính như kẹo mạch nha.
Nàng tiếp: “Vừa ở bên ngoài hết . Ngươi thật sự thể tra 《 Lâm Kinh Án 》 ? Lúc nhỏ, qua vài , nhưng mười bốn năm , khác đều tra , ngươi thật sự thể ? Còn nữa, vụ án mất tích , cũng mấy cung nữ bên cạnh bàn tán, tra xét lâu đều manh mối. Ngươi là khoác lác chứ? Cẩn thận phụ hoàng c.h.é.m đầu ngươi đó.”
“…”
“Này, bản công chúa đang chuyện với ngươi đó.”
“Thảo dân đây.” Nàng nhàn nhạt đáp vài chữ.
Cảnh Huyên c.ắ.n cắn môi đỏ, chống cằm cẩn thận đ.á.n.h giá nàng, nhịn đưa tay định vén mặt nạ của nàng lên. Tay còn kịp chạm tới, Cảnh Dung ngăn .
Cổ tay tóm lấy kịp thời, Cảnh Dung vẫn lạnh lùng nàng: “Về chỗ của ngươi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-140-nguoi-co-quyen-luc-toi-cao.html.]
“Hoàng .”
“Mau !”
Vẻ mặt chút tức giận, nàng Kỷ Vân Thư một cái nữa mới tình nguyện rời , trở về chỗ của , nhưng ánh mắt vẫn rời khỏi Kỷ Vân Thư.
Ánh mắt mang đầy sự tò mò!
Sau khi ca múa kết thúc, liền lượt dâng lễ.
Đặc biệt, món quà của Diệc Vương là quý giá nhất, đó là một cây bát tiên, sinh trưởng 5 năm, nuôi dưỡng 5 năm. Nghe , tốn nửa năm thời gian để tìm nó. Món quà , tự nhiên Tiêu Phi nương nương vô cùng vui vẻ.
Hoàng thượng cũng ban thưởng ít vàng bạc. Yến tiệc sinh thần của Tiêu Phi, xem như viên mãn.
Sau khi khỏi cung trở về Dung Vương phủ, Cảnh Dung níu lấy tay Kỷ Vân Thư, mấp máy môi như gì đó.
Suy nghĩ một lúc…
“Thôi .” Nói , buông tay nàng , một câu: “Ngươi giúp bổn vương giải quyết một vấn đề nan giải, bổn vương nợ ngươi một .”
“Chuyện liên quan đến 《 Lâm Kinh Án 》, là vì Vương gia giải quyết nan đề, chẳng cũng là vì giải quyết một nan đề ?”
“Những lời ngươi , luôn khiến bổn vương khó mà tiếp lời .” Hắn khẽ thở dài: “Ngày mai, Kinh Triệu Doãn sẽ đem hồ sơ vụ án mất tích đến cho ngươi. Đêm nay, ngươi hãy nghỉ ngơi cho .”
“Ừm!”
“Ngươi yên tâm, bổn vương sẽ giúp ngươi.”
“Ừm!”
Cảnh Dung nàng một lát, bước , hề ngoảnh .
Kỷ Vân Thư trở về viện của . Vệ Dịch ngủ, nàng cũng tắm rửa qua loa lên giường nghỉ ngơi.
Ngày thứ hai.
Toàn bộ hồ sơ vụ án mất tích Kinh Triệu Doãn đích mang đến Dung Vương phủ.
Phải rằng, một vụ án tra xét hai tháng trời chút manh mối nào, giờ tiếp nhận củ khoai lang nóng bỏng , ông thật sự chỉ cúi đầu lạy ba lạy.
Một chồng hồ sơ lớn chất đầy bàn trong phòng Kỷ Vân Thư.
Kinh Triệu Doãn chắp tay, vô cùng khách khí cúi chào Kỷ Vân Thư.
“Nghe Kỷ là một kỳ nhân, ngay cả Dung Vương cũng kính nể ba phần, chắc chắn là chỗ hơn . Những việc trong cung ngày hôm qua, cũng khiến bản quan vô cùng bội phục.”
“Kinh Triệu Doãn quá lời , tại hạ chỉ là một tiểu dân, cái mũ tâng bốc , thật sự đội .”
“Vừa chứ, chứ. Tiên sinh thể Dung Vương coi trọng như , còn Hoàng thượng cho phép khai quan nghiệm thi vụ án Ngự Quốc Công phủ, thể thấy Kỷ , tự nhiên là hạng tầm thường. Bản quan ít khi bội phục ai, Kỷ là một trong đó.”
“Không dám nhận!”
Thật từ chối thế nào!
Chỉ đành gượng.
Sau đó nhanh chóng chuyển sang chủ đề chính, Kỷ Vân Thư hỏi: “Vụ án , tiến triển gì ?”
Kinh Triệu Doãn ngượng nghịu, lắc đầu!
Thôi, Kỷ Vân Thư cũng hỏi nữa.
Kinh Triệu Doãn công vụ bận rộn, cũng ở lâu, vén áo choàng vội vã rời .
Kỷ Vân Thư lật xem những hồ sơ đó, chi tiết.
Nhà ai mất tích ai, tuổi tác và các thông tin khác của mất tích, đầy đủ thứ.
Nàng gấp hồ sơ , tiện tay ném sang một bên.
“Toàn là một lũ quan giấy!”
Lời , đầy mỉa mai.
Không việc thực tế, chỉ những chuyện giấy tờ, cũng khiến đau đầu. Nếu là ở thời hiện đại, gặp quan như , lẽ cả nước đều nổi dậy.
Bỗng chốc, nàng chút nhớ đến Huyện thái gia. Ít nhất, ông vì bá tánh, thật sự lo đến bạc đầu.
Lúc , Vệ Dịch từ bên ngoài bước , tay cầm một cành hoa mai gãy.
“Thư Nhi.”
Hắn khẽ gọi một tiếng.
Kỷ Vân Thư bàn, ngước mắt : “Sao ?”
“Ngươi hứa với , sẽ đưa ăn thịt ? Thịt ở đây ngon, ngươi đưa ngoài ăn ?”
“Bây giờ ?”
“Ừm ừm.” Hắn gật đầu lia lịa.
Nàng ngoài, trời mưa, thời tiết cũng khá .
Vốn dĩ hứa đưa Vệ Dịch đến kinh thành ăn thịt, thể mà giữ lời!
“Được.”