Minh Thù đầu, ánh mắt tò mò của nam sinh, nam sinh mặc đồng phục, chỉ mặc áo thun, mặt in hình đầu lâu, qua chút dữ tợn.
"Tại là ?"
Vô tình gặp một là trùng hợp, vô tình gặp hai là duyên phận, gặp ba :
"Cậu mục đích gì? Coi trọng tài hoa của trẫm là gương mặt của trẫm?"
Hay là mưu hại trẫm, lấy đồ ăn vặt của trẫm?
Nam sinh tựa cây bên cạnh, như Minh Thù:
"Bạn Lộc Manh hình như tự tin."
"Do trời sinh."
Chính là tự tin đó, phục thì nhào vô!
Nam sinh: "..."
Chưa từng thấy ai tự tin như .
Nam sinh xổm xuống: "Cậu xem cái gì ở đây?"
Minh Thù dịch sang một bên: "Cậu mục đích gì?"
Nam sinh thuận thế đất:
" còn tưởng, bạn Lộc Manh đề phòng là gì."
Bất kể là gặp mặt đầu tiên, là gặp mặt thứ hai, cô đều dáng vẻ vô hại, duy chỉ , ở cô thấy một thứ.
rõ ràng, cô che giấu nụ , quan sát tỉ mỉ tuyệt đối phát hiện .
"Chó ngoan c.ắ.n ."
Minh Thù khẽ, thứ biến mất còn dấu vết, cảm thấy vô cùng ôn hòa.
Minh Thù lấy một bịch chả giò, mở bắt đầu ăn.
Nam sinh quan sát cô, nghiêng về phía Minh Thù:
"Lộc Manh đang bản sẽ c.ắ.n ?"
Khoảng cách của hai rút ngắn, Minh Thù theo bản năng ôm chặt chả giò, đến gần như gì, cướp đồ ăn của trẫm ?
Nam sinh phì , cô gái giống mèo con bảo vệ thức ăn nhỉ?
Minh Thù dịch sang một bên:
" với quen thuộc ?"
"Nhiều gặp thành bạn bè, bây giờ chúng gặp ba ?"
"Bạn bè? Ai bạn bè với , cho là thần tiên ?"
Minh Thù né chỗ xa hơn, ý tứ ghét bỏ rõ mồn một, trẫm cùng rõ lai lịch bạn bè.
Nam sinh cũng giận, nhắc nhở một tiếng:
"Lộc Manh, xem ."
Minh Thù sang bên hồ, quả nhiên Kim Vũ Kỳ , chỉ còn nam sinh .
Chillllllll girl !
Minh Thù ôm cuốn chả dậy, nhanh chóng đuổi theo Kim Vũ Kỳ rừng cây. Nam sinh tại chỗ đợi một lúc, nam sinh bên hồ , khóe miệng cong lên, nụ kỳ lạ.
Khi thứ hai tìm Minh Thù, chính là khi cô đang xổm bên cạnh Kim Vũ Kỳ ngất , ăn chả giò.
Nghe tiếng bước chân, cô ngẩng đầu lên:
"Cậu chơi đủ , âm hồn tan."
"Lộc Manh g.i.ế.c ?"
Nam sinh dừng chân, chằm chằm Kim Vũ Kỳ mặt đất.
"Cậu giống mang tội g.i.ế.c ?"
Minh Thù dùng cuốn chả chỉ chỉ bản , đó bỏ miệng, nhai mấy miếng rôm rốp.
Nam sinh buồn , hất cằm về phía Kim Vũ Kỳ:
"Lộc Manh đang chuẩn gì đó?"
" chuẩn cái gì, liên quan gì đến ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/41.html.]
Sao phiền phức .
"Giờ cũng xem như là nhân chứng, Lộc Manh sợ báo cảnh sát ?"
"Ừm."
Trẫm g.i.ế.c , báo thì báo , cùng lắm là trẫm ẩu đả bạn học, tạm giam vài ngày, ngoài trẫm là hảo hán, sợ cái rắm.
Nam sinh: "..."
Phản ứng hình như sai sai!
Cô nên thương lượng điều kiện các kiểu với ?
Vì bình tĩnh như , ăn?
Lần đầu tiên nam sinh thấy đau đầu, dường như chỉ thú vị, còn chút khó chơi.
"Lộc Manh, thù gì với cô ?"
Nam sinh thử tới gần Minh Thù.
Nữ sinh bên chỉ liếc , khóe môi nhếch lên nụ thản nhiên:
" với cô mà kết thù, chẳng lẽ giờ cùng cô ăn tiệc hả?"
Người thực sự phiền c.h.ế.t.
Lại beep beep nữa trẫm sẽ trói chung hai luôn.
Rõ ràng là âm thanh dịu dàng, nhưng nam sinh ý tứ châm chọc.
"Lộc Manh, thực cũng thể giúp cô."
"Tự nhiên ân cần như ? Không chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp, mục đích gì?"
Mẹ nó, nhất định ý , nhất định là hại c.h.ế.t trẫm, kế thừa đồ ăn vặt của trẫm.
Nam sinh nhẹ, thanh âm trong khu rừng u tịch truyền :
"Lộc Manh, mục đích gì, chẳng qua là cảm thấy chơi cùng vui, giúp một tay. Ừ, Lộc Manh hẳn là cần giúp đỡ nhỉ?"
Chơi thật vui?
WTF?
Trẫm là để cho ngươi chơi vui ?
Bệnh thần kinh!
"Cậu ?"
Minh Thù đưa cuốn chả chỉ nam sinh, một giây liền bỏ cuốn chả miệng, dùng tay chỉ nam sinh:
"Cậu báo cảnh sát."
Làm trì hoãn việc quan trọng của trẫm, phiền c.h.ế.t.
Nam sinh đầu đầy sương mù, cô báo cảnh sát cái gì?
Trong ánh mắt nghi ngờ của nam sinh, Minh Thù lấy di động của Kim Vũ Kỳ, nhanh chóng bấm bấm, mỉm với nam sinh:
"Alô, báo án, hành hung , ở..."
Nam sinh nhanh chóng cướp điện thoại trong tay Minh Thù, đang chuẩn cúp máy, phát hiện căn bản hề gọi.
"..."
Trong khí, tiếng gió xào xạc, chân thon dài xẹt qua, đá về phía hạ nam sinh, tốc độ mau đến nỗi nam sinh phản ứng kịp, một cước trúng đích.
Theo bản năng, nam sinh che nơi nào đó, gương mặt trai hiện vẻ thống khổ che giấu , c.ắ.n răng:
"Lộc Manh, đóng phim thật là đáng tiếc."
Cô thật chỉ dụ dỗ qua đó, mà hoài nghi.
"Lần còn dám cản trở , kết quả chỉ là như ."
Minh Thù khom lưng, mắt nam sinh, :
" mặc kệ mục đích gì, nhưng mà nhất đừng tức giận, tức giận, đáng sợ đó."
Náo nhiệt một chút cô cảm thấy cái gì là , cũng sợ âm mưu quỷ kế gì, càng náo nhiệt cô càng thích.
Thế nhưng khi cô việc, ở bên cạnh càn rỡ beep beep, đ.á.n.h là nhẹ .