Ban đầu, Thẩm Viễn Chiêu thấy rõ , nên vươn tay đẩy Giang Đóa. Sau đó, nhanh chóng cởi áo khoác khoác lên Nam Ưu Ưu, ngăn trang phục sữa thấm ướt.
Giang Đóa đẩy, thể lung lay ngã nhào đất, sữa cũng đổ tung tóe.
"Giang Đóa..."
Thẩm Viễn Chiêu cau mày Giang Đóa:
"Cô gì ?"
"Xin ... cố ý."
Giang Đóa dám Thẩm Viễn Chiêu.
"Không cố ý, mỗi cô đều cố ý, cô thể chuyện gì cẩn thận chút ?"
Thẩm Viễn Chiêu tức giận.
Trước đây, tại nghĩ bộ dạng lóng nga lóng ngóng của cô thật đáng yêu. Bây giờ nghĩ mỗi Giang Đóa phạm sai lầm, thì gặp chuyện rắc rối.
"Xin ..."
"Thẩm tổng, em về quần áo."
Nam Ưu Ưu ý truy cứu, cô thấp giọng với Thẩm Viễn Chiêu một tiếng chuẩn .
Thẩm Viễn Chiêu kéo cô , tay vòng qua eo: " đưa em về."
Dường như Nam Ưu Ưu gì đó, nhưng cuối cùng c.ắ.n môi lên tiếng.
Giang Đóa Thẩm Viễn Chiêu và Nam Ưu Ưu rời , là khổ sở gì khác, trái tim đau một trận cô cố nén mới bật .
Người ngang qua chỉ trỏ cô, cả Giang Đóa phát lạnh, một cảm giác như thế giới vứt bỏ.
"Sao cẩn thận ."
Trước mặt xổm xuống hỏi:
"Té ngã chỗ nào ?"
Giang Đóa mặt, mắt chợt đỏ lên: "Tiểu Ly..."
"Khóc cái gì chứ?"
Minh Thù kéo nữ chính đại nhân dậy: "Không chỉ té một chút thôi , , mời ăn."
Giang Đóa nhất thời nhịn mỉm .
Không tại , lúc thấy tiểu Ly ăn, đôi mắt lấp lánh, cô cảm thấy đáy lòng ấm áp.
Cửa hàng bánh ngọt.
Tần Triệt và vệ sĩ của trong góc chằm chằm một bàn bên cạnh, trong lòng đều câu nên .
"Ngươi cho , cô thực sự thích đàn ông ?" Tần Triệt hỏi hệ thống.
[Cửu thiếu, dù cho cô thích đàn ông, thì cũng cô thích đàn ông. ]
"Ta g.i.ế.c cô ?"
Hệ thống im lặng một lúc lâu .
[Cửu thiếu cố lên. ]
Tần Triệt hệ thống khinh thường càng tức giận.
Ta cũng tin, g.i.ế.c c.h.ế.t cô .
Chờ lão t.ử sự tin tưởng của cô, nghĩ biện pháp.
Ta quả là thiên tài. Ha ha ha.
[... ] Cửu thiếu e là ngốc chứ.
Vệ sĩ: "..."
Thiếu gia qua thật kỳ lạ.
Minh Thù đưa Giang Đóa trở về, lẽ là Minh Thù cùng Giang Đóa ăn uống vui vẻ, Giang Đóa trông cũng khổ sở như nữa.
"Quả nhiên ăn một bữa, tâm trạng hơn nhiều."
Giang Đóa duỗi một cái: "Cảm ơn , Tiểu Ly."
"Có thời gian rảnh, đồ ăn cho tớ là ."
Đều là đồ tham ăn, Giang Đóa nháy mắt hiểu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/254.html.]
"Cuối tuần đến nhà tớ."
"Được, lên ."
Giang Đóa xe ở xa xa, cô rành về xe, nhưng cái nhãn hiệu xe Thẩm Viễn Chiêu cũng một chiếc, chỉ là màu sắc và kiểu dáng khác.
Cô nhãn hiệu xe ít nhất cũng ba trăm vạn. Thì nhà Tiểu Ly tiền như .
Giang Đóa lắc đầu, thở một : "Vậy tớ lên đây."
Minh Thù vẫy tay...
Chờ đến khi Giang Đóa thấy bóng dáng, Minh Thù mới chậm rãi về mở cửa xe lên.
Tần Triệt đang gọi điện thoại, trực tiếp hiệu vệ sĩ lái xe. Minh Thù ngáp ngáp, dựa lưng ghế nghỉ ngơi.
"Mệt quá."
Tần Triệt cúp điện thoại, nghiêng đầu qua bên Minh Thù:
"Cho dựa một chút."
Minh Thù đẩy : "Cút."
" còn là bệnh nhân, em thể bảo cút?"
Hai tay Tần Triệt trực tiếp ôm lấy Minh Thù:
"Hơn nữa đây là xe ."
"Có tin đ.á.n.h tàn phế ?"
Minh Thù đầu, lộ nụ ấm áp.
"Em đ.á.n.h , dù tàn phế thì em chăm sóc cả đời."
Tần Triệt ngẩng đầu đưa mặt tới.
Tần Triệt nghĩ dựa theo kịch bản lúc , chút ngoài ý , mới thể thiết. Nói chừng cô thích .
Hiển hiên là nghĩ nhiều.
Tần Triệt Minh Thù vô tình đạp sang một bên, d.a.o nhỏ sáng loáng cho cơ hội đến gần.
Tần Triệt thừa dịp Minh Thù để ý hung tợn trừng cô, chỉnh sửa quần áo ngay ngắn. Người đanh đá nãy, tuyệt đối là ...
"Thiếu gia, tiểu thư đến ."
Vệ sĩ mở cửa xe, Tần Triệt xuống xe , tự mở cửa cho Minh Thù.
Minh Thù liếc mắt thấy khách sạn lộng lẫy, cách đó xa cực kỳ náo nhiệt. Cô vẫn nhúc nhích.
Tần Triệt đưa tay đến mệt, chuyển ánh mắt xuống:
"Xuống xe."
"Em về nhà."
"Đợi lát nữa về."
Tần Triệt cảm thấy sang bên : "Nhanh xuống xe."
"Không ."
Ai cho cái quyền đưa trẫm đến tham gia tiệc rõ chứ?
Giọng Tần Triệt khẽ đổi, hề áp lực mà châm cọc:
"Thẩm Viễn Chiêu ở đây, thật sự em ?"
Thẩm Viễn Chiêu.
Nam Ưu Ưu khẳng định cũng ở đây.
Chillllllll girl !
Minh Thù nâng làn váy xuống xe, Tần Triệt thở phào, nhưng chợt nghĩ tới là cô thích Thẩm Viễn Chiêu chứ?
Quả nhiên vẫn g.i.ế.c c.h.ế.t.
Chuyện tấn công chiếm tình cảm , thích hợp với .
"Anh, đang suy nghĩ gì ?"
Minh Thù đột nhiên gần, Tần Triệt dọa giật , chút hoảng hốt:
"Không gì."
Ánh sáng mờ nhạt bao phủ hình hai , chút huyền ảo.