"Chỉ cần ăn đều thể."
Minh Thù nhẹ nhàng chậm rãi.
Dì Hà bật : "Chắc tiểu thư đói lắm ? Hôm nay công việc bận ?"
"Cũng ."
Minh Thù rửa tay bàn cơm, dì Hà đúng lúc lấy bát cháo .
"Dù công việc lúc nào cũng như ."
"Ôi, bà chủ cho tiểu thư thực tập ở công ty của thiếu gia, cô ."
Dì Hà là ở Tần gia, nhưng đối xử với nguyên chủ và Nguyễn đều , giống cái loại ỷ quyền hạn mà bắt nạt hai con cô trong truyền thuyết.
"Cũng khác lắm."
Minh Thù và dì Hà trò chuyện câu câu .
Dì Hà : "Tiểu thư ăn lót , lát nữa cho tiểu thư mấy món khác."
Minh Thù mùi thơm, đôi mắt phát sáng: "Cảm ơn dì Hà."
"Đừng khách sáo, mau ăn đừng để đói."
Dì Hà nở hoa.
Thiếu gia ở nhà, cả một ngày cũng quá mười câu lạnh lẽo, vẫn là tiểu thư thích chuyện...
Ngày thứ hai Minh Thù , tối hôm qua Nam Ưu Ưu nhốt trong phòng mấy tiếng.
Sự thực chứng minh là cửa quá cũng .
"Tiểu Ly đến ."
Giang Đóa tung tung tăng chạy tới:
"Hôm nay tớ bánh bao, tự tớ ăn ?"
Vừa đồ ăn, Minh Thần lập tức tỉnh táo: "Được."
Giang Đóa mở hộp, mỗi một cái bánh bao đều đáng yêu, còn bốc nóng.
"Ăn ngon ?"
"Ăn ngon."
"Tớ còn sợ thích."
Giang Đóa thở phào: "Vậy ăn , tớ chuẩn công việc lát nữa đại ma vương sắp tới."
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Thẩm Viễn Chiêu dẫn theo vệ sĩ từ thang máy .
Giang Đóa thè lưỡi với Minh Thù, cô trở chỗ nhanh như làn khói.
"Giang Đóa, theo ."
Lúc Thẩm Viễn Chiêu ngang qua Giang Đóa, liền kêu cô một tiếng.
Giang Đóa suy sụp, chần chừ văn phòng.
"Giang Đóa cũng gặp vận gì, Thẩm tổng coi trọng cô như ."
Giang Đóa khỏi, phòng việc liền nhộn nhịp lên.
"Này, các xem, là Thẩm tổng trúng cô chứ?"
Người dứt lời, phòng việc đột nhiên yên tĩnh . Nam Ưu Ưu mang túi, giẫm giày cao gót cộp cộp tiến , khí chất nho nhã như bước t.h.ả.m đỏ.
Mọi đều , Nam Ưu Ưu là vì Thẩm Viễn Chiêu mới hạ thấp địa vị, ở chỗ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/236.html.]
Trước đây, Thẩm Viễn Chiêu và Giang Đóa dính líu đến sớm nổi giận, nhưng gần đây xảy chuyện gì, Nam Ưu Ưu đột nhiên trở nên để ý chút nào.
Mọi , đều tự giác về vị trí của bắt đầu công việc.
"Trong phòng việc, ăn."
Nam Ưu Ưu ngang qua Minh Thù, đột nhiên một tiếng.
"Quy định công ty ?"
Minh Thù bỏ một cái bánh bao miệng, hỏi.
Nam Ưu Ưu nghẹn họng, quy định công ty quả thực .
"Mọi đều cái quy định bất thành văn ."
" mất trí nhớ ?"
Nam Ưu Ưu: "..."
Một đêm gặp, da mặt của Nguyễn Ly dày thêm ?
"Muốn ăn thì ngoài ăn, đừng ở chỗ ảnh hưởng công việc của khác."
"Công việc của cô ?"
Minh Thù tiếp tục ăn, hất cằm về phía đồng hồ treo tường:
Chillllllll girl !
"Bây giờ cách thời gian việc còn mười phút, thời gian thuộc về , cho nên chuyện gì là chuyện của , cô quản ?"
Nam Ưu Ưu gì.
Xung quanh dường như ánh mắt đến.
Nam Ưu Ưu nghĩ Minh Thù đột nhiên thể như thế, cô tức giận, đôi mắt trừng Minh Thù.
"Đừng trừng , sợ đó."
Minh Thù sợ hãi hề thành ý, tiếp tục ăn bánh bao.
"Nguyễn Ly, ăn trong phòng việc vốn chính là cô sai, Ưu Ưu lòng nhắc nhở cô, cô còn thái độ cô ?"
"Cô thì ăn ?"
Minh Thù liếc mắt phụ nữ : "Hôm qua, cô ăn bánh trong phòng việc ?"
Người phụ nữ: "..."
Nam Ưu Ưu cầm vũ khí , vốn dĩ chính là lựa chọn sai lầm, ăn hàng trong phòng việc mười chín, ai cũng chạy thoát.
Thấy Minh Thù, cô liền nghĩ đến chuyện tối hôm qua, đó liền khống chế bản .
Trong lòng Nam Ưu Ưu liền kiên định, nhưng bây giờ xuống sân khấu như thế nào đây?
"Ưu Ưu, em qua đây cái bảng giúp chị với." Có giải vây cho Nam Ưu Ưu.
Nam Ưu Ưu thở phào, lập tức qua bên ...
Giang Đóa gục đầu từ phòng việc , Nam Ưu Ưu như vô tình ngẩng đầu Giang Đóa, đáy mắt lóe lên ý thù hận chỉ cô mới .
Giang Đóa chú ý đến ánh mắt Nam Ưu Ưu, nhưng Minh Thù thấy . Nam Ưu Ưu đầu, thì thấy Minh Thù tủm tỉm. Nụ dịu dàng, nhưng Nam Ưu Ưu nghĩ nụ như một cây kim ghim trong lòng cô , sợ hãi từ đến nay từng .
Cũng may Giang Đóa che giữa hai , lúc ngăn cản ánh mắt hai chạm ...
Chuyện nguyên chủ cần nhiều lắm, dù vẫn còn đang thực tập, việc quan trọng thể nào giao cho cô.
Minh Thù nhớ nguyên chủ đây gì, ăn xong bánh bao liền bắt đầu công việc.
Công việc hiện tại của cô buồn chán, chính là vài cái bảng hoặc là giúp khác sửa tư liệu gì đó.
So sánh tới so sánh lui, Giang Đóa bận rộn hơn nhiều, hình ngừng di chuyển từ chỗ đến phòng việc của Thẩm Viễn Chiêu.