"Tớ nên gì bây giờ?" Giang Đóa hỏi Minh Thù.
"Có hai biện pháp."
Minh Thù lắc lắc ngón tay: "Báo cảnh sát hoặc là tự bản chứng minh trong sạch."
"Báo cảnh sát..." Giang Đóa nỉ non một tiếng.
Báo cảnh sát ích lợi gì? Lúc đó phòng việc chỉ cô, trong phòng camera. Cái kệ nhiều nhứ linh tinh, cô cũng từng sờ qua đồ đó.
Lúc cô còn tranh cãi với khác, cái kệ ở vị trí trùng hợp đến , cuối cùng chỉ thể chứng minh là cô .
Minh Thù Giang Đóa, đoán chừng là nghĩ đến biện pháp báo cảnh sát.
Nam Ưu Ưu nỡ bỏ vốn lớn như , thể để Giang Đóa bình an vô sự.
"Tớ... Làm mới thể chứng minh bản trong sạch ?" Giang Đóa về phía Minh Thù.
"Không thể."
Giang Đóa oan ức trông mong Minh Thù.
"Bởi vì nhân chứng." Minh Thù tiếp tục .
, Giang Đóa nhân chứng.
Đoạn thời gian buổi trưa đó, cô vẫn một trong phòng việc.
Chuyện bất kể là báo cảnh sát là giải quyết riêng, thua thiệt đều là Giang Đóa.
Giang Đóa như quả bóng xì , ôm mặt nức nở.
"Đến đây, một chút ăn."
Minh Thù mang bánh bao nóng hổi cho Giang Đóa.
Hóa tủi thành thèm ăn, Giang Đóa ăn một miếng nhét phình hai má, đôi mắt đỏ rực khác gì con thỏ...
Giang Đóa ăn no xong cũng ngừng , cô xem Nam Ưu Ưu.
Bởi vì là phòng bệnh VIP, thường thể lên nên Minh Thù chỉ thể dẫn Giang Đóa theo.
Lúc ngang phòng bệnh Tần Triệt, Tần Triệt kêu Minh Thù một tiếng.
"Làm gì?" Minh Thù chỉ ló đầu .
"Em mua đồ..." Đến Thái Bình Dương mua đồ luôn ? Tần Triệt nuốt lời trở :
" đói , đồ ăn em mua ?"
"Em ăn ." Minh Thù xa vỗ vỗ bụng.
Tần Triệt: "..."
Minh Thù khép cửa , dẫn theo Giang Đóa đang thất hồn lạc phách về phía phòng bệnh của Nam Ưu Ưu.
Trong phòng bệnh của Nam Ưu Ưu chỉ Thẩm Viễn Chiêu, màng cửa buông nên thể thấy bên trong.
Nam Ưu Ưu và Thẩm Viễn Chiêu gì đó, Thẩm Viễn Chiêu đột nhiên vươn tay ôm lấy Nam Ưu Ưu, từ chỗ thể thấy khuôn mặt đầy nước mắt của Nam Ưu Ưu giống như đau lòng. Thẩm Viễn Chiêu chần chừ vỗ đầu Nam Ưu Ưu, bộ dáng dịu dàng.
Giang Đóa vốn sắc mặt tái nhợt, thấy hai ôm thì sắc mặt càng trắng hơn.
"Tiểu Ly... Chúng thôi."
"Không ?"
Giang Đóa lắc đầu, giục Minh Thù: "Đi thôi."
Chillllllll girl !
Minh Thù hỏi: "Thích Thẩm Viễn Chiêu ?"
Giang Đóa như nai con hoảng sợ, rụt rè Minh Thù. Giang Đóa c.ắ.n môi, nhỏ giọng phủ nhận: "Không ."
Người như Thẩm Viễn Chiêu, cô dám thích, tư cách gì mà thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/248.html.]
Minh Thù từ chối cho ý kiến, dẫn theo Giang Đóa đến phòng bệnh Tần Triệt.
Giang Đóa thấy giường bệnh thì sửng sốt một chút. Dường như lâu như mới phản ứng , cô gặp Tiểu Ly ở bệnh viện.
Người đàn ông giường bệnh trai như Thẩm Viễn Chiêu... là hai kiểu trai khác . Người thể ở chỗ thì phú cũng quý. Tiểu Ly thể quen lợi hại như thế ?
Tần Triệt dường như sợ lời nào dễ , nên ngậm miệng , cuối đầu xem điện thoại nãy mang đến.
"Tiểu Ly, là..." Ai ?
"Anh tớ." Minh Thù một tiếng.
"Bạn trai." Tần Triệt ngẩng đầu sửa lời.
Giang Đóa chút ngơ ngác, rốt cuộc là trai bạn trai?
"Đừng để ý đến , đầu óc đụng hỏng ." Minh Thù chỉ chỉ đầu.
Giang Đóa thấy đầu Tần Triệt quấn đầy băng gạc, gật đầu biểu thị hiểu. Thật đáng thương, trai như nhưng đầu óc bình thường.
Tần Triệt: "..."
Tùy tiện dẫn khác về, còn như , thế thèm mua đồ ăn cho nữa.
" uống nước."
Tần Triệt cắt ngang câu chuyện của Minh Thù và Giang Đóa.
Minh Thù đầu liếc mắt : "Tự rót."
Tần Triệt chỉ kim tay: "Không thể xuống giường."
"Nhịn uống ."
Tần Triệt khống chế châm chọc: "Thân là bạn gái, em đối xử với bạn trai như ?"
Minh Thù ý đề nghị: "Vậy đổi khác !"
Tần Triệt: "..."
Hắn tức giận cầm di động gọi vệ sĩ bên ngoài rót nước.
"Tiểu Ly, thể đối xử với bệnh nhân như thế..."
"Trước hết nghĩ xem nên gì ."
Vẻ mặt Giang Đóa trở nên ảm đạm, nên gì bây giờ? Ngay cả hại là ai cũng . Nam Ưu Ưu còn thương, nếu chuyện gì thì nhận trách nhiệm như thế nào.
Giang Đóa vốn định chờ khi Thẩm Viễn Chiêu rời , xem Nam Ưu Ưu nhưng mà Thẩm Viễn Chiêu vẫn luôn ở phòng bệnh cùng Nam Ưu Ưu. Trong lòng Giang Đóa khó chịu, cuối cùng lời tạm biệt với Minh Thù, tinh thần sa sút bỏ .
Minh Thù dựa cửa sổ, dùng di động mới lướt xem danh sách tin tức, Tần Triệt liếc cô vài nhịn :
"Em qua đây một chút."
"Không rảnh."
" lời với em."
"Không ."
" gọi bác sĩ ."
Minh Thù để di động xuống, ý đôi mắt mơ hồ hiện . Cô cất điện thoại túi, nhấc bước chân qua, cao ngạo Tần Triệt.
"Em cho xem, đây chúng ở chung thế nào?"
Tần Triệt để Minh Thù xuống.
Trước đây...
Chúng thực sự quen.
Tuy rằng quen, nhưng Minh Thù vẫn há miệng :
"Trước đây , em đặc biệt khốn nạn, hút t.h.u.ố.c uống rượu, đ.á.n.h cờ bạc, còn ở bên ngoài cho đội nón xanh, nuôi một vài yêu nhỏ..."