"Ta sai khiến các ngươi công kích bọn họ?"
Minh Thù tiến đến dò hỏi một con Lôi Vân Miêu gần nhất.
Lôi Vân Miêu ngao một tiếng, lắc đầu.
"Nhìn , ."
Minh Thù buông tay vô tội: "Không chừng là các ngươi ai chuyện gì mờ ám trêu chọc chúng nó, thì tại chúng nó chằm chằm các ngươi tha?"
"Cô là ngự thú sư, đương nhiên là chúng nó lời cô ."
Có tin.
[Ký chủ thích hợp gánh trách nhiệm, giá trị thù hận đang vẫy tay với cô nha. ]
Minh Thù: "..."
Thực sự chuyện đàng hoàng với ngươi.
Lúc xúi bậy cô g.i.ế.c thì thôi , bây giờ còn giựt dây cô nhận tội.
Ngươi thể để cho trẫm chút chuyện phong độ ?
", chính là , ?"
Minh Thù khí phách phất tay:
"Mấy thằng nhóc con, lên cho g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ, đều là của các ngươi."
Lôi Vân Miêu: "..."
Người là đứa ngu đó chứ?
Tất cả đều căng thẳng, kết quả phát hiện Lôi Vân Miêu dùng ánh mắt đang thiểu năng trí tuệ mà Minh Thù, chỉ con Lôi Vân Miêu dẫn đầu kiêng kỵ Minh Thù.
Bầu khí hết sức khó xử.
Tình cảnh cực kỳ áp lực.
Minh Thù giơ tay lên, sờ sờ tóc , :
"Các ngươi tiếp tục, ăn chút gì ."
Đều những Lôi Vân Miêu liên quan gì đến nàng, một hai bắt nàng giả bộ, lộ tẩy chứ?
[... ]
Ký chủ giống như đang diễn hài.
Không đúng, là ký chủ đang chơi đùa với bọn họ.
"Ầm ầm..."
Trong nháy mắt khi Minh Thù xoay , trong bóng đêm đột nhiên bùng nổ một đường linh lực va chạm hình thành pháo hoa, thời điểm Lôi Vân Miêu và tất cả ngẩng đầu linh lực nổ thành pháo hoa, một bóng đột nhiên xuất hiện trong đám .
Phía nàng dường như thứ gì theo, cây cối trong bóng đêm ngã xuống, thể cao lớn từ từ lộ .
Là một con gấu.
Thân thể con gấu thể so với một tòa núi nhỏ, nó tùy tiện vỗ lên những đại thụ che trời , ầm ầm ngã xuống, tốn chút sức nào.
Lôi Vân Miêu thấy gấu xuất hiện, kêu nhỏ một tiếng lui về phía , nhưng trong đôi mắt tràn đầy cam lòng.
"Linh thú cấp bảy, linh thú cấp bảy!"
Trong đoàn yên lặng, đột nhiên phát tiếng kêu sợ hãi.
"Tại linh thú cấp bảy, thể xuất hiện ở nơi ?"
"Chức Phách, nhất định là nữ nhân ác độc Chức Phách , cô đẩy chúng chỗ c.h.ế.t."
Đoàn hoảng sợ, kịp phân xử liền đổ tội lên đầu Minh Thù.
Minh Thù chỉ xuất hiện:
"Cái thứ cổ các chỉ dùng trang trí thôi hả? Rất rõ ràng con gấu là theo chân cô tới, quan hệ gì đến ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/85.html.]
Hài Hòa Hiệu để cho nàng gánh tội thì thôi , các ngươi thật đúng là to gan, cái tội gì cũng dám đổ lên nàng?
Mọi theo phương hướng Minh Thù chỉ, lúc mới phát hiện trong đội ngũ bọn họ thêm một , mà còn đang lùi đến sát mép, chuẩn chạy .
"Tiêu Như Phong!"
Bạch Yên Nhiên nhận , đôi mắt trợn to:
"Tại cô ở chỗ ? Không là cô..."
Đã c.h.ế.t ?
Bạch Yên Nhiên dừng đúng lúc, câu tiếp theo.
Bóng phát hiện, ngừng lui về phía , thể thẳng, đối diện bọn họ. Trên gương mặt phì nộn một cái bớt màu đen, qua dữ tợn.
Đây là nữ chính giả Tiêu Như Phong.
Là Tiêu Như Phong bắt đầu lột xác.
Ánh mắt Tiêu Như Phong lạnh lùng, nhạo:
"Làm Bạch đại tiểu thư thất vọng , vẫn c.h.ế.t."
Ánh mắt bén nhọn của nàng di chuyển, rơi Minh Thù phía Lôi Vân Miêu, chút kỳ lạ Chức Phách ở cùng với Bạch Yên Nhiên, trái cô độc trong bóng đêm.
Ánh sáng đúng chiếu bên chân Minh Thù, thấy rõ thần sắc của nàng, cũng cảm thấy chút thở nào nàng, nàng giống như một cái bóng sừng sững bên .
"Cô bậy bạ gì đó, cô c.h.ế.t liên quan gì đến ."
Không ngờ hoa si mệnh lớn như , đẩy đàn linh thú cũng c.h.ế.t.
Tiêu Như Phong nổi danh, ở đây đều nàng, ánh mắt nàng khinh thường:
Chillllllll girl !
"Tiêu Như Phong, con gấu là cô mang đến?"
" thì , mà đúng thì ?"
Tiêu Như Phong lặng lẽ thu tầm , vẻ mặt kiêu ngạo.
Con gấu càng ngày càng gần, tâm đều nhảy lên cuống họng:
"Tiêu Như Phong, chính cô trêu chọc thì tự giải quyết, đừng hại chúng ."
"Đẩy cô ngoài."
"Nói sai, nếu cô đưa tới, để chính cô dẫn ."
Có Tiêu Như Phong, đáy mắt Tiêu Như Phong hiện lên một luồng hàn ý, tay đặt lưng.
"Hiện tại chúng hổ sói, chuyện gì chờ rời tính."
Hộ vệ Phượng Thành bước quát lớn.
Lời của hộ vệ chính là đại diện cho lời của Phượng Thành, mặc dù những cam lòng, nhưng rốt cuộc dám đối nghịch Phượng Thành, tức giận trừng mắt Tiêu Như Phong.
Minh Thù chuẩn rời , đột nhiên Lôi Vân Miêu cản đường nàng, dùng đầu cọ bắp đùi nàng, phát vài tiếng rên rỉ.
"Đại ca, gấu đó."
Minh Thù chỉ núi nhỏ cách đó xa:
"Nhìn thấy ? Gấu, sẽ c.h.ế.t , để thôi."
"Ô, ô..."
Lôi Vân Miêu sang ngao ngao hai tiếng với Lôi Vân Miêu bên cạnh, mấy con Lôi Vân Miêu liều c.h.ế.t xông bóng đêm, chạy đến bên con gấu .
Rất nhanh thì thấy tiếng gào giận dữ của con gấu, con gấu dụ rời , lệch hướng.
Lôi Vân Miêu mong đợi, sợ hãi Minh Thù.
Minh Thù: "..."
Ai bảo ngươi dẫn nó rời !
Đồ ngốc!