"Bây giờ thể cho , xảy chuyện gì ?"
Minh Thù thu tầm mắt, nam nhân đối diện.
Mộ Hoài đang xem "Tam Tinh Cao Chiếu" mà Từ chủ đưa cho , kỳ thực bức tranh gì để xem, bức tranh gặp lửa mới lộ hoa văn.
Đó chính là bản đồ long mạch vương triều Võ Thương.
Mộ Hoài cuộn tròn bức tranh cất , hai tay khoanh ngực:
"Mấy ngày , ngươi từng tiên đoán một đúng ?"
Minh Thù mỉm : "Giao dịch của Từ chủ và hoàng thúc thực thâm sâu nha."
Mộ Hoài chằm chằm Minh Thù, :
"Tiên đoán của ngươi, đây lâu một tiên đoán qua, nhưng của ngươi càng rõ ràng hơn."
Minh Thù nhướng mày.
"Hai mươi hai năm , nhà tiên tri đời tiên đoán cuối cùng, đó là chiến loạn thiên hạ nổi lên khắp nơi, yêu nghiệt hoành hành, vương triều Võ Thương diệt. Mà tiên đoán đến chính là thái t.ử lúc đó mới sinh ."
"Bởi vì tiên đoán , thái t.ử coi là yêu nghiệt chuyển thế, hoàng đế kiêng kỵ đành lòng."
Mộ Hoài liếc mắt Minh Thù, thấy nàng cũng phản ứng gì kỳ lạ, chủ động thêm một câu:
"Hổ dữ ăn thịt con, khi đó chờ mong thái t.ử chào đời, nhưng ngờ sẽ kết cục như thế."
Nhiều năm như thế, hoàng đế phế bỏ thái tử, cũng là nguyên do.
Nhà tiên tri đời vì phá hủy tình thế , liền trộm thiên cơ, lấy vị trí thái t.ử đặt điều kiện cho hoàng đế mới ba phần cứu vãn.
Mà cũng vì chuyện , nhà tiên tri đời liền c.h.ế.t oan uổng.
"Vì , trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t thái tử?"
Phương pháp đơn giản hơn , cần gì phiền phức như .
Hình như g.i.ế.c nam chính ...
Mộ Hoài lắc đầu: "Hẳn là g.i.ế.c ."
Nếu như thể g.i.ế.c, mặc dù là lúc đó hoàng đế đành lòng, vì ngôi vị hoàng đế và thiên hạ, cũng sẽ bỏ qua đứa con trai .
mà .
Vậy cũng chỉ một khả năng.
G.i.ế.c .
"Vương gia, mau đây xem."
Giọng của Diệp Tùng từ bên ngoài vang lên, dường như thấy chuyện gì khó tin.
Mộ Hoài vén màn xe lên, xa xa một mảng đỏ tươi như m.á.u nhuộm đỏ từ phía xa tràn tới, nhanh chóng bao phủ khắp bầu trời.
Chillllllll girl !
Bằng mắt thường thể thấy, tất cả đều màu đỏ.
Tình cảnh với cảnh tiên đoán của Minh Thù, giống như đúc.
Cảnh thứ nhất trong tiên đoán ứng nghiệm.
"Chuyện gì xảy ?"
"Sao trời biến thành màu đỏ?"
"Vương gia, trời sinh hiện tượng lạ, sợ là sắp xảy chuyện."
Diệp Tùng cau mày, bọn họ còn từng gặp qua cảnh tượng quái dị như .
Có gió nổi lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/171.html.]
"Xào xạc..."
Tán cây lay động về phía khí đầy bụi bặm, ngựa giống như kinh hoảng, an phận hí lên, mặc cho quát lớn như thế nào đều thể bình tĩnh, cuối cùng giương móng, chạy tứ tung.
Người cưỡi ngựa khống chế , chỉ thể bỏ ngựa nhảy xuống.
Minh Thù trong xe ngựa cũng ngoại lệ, Mộ Hoài phản ứng nhanh nhạy ôm Minh Thù nhảy xuống xe ngựa đang phát điên.
"Đều điên ?"
Diệp Tùng hít một ngụm bụi, mang theo những còn về phía Mộ Hoài:
"Vương gia, bây giờ?"
Diệp Tùng Trấn Quốc công chúa và Vương gia nhà một , tuy rằng nghĩ kỳ quái, nhưng hai chung một chỗ xứng đôi...
Đôi mắt đen nhánh của Minh Thù, bầu trời nhuộm sắc đỏ như máu. Dường như chú ý tới lúc còn Mộ Hoài ôm, nàng vuốt vuốt tóc đen lộn xộn:
"Xảy chuyện bình thường, tất yêu."
Minh Thù cúi , cảm giác độ ấm bên hông sai sai, một cánh tay trắng nõn thon dài đang vòng quanh eo của .
Minh Thù đẩy tay Mộ Hoài: "Hoàng thúc, ôm đến nghiện ?"
Diệp Tùng: "..."
Mộ Hoài bình tĩnh liếc mắt nàng, hai tay chắp phía , trong lòng bắt đầu phun trào.
Lão t.ử cũng cố ý.
Tình huống lúc nãy chỉ chú ý lên bầu trời, ai còn để ý xem còn ôm .
Cho rằng lão t.ử ôm ngươi ?
Hừ!
Tức c.h.ế.t !
Cứu nàng vài , đều chiếm chỗ nào, mạng lão t.ử khổ như .
"Vương gia, bây giờ chúng ?"
Ngựa đều chạy sạch, cảnh tượng bầu trời kỳ lạ như thế, Diệp Tùng hiện tại mờ mịt.
Ánh mắt Mộ Hoài trầm bầu trời:
"Trước tiên tìm chỗ dừng chân."
Sắp xảy chuyện...
Bầu trời nhuốm đỏ duy trì liên tục một thời gian dài mới biến mất, trong thời gian , các loại động vật giống như điên tập thể, xao động ngừng.
Minh Thù trong cái sân tồi tàn, cầm một túi bánh ăn, Diệp Tùng và Mộ Hoài ở cửa viện chuyện mơ hồ thể vài câu.
Đây là một thôn xóm cách hoàng thành gần, Diệp Tùng hỏi thôn dân một ngôi nhà điểm dừng chân.
Thú nhỏ từ trong tay áo Minh Thù chui ngoài, dùng miệng c.ắ.n cổ tay Minh Thù.
Cho một miếng!
Minh Thù dường như thấy, thú nhỏ cố sức c.ắ.n một cái, tay Minh Thù run lên, suýt chút nữa bánh bột ngô rơi xuống đất.
Cho một miếng, nhanh lên, cũng ăn.
Minh Thù một tay ấn thú nhỏ , ngươi ăn cái rắm!
Thú nhỏ: "..."
A a a! Ta đổi chủ nhân, lập tức đổi, một giây cũng ở với nàng .
"Bên hoàng thành loạn."
Mộ Hoài , giọng nhàn nhạt: "Tạm thời ở đây chờ một lát."