"Cô gái, cô suy nghĩ kĩ ?"
Minh Thù hai mắt : "Anh cho hai triệu ."
Đối phương chút chần chờ: "Hai triệu nhiều quá ?"
"Vậy đây, tự các hầu hạ ."
"Được, nhưng tiền cũng thể cứ như mà cho cô, chờ Tần tổng khôi phục..."
" nghĩ hiểu sai ý ."
Dưới ánh mắt nghi ngờ của đối phương, cô mỉm : "Hai triệu chỉ là để ở chứ thù lao, thù lao tính khoản khác."
Người đó hiển nhiên ngờ đến Minh Thù đà lấn tới, mới đây hai triệu.
"Cô , cô cũng đừng đà lấn tới chứ..." Mặt đó tối sầm .
" mở , thế nào? Nếu . Dù tổng tài ở bên trong cũng tổng tài của ." Minh Thù thờ ơ.
"Cô..."
Hai triệu chứ là hai ngàn đồng , im lặng một lúc: " xin phép một chút ."
"Được thôi."
Người đó sang bên cạnh gọi điện thoại, Minh Thù tựa bên ngoài phòng bệnh, Tần Triệt chuyện với khác ở bên trong.
Lông mày nhướng lên chút ý chế nhạo nhẹ, chuyện cũng khách sáo, bên ngoài cũng thể cảm thấy bầu khí đè nén bên trong.
Nếu như bác sĩ cầm bệnh án mặt cô, thì là mất trí nhớ.
Ba phút , đó cầm điện thoại , nhưng thái độ như nữa.
"Hai triệu, ngày mai sẽ đưa chi phiếu cho cô. Cô hãy bổn phận của , nếu như dám gây rắc rối hoặc tâm tư gì khác, thì đừng trách chúng khách sáo."
Minh Thù quơ danh trong tay, mờ ám, đẩy cửa phòng bệnh .
Đám trò chuyện thêm một trận, cuối cùng cũng rời , phòng bệnh yên tĩnh.
Minh Thù kéo cái ghế bên cạnh Tần Triệt.
Tần Triệt ấp ủ cảm xúc: "Làm ?"
"Anh mất trí nhớ."
Minh Thù nhạt: "Rốt cuộc chơi trò gì?"
Đâu nào dễ dàng mang hai triệu cho khác chứ?
Tần Triệt đưa tập bệnh án qua cho Minh Thù: "Giấy trắng mực đen, chẳng lẽ là ..."
Tần Triệt nuốt câu trong, hệ thống câu chữ một nữa:
"Bác sĩ bệnh án, em còn tin ?"
Minh Thù đặt bệnh án xuống, mỉm : "Không , em chơi cùng ."
Tần Triệt liếc mắt cô một cái: "Em là... Thực sự chia tay với ? Ở chung với gây rắc rối lớn cho em ?"
Minh Thù : " , ở cùng quả thực là sống bằng c.h.ế.t."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/247.html.]
" đối xử thế nào với em thế nào, nhưng nhất định sẽ đối với em."
Tần Triệt cầm tay Minh Thù, dùng lực một chút, khuôn mặt nghiêm túc.
"Được thôi, tiên cho em năm triệu."
Minh Thù thầm đếm trong lòng, đếm đến ba, Tần Triệt mới gật đầu:
"Được. Chỉ cần em chia tay với ."
Vậy cũng đồng ý?
Đầu óc hư hỏng ?
Tần Triệt nhanh chóng cho đưa chi phiếu tới. Tần Triệt ký tên lên, đưa chi phiếu cho Minh Thù.
Minh Thù mấy phía , trong lòng cảm thán, phong thủy đổi ông bà sai. Đêm qua, vẫn đội trời chung với , mà ngày hôm nay đưa tiền cho ...
Minh Thù bệnh viện mua đồ ăn vặt, khéo đụng Giang Đóa ở cửa.
Trên Giang Đóa dính máu, sắc mặt tái nhợt, hoang mang lo sợ chạy đến bệnh viện.
Chillllllll girl !
Minh Thù nhanh chóng túm Giang đầu bếp : "Sao thành dáng vẻ ?"
Ai động tới nữ đầu bếp di động của trẫm ?
Giang Đóa ngăn cản, tiêu cự dần dần hội tụ mặt Minh Thù.
Thấy rõ , Giang Đóa như c.h.ế.t đuối nắm sợi dây cứu mạng, nước mắt tí tách rơi xuống, lời rõ ràng:
"Tiểu Ly, tớ, thật sự tớ ."
Minh Thù trời nắng gắt bên ngoài, nên dìu Giang Đóa bệnh viện.
Buổi trưa hôm nay, Giang Đóa và một nhân viên xảy tranh cãi. Ăn cơm trưa xong, nhân viên việc bởi vì tìm cô việc, rời khỏi phòng việc.
Kết quả Nam Ưu Ưu tìm một phần tài liệu, đến bên bàn của nhân viên , cái kệ chất đống đồ linh tinh ở bên cạnh tại rớt xuống.
Bên trong một lưỡi d.a.o lam, liền rách một đường thật dài cánh tay của Nam Ưu Ưu. Thẩm Viễn Chiêu đúng từ bên ngoài trở về, đưa Nam Ưu Ưu bệnh viện.
Vấn đề bây giờ xác nhận Giang Đóa là kẻ phá hư cái kệ, vì trả thù nhân viên tranh cãi với cô, nhưng ngờ Nam Ưu Ưu chịu tội nhân viên .
"Tiểu Ly, tin tưởng tớ, thật sự tớ ." Giang Đóa rối tinh rối mù.
Tất cả tin cô. Cô nên gì bây giờ. Minh Thù kiên nhẫn lấy viên kẹo cuối cùng trong túi , bỏ miệng Giang Đóa. Hương vị đắng trong miệng giảm bớt.
"Ngọt ?"
Giang Đóa gật đầu.
"Vậy một cái."
Giang Đóa nổi.
Minh Thù ôm vai Giang Đóa: "Ừm, chuyện xảy , cũng thể khiến bất kì nào đồng cảm cho , tin tưởng , cũng thể giải quyết chuyện ."
Giang Đóa nức nở hỏi: "Cậu tin tưởng tớ ?"
"Cậu đồ ăn ngon như , tớ đương nhiên tin tưởng ."
Trong lòng Giang Đóa vì thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, chính vì vẫn bằng lòng tin tưởng cô.
Tuy rằng cái lý do ... Hơi kỳ quái.