Hoài vương ăn nhã nhặn hơn nhiều, nhai kỹ nuốt chậm, tư thế nho nhã quý phái.
Minh Thù chọt chọt đống lửa, tay khẽ nâng cằm.
Hiện tại, hoàng đế đăng cơ, em của c.h.ế.t hết hoặc là giáng chức, còn giữ danh hiệu Vương gia cũng chỉ vị Hoài vương .
Hoài vương là con trai lúc tiên hoàng tuổi già mới , nhỏ tuổi nhất, lúc hoàng đế đăng cơ chỉ là một đứa trẻ, hiện giờ nếu như ngay cả hoàng đế cũng buông tha, thì vẻ tàn bạo.
Sau khi, hoàng đế đăng cơ, Hoài vương còn là đứa trẻ, liền chủ động chờ lệnh rời kinh thành, đến biên cương rèn luyện.
Không cầu công lao, cầu khen thưởng.
khi thành niên, hoàng đế vẫn phong hiệu và cấp đất phong cho .
Lần duy nhất nguyên chủ thấy Hoài vương là quốc yến, một năm là quốc yến trăm năm của vương triều Võ Thương, Hoài vương hồi kinh, Hoài vương vẫn là thiếu niên, cũng kém xa lắm so với Hoài vương hiện tại, đều là bộ dạng lạnh như băng, sống chớ gần.
Ấn tượng nguyên chủ khắc sâu là ký hiệu phủ Hoài vương.
Đây cũng là nguyên nhân Minh Thù liếc mắt liền nhận .
Nghe Thần Thiên Từ , bởi vì mấy năm nay Hoài vương ở biên cương, danh tiếng ngày càng , hoàng đế kiêng dè Hoài vương, Hoài vương hồi kinh, lẽ là hoàng đế bày mưu đặt kế.
Nguyên chủ thể tiếp xúc với tin tức trung tâm, nhưng đối với việc , nguyên chủ cảm thấy hứng thú, đại đa tin tức đều là của Thần Thiên Từ bàn tán, trong lúc vô tình ghi nhớ.
Hoài vương...
Chỉ cần gây trở ngại nàng ăn và kéo giá trị thù hận, tất cả đều .
Minh Thù tìm một chỗ thoải mái xuống.
Suốt đêm chuyện.
Sáng sớm hôm , Minh Thù tiếng vó ngựa đ.á.n.h thức.
Nàng mở mắt, liền thấy Hoài vương thúc ngựa rời , chỉ còn Diệp Tùng dẫn chờ nàng ở một bên.
Minh Thù kéo tóc hai cái, ngáp ngủ dậy.
Minh Thù trở hoàng cung là buổi chiều, Thần Thiên Từ và của hoàng đế cũng đang chờ nàng, nàng xuất hiện đám tiền hô hậu ủng đưa về Thần Thiên Từ.
Thần Thiên Từ ở phía bắc hoàng cung, vài tòa cung điện cực kỳ đẽ, nối dài thành một mảng, ở đó chiếc cầu nhỏ bắc ngang, hành lang khúc khuỷu, tựa bồng lai tiên cảnh. Bên ngoài, trồng hàng trúc xanh, bên trong nó đều là địa bàn Thần Thiên Từ.
"Tiểu Từ trở về , chứ?"
Minh Thù Thần Thiên Từ, một lão nhân gương mặt hiền lành nghênh đón.
"Không cả." Minh Thù lắc đầu.
Lão nhân là Từ chủ đương nhiệm của Thần Thiên Từ, thể nguyên chủ là do một tay ông dạy dỗ trưởng thành, là nửa cha cũng quá.
bởi vì phận nguyên chủ, lão đầu dám coi thường nguyên chủ.
"Không là ."
Lão nhân vỗ vỗ vai Minh Thù, dẫn nàng bên trong Thần Thiên Từ:
"Lần ngoài ý , bệ hạ sẽ cho ngươi công đạo, ngươi ở bên ngoài chịu khổ sẽ chịu thiệt."
Minh Thù vểnh môi , giọng nhẹ nhàng: "Làm lo lắng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/138.html.]
Lão nhân than thở: "Tất cả lo lắng cho ngươi. Được , là Hoài Vương hộ tống ngươi về?"
"Ừm, coi như ."
"Tại , ngươi gặp Hoài Vương?"
Chillllllll girl !
"Nửa đường gặp ."
"Chuyện ngươi đừng nhúng tay , sẽ nghĩ cách cho ngươi, đừng cùng qua với Hoài Vương nữa, ?"
Lão nhân nghiêm túc dặn dò Minh Thù.
Đương kim bệ hạ nghi ngờ Hoài Vương, tiểu Từ qua với . Nếu như, là con của bệ hạ thì còn dễ , nhưng là bệ hạ, lỡ xảy chuyện gì, thật .
Hơn nữa, Hoài Vương khéo như , gặp Tiểu Từ?
Có lẽ là âm mưu, để tiểu Từ cách xa Hoài Vương một chút thì hơn.
Lão nhân căn dặn Minh Thù hai câu, cho đưa nàng về phòng nghỉ ngơi.
Lúc ngang qua một đại điện, thấy tiểu nha đầu lúc đang quỳ gối trong đại điện, Minh Thù hỏi bên cạnh:
"Nàng đang gì?"
"Bẩm công chúa, Tri Kỳ phạt."
Tri Kỳ bỏ chủ của chạy trốn, mặc dù là do Minh Thù bày mưu đặt kế, nhưng phù hợp với quy tắc ở thời đại , phạt thế là nhẹ.
Minh Thù gật đầu, đỡ cho Tri Kỳ, thẳng về phòng, nàng ý sâu xa:
"Ta đói, ngươi bảo Tri Kỳ chút đồ ăn đưa qua cho ."
"Chuyện ..."
Người nọ chần chờ chỉ trong chốc lát: "Vâng, nô tỳ liền ."
Trong lòng nàng thở dài, Tri Kỳ cũng theo một chủ như thế, vòng vo một hồi để miễn phạt cho Tri Kỳ...
Minh Thù bên trang phục sạch sẽ, thánh chỉ hoàng đế đến.
Thân là Trấn Quốc công chúa, tất cả đại lễ đều thể miễn trừ, chỉ cần cúi thấp đầu thánh chỉ là .
Thánh chỉ đại ý là nàng ở bên ngoài thiệt thòi, chịu nhiều sợ hãi, ban cho các loại kỳ trân dị bảo, tỏ vẻ an ủi.
"Công chúa điện hạ, đêm mai bệ hạ thiết yến trong cung, điện hạ mời tham dự."
Tuyên xong thánh chỉ, thái giám liền tuyên khẩu dụ.
Tiệc tối = Ăn.
Ăn!
Minh Thù lập tức giãn mặt, mỉm : "Ta sẽ ."
Thái giám vài câu xã giao, khom lưng cáo lui: "Nô tài quấy rầy công chúa nghỉ ngơi, xin cáo lui."
Minh Thù cho đưa bọn họ ngoài, vòng quanh mấy cái rương lớn, tiện tay mở một cái , ngoài vàng bạc châu báu, tơ lụa mềm mại cũng gì khác.
Một cái rương cuối cùng, chứa đồ giống với những cái còn , là vài bức tranh chữ.