"Ôi, đứa trẻ , Trấn Quốc công chúa chớ so đo cùng nàng , chủy thủ Trấn Quốc công chúa cất ."
Hoàng đế hòa giải, để cung nữ đưa chủy thủ qua cho Minh Thù, tiếp tục : "Nếu mở đầu, chư vị ái khanh cũng một chữ , hôm nay ai , trẫm thưởng."
Trong lòng các đại thần kêu khổ, bọn họ chính là xem diễn, vì cái gì kết thúc cục diện cho hai nha đầu rách việc .
mà trong lòng nhiều chăng nữa, bọn họ cũng thể biểu hiện ngoài.
Các đại thần lượt chữ, tình cảnh dịu ít.
"Vì giúp ?"
"Hả?"
Minh Thù đầu, nam nhân bên cạnh thẳng lưng, chỉ để lộ phía bên mặt. Minh Thù hai bên, hỏi:
"Hoàng thúc đang chuyện với ?"
Hoài Vương lên tiếng.
Minh Thù chống cằm, đầu ngón tay xoay xoay chén rượu trắng, rượu d.a.o động khiến ánh sáng tản trong ánh mắt nàng, trở thành vầng sáng dịu dàng:
"Ta chỉ Vinh Hoa công chúa hận thôi."
Hoài Vương liếc mắt.
Nữ nhân với chân mày thanh tú nhạt, giọng tinh tế như nước chảy róc rách, thanh thúy linh hoạt, những câu thể tưởng tượng nổi.
"Có thù oán ?"
"Không ."
Dùng cách của Hài Hòa Hiệu, chính là nhân vật trong trò chơi thể thù oán gì với nàng.
Chỉ là vì đồ ăn vặt của trẫm, nên kéo giá trị thù hận mà thôi.
"Vì ?"
Hoài Vương lẽ khó hiểu, nên hỏi thêm một câu.
Minh Thù mím môi khẽ: "Hoàng thúc giống xen việc khác, cái đó liên quan gì đến hoàng thúc, cần gì ?"
Nghe , Hoài Vương sửng sốt, chợt lạnh lùng gật đầu: "Ừm."
Lúc , liền tiếng động.
Bữa tiệc dùng phương thức quái lạ kết thúc, khi hoàng đế rời , Minh Thù phủi phủi váy dậy, các đại thần dám càn, đợi nàng .
Không khí ngoài đại điện hơn trong đại điện nhiều, Minh Thù hít thở sâu, vươn một cái, nhẹ nhàng xuống , bóng dáng vui sướng như chim nhỏ mới khỏi lồng.
Đi tìm đồ ăn vặt.
Đồ ăn vặt.
Đồ ăn vặt.
"Trấn Quốc công chúa xin dừng chân." Thái giám chậm chạp chạy đến: "Công chúa điện hạ, bệ hạ cho mời đến Ngự Thư phòng."
Ngự Thư phòng? Lúc ? Muốn gì?
"Buổi tối, cô nam quả nữ thích hợp, ngày mai ." Minh Thù dịu dàng.
Cáo già thì dạng hiền lành, lợi dụng nàng gây khó xử cho Hoài Vương, để Vinh Hoa công chúa cùng thi tài...
Người hoàng gia quả nhiên ai ai cũng đều âm hiểm.
Buổi tối, ai sức lực đọ sức với âm hiểm như .
Trẫm ăn đồ ăn vặt.
Ôi chao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/143.html.]
Thái giám mặt mày ngơ ngác.
"Trấn Quốc công chúa..."
Minh Thù phất tay một cái, lên kiệu đỗ ngoài điện.
"... Bệ hạ đang đợi ."
Thái giám ngây cỗ kiệu xa, lúc lâu mới phản ứng , trở về báo kết quả đây!...
Hoài Vương chắp tay ở chỗ tối, cỗ kiệu của Minh Thù rời .
"Vương gia, chuyện ngày hôm nay, rõ ràng hoàng đế cố ý."
Diệp Tùng bên cạnh Hoài Vương, khuôn mặt oán giận: "Nếu Trấn Quốc công chúa , còn thể xảy chuyện gì khác."
Hoài Vương thu ánh : "Ngươi nghĩ sẽ nghĩ cái gì?"
Diệp Tùng nhất thời phản ứng kịp, những lời là ý gì, một lúc mới đảo mắt, cẩn thận trả lời:
"Có lẽ sẽ cho rằng Vương gia và Trấn Quốc công chúa tư tình."
"Ừm."
Trên yến tiệc, mặc kệ Trấn Quốc công chúa xuất phát từ mục đích gì, giúp giải vây sẽ hoành , trời sinh tính đa nghi càng thêm nghi ngờ.
Chillllllll girl !
"Vương gia, chuyện cũng ."
Diệp Tùng : "Bên Thần Thiên Từ, thế nào cũng kiêng kỵ. Hơn nữa... Thuộc hạ thấy Trấn Quốc công chúa là một dễ gần."
Dễ gần?
Hoài Vương vì , Diệp Tùng thể đưa kết luận .
Hắn thấy cô nương hề vẻ gần gũi như . Ngược thì đúng hơn.
Đông Cung.
Mộ Trạch chờ thái giám hầu hạ rời , vẻ ngây ngốc trong nháy mắt mới biến mất:
"Tình hình bên thế nào ."
"Bẩm điện hạ, Trấn Quốc công chúa an rời ."
Gian phòng ai, nhưng giọng truyền .
"Vậy thì ." Mộ Trạch thở phào.
"Điện hạ, nghĩ Trấn Quốc công chúa giống so với đây ."
Giọng chần chờ: "Trấn Quốc công chúa , tuyệt đối sẽ giao đấu cùng Vinh Hoa công chúa mặt như ."
Mộ Trạch nhíu mày: "Ngươi cái gì?"
"Chẳng qua là thuộc hạ cảm thấy kỳ lạ."
"Nàng ở bên ngoài sợ hãi, tính tình đổi cũng thể trách nàng ."
Đương nhiên là Mộ Trạch phát hiện Minh Thù đổi, nhưng tình nguyện lừa dối , tìm cho một lý do.
Giọng tiếp.
Mộ Trạch tiếp tục hỏi: "Biết cho mời vị hoàng thúc của về cái gì ?"
"Tạm thời thì , nhưng bệ hạ việc chắc chắn mưu đồ. Hoài Vương quanh năm đóng quân biên cương, tính tình khó nắm bắt, và bệ hạ xảy tranh đấu, triều cục chắc chắn biến động, điện hạ thật cẩn thận."
Ánh mắt Mộ Trạch trầm xuống: "Lui xuống ."
Gian phòng trở nên yên tĩnh, rơi một mảng tĩnh mịch. Toàn bộ hoàng cung, dần dần rơi bóng tối, yên tĩnh .
Mộ Trạch đẩy cửa sổ nhảy ngoài, dùng khinh công tránh khỏi thị vệ tuần , đến Thần Thiên Từ.
Hắn quen thuộc Thần Thiên Từ, dễ dàng tìm gian phòng đến. Trong phòng vẫn còn ánh sáng, ảnh mảnh khảnh tựa sát cửa sổ.