Hoài Vương , giả vờ thành cây cột hình nữa, cuối cùng cũng ngẩng đầu về phía hoàng đế, còn , Minh Thù giành :
"Bệ hạ, việc thuộc quản lý của ?"
Nàng đoán chắc chút liên quan đến Hồng Nương?
Kẻ ngu , là trẫm tiên đoán vương phi tương lai của Hoài Vương cho là ai ?
Hay là...
Hắn nghi ngờ và Hoài Vương tình cảm. Hình như khả năng lớn hơn.
Xem hoàng đế kiêng kỵ Hoài Vương nhiều.
"Ti lễ xin nghỉ về quê, bây giờ còn về."
Hoàng đế thở dài: "Trong thời gian ngắn, trẫm tìm thể đảm nhiệm công việc . Người duy nhất trẫm tin tưởng là Trấn Quốc công chúa, tuy công chúa tuổi còn nhỏ, nhưng công chúa là năng lực, trẫm tin tưởng ngươi nhất định thể vì Hoài Vương, mà chọn một Hoài Vương phi hiền lành, công chúa thấy ?"
Minh Thù thầm nghĩ, dâng tặng kẻ ngu si hai chữ... Ha ha.
"Hôn sự thần , nhọc lòng quan tâm."
Giọng Hoài Vương lạnh như băng xen .
Hoàng đế chút nào buồn rầu, vô cùng vui sướng tiếp nối câu chuyện:
"Ừm? Hoàng nữ nhân trong lòng ? Là con cái nhà ai, trẫm chủ cho ngươi."
"Thần từng trong lòng, cũng tính chuyện thành hôn."
"Trẫm thấy con gái Trình gia tệ."
Hoàng đế , tự : " đại tiểu thư Trình gia gả cho thái tử, nhị tiểu thư thật cũng là khuê nữ, cũng là mỹ nhân tài sắc vẹn . Trấn Quốc công chúa thấy vị nhị tiểu thư như thế nào?"
"Bệ hạ, Hoài Vương thành hôn."
Minh Thù chống cằm, phá lên: "Dưa xanh hái ngọt."
Chillllllll girl !
Nhị tiểu thư Trình gia là Trình Cẩm Tú, đây là nữ chính, gan đem nữ chính gả cho của nhà ngươi... Đệ rõ thuộc tính, đem nam chính để ở !
Hoàng đế: "..."
Hai quả nhiên mờ ám.
Còn Thẩm Từ , càng ngày càng càn, dám chuyện như thế với , ám sát một lá gan cũng lớn hơn ?
"Thần tính chuyện thành hôn." Giọng Hoài Vương vẫn xao động.
Hoàng đế suy nghĩ trăm mối, tái mặt giận, tỏ vẻ trưởng: "Ngươi bao nhiêu tuổi ? Người khác lớn bằng tuổi ngươi, con cái chạy đầy nhà. Giờ trẫm chỉ một là ngươi, trẫm vất vả vì ngươi, ai sẽ vất vả vì ngươi hả."
"Không dám."
Thái độ Hoài Vương lạnh nóng, cúi đầu xuống thèm ai.
Hoàng đế "rầm" một cái vỗ long án: "Trẫm trưng cầu ý kiến của ngươi, là hoàng thất, hôn nhân đại sự đến phiên ngươi chủ."
Chuyện thứ hai, là để tham khảo ý kiến Minh Thù, cuối cùng cũng do hoàng đế tự quyết định.
Hoặc là Trình Cẩm Tú, hoặc là Hoài Vương tự tìm một , chung thành hôn trong vòng một tháng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/146.html.]
Hoài vương đồng ý cũng phản đối, chỉ im lặng đáp trả, hoàng đế coi như là đồng ý, cho bọn họ lui .
Cho nên, hoàng đế với ngươi " với ngươi thương lượng" "ngươi tới góp ý một chút", nhưng thật trong lòng đáp án.
Cho nên...
Rốt cuộc, gọi trẫm tới gì chứ?
Hoài Vương Minh Thù một bước, nhưng lúc Minh Thù , còn ở cửa.
"Vì liên tục giúp ?" Hắn hỏi.
Minh Thù lấy một túi đường, lắc lư qua, giọng điệu nhẹ nhàng:
"Cảm tạ hoàng thúc đưa về, là ân báo ân."
Khuôn mặt nàng tràn đầy ý , dịu dàng lưu luyến như gió xuân tháng ba thổi qua mặt hồ, sóng nước lăn tăn.
Đó là vô tâm vô tư đơn thuần ấu trĩ, ngược , nàng thông minh.
"Đưa ngươi về là chủ ý của Diệp Tùng, về cần nhập nhằng với chuyện bản vương."
Hoài Vương đè nén nghi ngờ trong lòng với nàng, chắp tay .
Minh Thù c.ắ.n cục đường, nghiêng đầu, ném thật đấy!
Ném trẫm cái gì mà ném, bản lĩnh thì tạo phản .
Đồ ăn vặt của trẫm!
Trên đường từ Ngự Thư phòng , Minh Thù chỉ thể ăn theo Hoài Vương, nhưng mà đường nàng thấy hoa sen trong Ngự Hoa viên, nên liền chạy đến hái hạt sen, đường ai nấy với Hoài Vương.
Đài sen mọc ở giữa hồ nước, thuyền và dụng cụ, Minh Thù chỉ thể dùng tiên đoán.
[... ]
Tiền bối giới tiên đoán ký chủ dùng tiên đoán để lấy đồ ăn, sẽ từ trong đất nhảy đ.á.n.h c.h.ế.t nàng.
"Đồ chơi , ngoại trừ thể đồ ăn thì còn thể gì?"
Nàng thử qua cái loại tiên đoán vĩ đại, như hoàng đế băng hà, hoàng cung biến mất, nhưng mà cũng tác dụng gì, tất cả đều là khoác lác.
[Thuật tiên đoán và ngôn linh thuật phân chia rõ ràng, cô cần lấy thuật tiên đoán thành ngôn linh thuật. ]
Hài Hòa Hiệu nhọc lòng, hiểu ký chủ thể đem thuật tiên đoán dùng thành ngôn linh thuật.
[Ký chủ đổi mới cách dùng kỹ năng]
"Không cả."
Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa.
Chỉ một điểm , kỹ năng đó vẫn còn dùng , nếu như thời gian rút ngắn một chút thì .
Minh Thù ăn hạt sen, bên chân một đống Cẩm Lý màu sắc xinh , mùi vị cá kiểng cũng ngon, nhưng nó cứ bơi qua bơi mặt Minh Thù, bơi bụng nàng ngứa ngáy, Cẩm Lý chút nóng lòng thử.
Minh Thù xắn tay áo, thực hiện kế hoạch bắt cá.
"Tõm tõm..."
Vật nặng rơi xuống nước, bọt nước văng khắp nơi, bộ mặt hồ đều d.a.o động mãnh liệt.