"Vậy đường cẩn thận."
Có thể là nam sinh xuất phát từ sự quan tâm với bạn cùng lớp, dù trong giọng của cũng ý gì đặc biệt.
Nam sinh về phía ngõ nhỏ, rời Minh Thù liền tựa tường nghỉ ngơi trong chốc lát, cũng chuẩn rời .
Nhấc chân lên cô cảm giác đạp vật gì đó, Minh Thù khom lưng xuống nhặt vật rơi đất lên.
Ầm ầm.
Trên trời xuất hiện một vệt sáng, lúc để Minh Thù thấy rõ đồ vật trong tay.
Là thẻ học sinh, phía dán ảnh nam sinh khuôn mặt gọn gàng thanh khiết giống như thiếu niên bước từ truyện tranh.
Không ăn thì ích gì chứ.
Ngay cả tên Minh Thù cũng thèm xem, ném xuống, theo hướng ngõ nhỏ bóng tối.
Minh Thù dầm mưa cả đêm, ngày hôm cảm nặng, lúc cô đến trường cả đều trong trạng thái mê man choáng váng.
"Manh Manh, ?"
Minh Thù chỗ của nguyên chủ, nữ sinh tóc ngắn bên cạnh gần:
"Sao mặt đỏ như ?"
Nữ sinh tóc ngắn đưa tay sờ trán Minh Thù, liền kêu một tiếng:
"Ôi, Manh Manh, nóng quá."
"Ừ." Chỉ là sốt một chút thôi, gì nghiêm trọng .
Minh Thù gạt tay của nữ sinh tóc ngắn, lộ nụ mỉm gương mặt tái nhợt:
"Không , ăn cái gì đó là khỏe ngay thôi."
"Cậu sốt đó, ăn cái gì mà ăn, uống thuốc."
Nữ sinh tóc ngắn sốt ruột: "Cậu sốt đến ngu hả? Thật là, tớ dẫn đến phòng y tế."
Nữ sinh tóc ngắn gì liền lôi Minh Thù ngoài.
Kim Vũ Kỳ và một nam sinh lúc phòng học, hai bên cứ thế nọ tránh ở cửa phòng học.
Kim Vũ Kỳ quan sát Minh Thù, cực kỳ ân cần hỏi:
"Lộc Manh bạn ?"
Minh Thù nhướng mày, ánh mắt đảo qua đối diện tốc độ cực nhanh, ngay cả dừng cũng dừng, quét xong liền rũ mắt xuống, mặt mặc dù vẫn là nụ thiện nhưng cô thèm để ý đến họ.
"Tránh !"
Nữ sinh tóc ngắn kéo Minh Thù , dường như ghét Kim Vũ Kỳ, trong lời cũng tỏ vô cùng chán ghét. Kim Vũ Kỳ vốn là nữ phụ, gia thế nhan sắc chung đều chỗ chê, thể gọi là tiểu thư nhà giàu xinh xắn.
Trên mặt cô lộ vẻ lo lắng, về nam sinh bên cạnh:
"A Phong, thấy Lộc Manh vẻ khỏe, là đưa đến phòng y tế ."
Cậu bạn còn lên tiếng, nữ sinh tóc ngắn tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn tức đến đỏ bừng lên:
"Kim Vũ Kỳ, đừng quá đáng!"
Chillllllll girl !
Nam sinh chính là trúc mã của nguyên chủ, Thượng Quan Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/36.html.]
"Diệp Miểu Miểu, tớ chỉ A Phong đưa Lộc Manh đến phòng y tế, gì là quá đáng chứ?"
Kim Vũ Kỳ như bản vô tội.
Các học sinh khác trong lớp đều âm thanh ở cửa phòng chú ý, đều phía cửa.
"Cậu rõ là..."
Nữ sinh tóc ngắn tức đến run , nhưng lúc , Diệp Miểu Miểu chỉ thể nuốt những lời về.
Kim Vũ Kỳ rõ Lộc Manh thích Quan Phong, còn ở mặt Manh Manh tỏ là bạn gái của , là chọc giận Manh Manh ?
Thượng Quan Phong Kim Vũ Kỳ dối gạt, lúc cũng còn cảm tình gì với Lộc Manh, thấy đề nghị của Kim Vũ Kỳ tiếng nào, kéo Kim Vũ Kỳ thẳng trong.
"A Phong, đưa Lộc Manh đến phòng y tế mà."
Giọng Kim Vũ Kỳ dịu dàng, bộ dạng lo lắng:
"Dù thì cô cũng lớn lên từ nhỏ với , thể mặc kệ ."
"Không cần các lo."
Nữ sinh tóc ngắn mắng một tiếng, nhỏ, đa thấy, nhưng Thượng Quan Phong rõ ràng.
Sắc mặt liền trầm xuống:
"Cậu mắng ai?"
"Mắng nào, đó tự hiểu."
Nữ sinh tóc ngắn cũng sợ hãi, ngẩng đầu chống Thượng Quan Phong:
"Thượng Quan Phong, là một tên cặn bã."
"Lục Thủy, chuyện với mấy con thú chúng hiểu , đừng lãng phí thời gian. Đi thôi." Minh Thù .
Diệp Miểu Miểu bất ngờ Minh Thù.
Lời chính là do Lộc Manh thích Thượng Quan Phong đến rối tinh rối mù ?
Hôm nay bạn tỉnh ngủ hả?
Thượng Quan Phong vốn đang Diệp Miểu Miểu cho tức giận lúc Minh Thù bồi thêm một câu, bùng lên lửa giận:
"Lộc Manh, lặp nữa coi."
Minh Thù lúc nào cũng , khuôn mặt vô hại:
"Aiz, bây giờ đến cả tiếng cũng hiểu. Nếu , cũng cần cố gắng học ."
"Lộc Manh, mắng khác!"
Kim Vũ Kỳ cau mày, dường như bất mãn với hành vi của Minh Thù. cô cố nén tức giận, tình huống mất hình tượng cao quý nhã nhặn.
Kim Vũ Kỳ âm thầm quan sát Minh Thù, trực giác của phụ nữ cho cô , con gái mặt , so với đây khác biệt.
Trước đây, nếu thấy và A Phong ở chung một chỗ, cô sẽ sớm chịu , như sắp ngã, nhưng ngày hôm nay thái độ thờ ơ như , khả nghi.
Hơn nữa đêm qua giam ở dãy phòng cũ, cô cũng chỉ cảm.
"Mắng cô ?"
Bởi vì phát sốt, mặt Minh Thù cũng đỏ ửng, gương mặt của cô vốn đáng yêu, đến cặp lông mày cũng , đáng yêu đến nỗi véo má.