Lời qua tiếng mãi dứt.
"Nếu như tao chọn?"
"Vậy cũng chỉ thể thiệt thòi cho cô bạn gái, như hoa như ngọc của mày một chút thôi."
Vẫn lảm nhảm xong.
Nội tâm Minh Thù bùng nổ, thời điểm Trình Diễn và tên còn đang chuyện, ngay lúc gã và Trình Diễn thể giải quyết mâu thuẫn, một tiếng kêu rên đột ngột vang lên.
Hai bên cạnh Minh Thù đều ngã xuống đất.
Một cô gái nhỏ hình gầy yếu, đạp một trong đó:
"Ai cho mày đụng tới đồ ăn của tao!"
Mọi : "..."
Nhìn cô bé đó, lực tấn công thế chứ!
Tại thể trâu bò đến trình độ chứ!
Trình Diễn đỡ trán, thoáng thì cô lực tấn công gì, nhưng nếu ngươi động đồ ăn vặt của cô , cô nhất định sẽ giống như võ thần, bạo lực tăng lên theo cấp lũy thừa.
"Nhìn cái gì?"
Minh Thù đầu gã chuyện với Trình Diễn:
"Muốn ăn đòn ?"
"..."
Vốn tưởng rằng là một con cừu nhỏ, ngờ rằng là một con hổ cái. Trong lòng gã nhạt, chỉ chút công phu mèo cào, trời cao đất dày là gì:
"Tụi mày lo lắng cái gì, bắt lấy nó."
Minh Thù nở nụ quái lạ, đ.á.n.h , náo nhiệt.
Cô quật cường ném đồ ăn vặt sang một bên, xắn tay áo xông lên.
Đánh c.h.ế.t các ngươi, ngày mai trẫm ăn một trăm túi đồ ăn vặt.
Nhìn tình hình phía , một cô gái bé nhỏ chiến đấu với một đám đán ông to lớn, nội tâm Trình Diễn hết sức phức tạp.
Này! Cốt truyện hùng cứu mỹ nhân ?
Cái giống với kịch bản bình thường đó!
Một đêm yên tĩnh, bầu trời tối đen như mực, thấy ngôi nào.
Gió mát từ đầu tường thổi tới, phất qua khí đan ánh đèn, một đám ôm đầu, xổm lối bộ, đau khổ đối mặt với nghi vấn của cảnh sát.
Minh Thù xổm đồ ăn vặt của bổ sung thể lực, mơ hồ rõ, hoài nghi mà hỏi Trình Diễn:
"Cậu báo cảnh sát ?"
Trình Diễn giật giật khóe miệng: "Cậu nghĩ sẽ báo ?"
Cậu cũng là một tên lưu manh, điên mà báo cảnh sát.
"Không báo ?"
Trình Diễn nghĩ khả năng lớn hơn, cô chả lời nào lập tức báo cảnh sát.
Minh Thù mỉm : " điên"
Cô đ.á.n.h , báo cảnh sát gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/54.html.]
"Hai cô gì đó? Không chụm đầu ghé tai với !"
Đột nhiên cảnh sát quát lớn một tiếng, Minh Thù sợ đến tay run, miếng khoai tây suýt chút nữa rớt mặt đất.
Cô nhanh chóng nhét miếng khoai tây miệng, cảnh sát đến:
"Cô ở đây gì?"
Minh Thù trấn định buông miếng khoai tây xuống:
"Báo cáo chú cảnh sát, con kể sự thật."
Cảnh sát thấy , cũng để ý đến cô đang ăn nữa, sang bên cạnh các đồng nghiệp còn đang bận, rút trong túi một quyển sổ tay:
"Nói."
"Chuyện là thế ạ, bla bla... bla bla... Đó là họ đ.á.n.h cháu , cháu chỉ là tự vệ thôi."
Diễn viên gạo cội đất diễn, cô miêu tả đám như một đám thanh niên lưu manh, đêm tối ức h.i.ế.p con gái nhà lành, còn cô thì chỉ là một cô bé yếu ớt đáng thương tay vì tự vệ.
Anh cảnh sát mặt biểu cảm khó hiểu, lúc họ đến, mắt họ là đám đang cô bé đánh.
Diễn viên gạo cội tiếp tục diễn:
"Chẳng qua là cháu chút võ, chứ nếu mà một cô bé trói gà chặt, thì khi các chú đến khi thấy xác đó ."
Nửa đêm, giáo viên chủ nhiệm nhận điện thoại, gọi đến đồn cảnh sát đón .
Một học sinh ưu tú, một học sinh cá biệt, hai cùng đồn cảnh sát chứ, tâm trạng của giáo viên chủ nhiệm, khi câu chuyện như cổ tích của Minh Thù, y hệt như tâm trạng của cảnh sát, đều .
Giáo viên chủ nhiệm khi xong các thủ tục bảo lãnh, đưa cả hai ngoài, sắc mặt nặng nề, cho đến khi khỏi đồn cảnh sát mới bùng nổ:
Chillllllll girl !
"Manh Manh, Trình Diễn, các em đêm hôm về nhà mà cái gì hả?"
Vấn đề ở chỗ là gọi đến đón chứ, mất mặt quá!
Mình Thù chỉ Trình Diễn :
"Thầy chủ nhiệm, bọn họ đến tìm Trình Diễn liên quan gì đến em."
"Không liên quan đến em? Thế em đ.á.n.h ?"
Thầy chủ nhiệm tức tới nổ tung.
Đánh đến nỗi báo cảnh sát, em lên trời luôn ?
Trước đây, ai phát hiện học sinh ưu tú của họ, bản lĩnh chứ!
"Thầy chủ nhiệm, chuyện là của em liên quan gì đến bạn Lộc Manh."
Trình Diễn là con trai, lúc mà nhận trách nhiệm, chỉ sợ sẽ vĩnh viễn Minh Thù cho danh sách đen mất.
"Trình Diễn!"
Thầy chủ nhiệm dường như gằn từng chữ một:
"Em chịu học hành đàng hoàng thì thôi, còn hư Lộc Manh."
Trình Diễn định cái gì đó, ngay lập tức thầy chủ nhiệm chặn :
"Được , Lộc Manh từ giờ em hạn chế qua với Trình Diễn, ngày mai bản kiểm điểm cho , còn em nữa Trình Diễn, em mà còn để phát hiện hư bạn, sẽ với nhà trường đuổi học em. Bây giờ đưa hai em về!"
Ánh mắt Minh Thù đảo thật nhanh:
"Thầy ơi, em cũng dây dưa với , là cứ bám lấy em, ảnh hưởng đến việc học của em, em thấy thấy cứ đuổi học ạ."